Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 115: Bại Gia Chi Tử

Chương 115: Bại Gia Chi Tử
"Được rồi, được rồi, vậy ngày mai ngươi nói với Thi đường chủ chuyện này đi. Nếu nàng đồng ý, ta sẽ đi với ngươi."
"Đồng ý. . . ? Đồng ý cái gì?"
Giang Bắc Nhiên nghi ngờ nói.
"Cái này sao. . ."
Trương Hạc Khanh do dự một chút mới đáp:
"Chắc ngươi đã gặp qua Thi đường chủ rồi. Hẳn cũng biết nàng có chút đặc thù, cho nên tông chủ từng lập quy củ, số lần cao tầng chúng ta tới Kính Hoa. . . có chút hạn chế, nhưng nếu được Thi đường chủ cho phép thì không sao."
Thì ra là thế. . .
Giang Bắc Nhiên lập tức nhớ tới số đệ tử xếp hàng trước Kính Hoa viên mỗi ngày kia.
Thảm thảm thảm a. . .
Thầm cảm thán một câu, Giang Bắc Nhiên chắp tay đáp ứng:
"Đệ tử đã rõ."
Mỉm cười gật đầu, Trương Hạc Khanh nói tiếp:
"Có hài lòng với chỗ tu luyện ta đã an bài cho ngươi không?”
"Hài lòng, đương nhiên hài lòng, mảnh đất kia linh khí cực kỳ sung túc, đường chủ phí tâm rồi."
"Ngươi vì Lam Tâm đường làm nhiều như vậy, ngươi xứng đáng nhận được. Ngoài ra ta nhớ kỹ ngươi từng nói muốn một ít Lôi Công Than đúng không?"
. . .
Cho nên ta đã nói rồi. . . Đường chủ, ngài đây là lạm dụng tư quyền a! ! !
Bất luận rèn đúc hay luyện đan đều không thể bỏ qua điều kiện quan trọng là hỏa hầu. Mà Lôi Công Than là loại nhiên liệu cực kỳ tốt, không chỉ có thể tạo ra lửa có nhiệt độ cao không gì sánh bằng còn khiến linh khí chung quanh càng thêm sinh động. Từ đó khiến việc luyện chế đan dược đạt được hiệu quả tốt nhất.
Bất quá thứ đồ tốt như Lôi Công Than cũng xem như đồ hiếm trong Quy Tâm tông. Đa phần đều được phân cho Ích Thiện đường và Trăm Thượng đường. Vì thế Giang Bắc Nhiên là một đệ tử nho nhỏ của Lam Tâm đường, rất khó xin được.
Mà bây giờ. . . đường chủ nào đó lại dùng quyền lợi mở cửa sau cho hắn.
Giang Bắc Nhiên thầm thở dài trong lòng, gật đầu:
"Đúng vậy, đệ tử muốn vật này đã lâu."
"Tốt, nếu ngươi đã muốn, vậy ta giúp ngươi nghĩ cách.”
"Đa tạ đường chủ."
"Ừm, cứ vậy đi. Đến, uống trà, uống trà, sắp nguội rồi."
Uống được ba khắc, Giang Bắc Nhiên dưới từng câu ăn thêm chút điểm tâm của Trương Hạc Khanh cáo từ rời đi. Hắn quay đầu nhìn bầu trời đầy sao, không khỏi lắc đầu.
Ai, Quy Tâm tông đúng là bại gia chi tử mà.

"Sư huynh, lần trước ở Lạc Hà trấn thật sự tạ ơn cứu mạng của ngài. Đây là tạ lễ ta đặc biệt chuẩn bị, xin ngài nhận lấy cho."
Phương Thu Dao đứng trước gương đồng đang hành lễ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn mình cùng lễ vật trong kiếng không khỏi thở dài.
Từ khi hai đường hợp tác tới nay đã gần hai tuần nhưng các nàng chưa một lần được gặp Giang sư huynh, cứ như hắn căn bản không phải đệ tử Lam Tâm đường vậy.
"Ai. . ."
Phương Thu Dao thở dài, nằm lên bàn gỗ tròn, trong đầu là hình ảnh sư huynh đang nghiêm túc bắt mạch cho nàng.
Phương Thu Dao kìm lòng cười một cái, lấy bình sứ nhỏ màu đỏ, đổ một viên đan dược màu xanh ra.
Lúc đó Giang Bắc Nhiên cho nàng ba viên Thanh Tâm Đan, nay còn viên cuối cùng Phương Thu Dao làm sao cũng chẳng nỡ dùng, chỉ có thể vụng trộm giấu đi.
Nàng đưa đan dược tới chóp mũi ngửi ngửi chút hương khí tươi mát còn tại.
Cũng không biết vì sao thuốc này của sư huynh lại không giống bình thường chút nào.
"Đông đông đông."
Trong lúc Phương Thu Dao đang say mê với mùi thơm của đan dược, tiếng gõ cửa vang lên.
Phương Thu Dao tranh thủ cất Thanh Tâm Đan nhét vào trong bình sứ, ngẩng đầu hỏi:
"Là ai?"
"Là ta, Thu Dao, ngươi đã ngủ chưa?"
"Là Tử Câm tỷ a, ta vẫn chưa ngủ."
Phương Thu Dao nói xong thì đứng dậy đi qua mở cửa.
Tại cửa ra vào, Liễu Tử Câm nâng… hộp cơm trong tay lên, cười nói:
"Ta không ngủ được nên mang theo chút điểm tâm tới tìm ngươi tâm sự, không quấy rầy ngươi chứ?"
"Tử Câm tỷ, xem ngươi đang nói gì kìa. Quấy rầy cái gì chứ, mau vào thôi.”
Phương Thu Dao nói xong liền Liễu Tử Câm kéo vào phòng nhỏ.
Ngồi trong phòng, Liễu Tử Câm mở hộp cơm ra, bày một ít bánh đậu vàng lên bàn.
"Ta vừa làm xong, nếm thử đi."
"Oa, Tử Câm tỷ ngươi thật lợi hại, điểm tâm gì cũng biết làm."
Phương Thu Dao vội dùng tay bóc một cái bánh bỏ vào miệng, nhai mấy cái rồi gật đầu:
"Rất ngon."
"Ngươi thích là tốt rồi."
Nhìn nụ cười ôn nhu của Liễu Tử Câm, Phương Thu Dao ăn được một nửa hỏi:
"Tử Câm tỷ, kỳ thật ngươi tới là để dỗ dành ta a?"
Hôm nay sau khi tiết học ở Nhàn Tâm trai kết thúc, lễ đường đã tuyên bố những người tham gia Anh Kiệt Thiếu Niên Hội lần này. Phương Thu Dao và Liễu Tử Câm vốn nghĩ các nàng vừa nhập môn không đến một năm, hẳn sẽ không được chọn, nhưng không ngờ cuối cùng không chỉ có Liễu Tử Câm, ngay cả ba tỷ muội Ngu gia cũng có, chỉ mỗi Phương Thu Dao là không có.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất