Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 131: Tìm Quản Gia Và Người Hầu

Chương 131: Tìm Quản Gia Và Người Hầu
Ý là trồng Lôi Linh Hoa trong Quy Tâm tông sẽ dẫn tới dị tượng, chọc thêm phiền phức, nhưng ở đây thì không sao?
Giang Bắc Nhiên yên lặng gật đầu, như thường lệ rắc Hắc Lân Phấn lên mặt đất.
Nửa ngày qua đi, Cố Thanh Hoan đi đến bên cạnh Giang Bắc Nhiên, đưa cho hắn một viên Càn Khôn giới:
"Sư huynh, đây là tất cả đồ của tên tặc nhân này, xin ngài xem qua."
Giang Bắc Nhiên nhìn lướt qua bên trong Càn Khôn giới, không chút hứng thú nói:
"Giữ lại về sau dùng để đổi đồ. Mặt khác, ngươi đi tuyển vài tên quản gia và người hầu đi.”
"Vâng, ta đi làm ngay."
"Đi thôi, ta sẽ chờ ở đây lấy."
Chờ Cố Thanh Hoan rời đi, Giang Bắc Nhiên tiếp tục nghĩ cách làm sao để dùng khối đất đậm linh khí này tốt nhất.
Cố Thanh Hoan trở về chợ phiên của Kim Dao trấn, rất nhanh đã tìm được một cò mồi đang nghe kể truyện tại cửa ra vào một quán trà, cũng dẫn cò mồi này tới một ngõ nhỏ vắng vẻ.
"Cầm lấy đi, lần này đa tạ tin tức của ngươi, đại ca của ta rất hài lòng."
Cò môi dùng hai tay nhận túi tiền Cố Thanh Hoan quăng tới, hắn cảm nhận trọng lượng trong đó, sau khi mở ra thì bị bạc trắng bên trong lòe lóe mắt.
"Đa tạ Cố gia! Đa tạ Cố gia! Ta biết tin ngài là không sai mà."
Ôm túi tiền vào trong lòng, Hùng Bát bái lạy Cố Thanh Hoan.
"Mặt khác cũng giúp ta một chuyện, ta muốn tìm một ít quản gia cùng người hầu đáng tin cậy, ngươi biết tìm ở đâu không?”
"Đương nhiên có! Cố gia ngài hỏi đúng người rồi! Ngài cho ta một canh giờ, ta cam đoan sẽ tìm một đống người tới cho ngài chọn.”
"Được, nhanh làm đi, ta đợi ngươi dưới quán trà vừa rồi."
"Được rồi, ngài cứ yên tâm."
Hùng Bát nói xong thì hấp tấp chạy đi.
Không thể không nói, hiệu suất làm việc của Hùng Bát thật sự rất cao. Chưa tới một canh giờ sau, hắn đã quay lại quán trà.
"Cố gia, quản gia cùng người hầu ngài muốn ta đã tìm đủ, hiện tại ngài qua nhìn một chút không?"
Cố Thanh Hoan đặt chén trà trong tay xuống, gật đầu đi theo Hùng Bát tới một nhà kho cũ nát.
Trước khi mở cửa kho hàng ra, Hùng Bát nhỏ giọng nói với Cố Thanh Hoan:
“Cố gia, trong này có tạp dịch chịu được cực khổ, cũng có quản gia kinh nghiệm phong phú. . . Hắc hắc, ngài cứ lựa chọn thoải mái đi.”
Nói xong, Hùng Bát đẩy cửa kho hàng ra, gào to một câu:
"Đều lên tinh thần cho ta! Đây là có thể là chủ nhân tương lai của các ngươi đó, còn không tranh thủ thời gian hành lễ nữa?"
"Bái kiến công tử gia."
Trong kho hàng có tổng cộng hơn 20 người cùng hô.
Nhìn đại khái tất cả mọi người một lần, Cố Thanh Hoan đi tới trước mặt một nữ hài trẻ tuổi.
Việc này khiến các thị nữ đứng bên cạnh không khỏi thầm thở dài trong lòng.
"Ai, biết ngay tiểu yêu tinh này nhất sẽ được chọn mà, ta nhổ vào! Đúng là tú sắc khả xan mà."
"Không phải chỉ có bề ngoài đẹp một chút à, đi làm thiếp cho đám quan gia không tốt sao? Cứ nhất định phải tới giành bát cơm với chúng ta.”
"A! Nam nhân."
Nữ hài trẻ tuổi thấy Cố Thanh Hoan dừng bước lập tức cúi nhẹ đầu nói:
"Tiểu nữ tử. . ."
Nhưng còn chưa nói xong, đã nghe Cố Thanh Hoan lên tiếng:
"Ngươi qua đó đứng đi.”
Nữ hài đang tính tự giới thiệu nghe xong thì sững sờ, nhìn vào chỗ Cố Thanh Hoan chỉ:
"Công tử gia, ý ngài là. . . ?"
"Đứng qua đó đi.”
Nữ hài có chút sửng sốt, bỗng nhận ra hẳn là mình đã được chọn a. Nàng vui mừng, vội nói được rồi đi ra chỗ Cố Thanh Hoan chỉ.
Ngay sau đó Cố Thanh Hoan liên tiếp chọn thêm mấy thiếu nữ có khuôn mặt mỹ lệ rồi bảo các nàng đứng chung với nữ hài.
Điều này khiến đám nữ hài tưởng mình đã được chọn, cao hứng không ngừng vâng dạ với Cố Thanh Hoan.
Đồng thời, đám thị nữ tạp dịch không được chọn nhịn không được thầm nghĩ, này mà tuyển quản gia cái gì chứ, rõ ràng là kiếm người tầm hoan mà.
Sau khi chọn xong thiếu nữ cuối cùng, Cố Thanh Hoan nói với Hùng Bát:
"Ta trở về gọi đại ca đến, ngươi ở lại đây đi.”
Dù Hùng Bát cảm thấy chuyện nhỏ này mà vẫn cần vị công tử gia kia tới thì thật kỳ quái, nhưng ngoài miệng hắn vẫn không hỏi gì, cúi người luôn miệng nói:
"Được rồi, có ta ở đây trông chừng, ngài cứ yên tâm đi đi."
Cố Thanh Hoan gật đầu với Hùng Bát rồi quay người rời khỏi nhà kho, quay về bên trong đại trạch.
Lúc này, Giang Bắc Nhiên đã hoàn thành xong Linh Giác Tam Tài Trận trong nhà, hắn nghe tiếng Cố Thanh Hoan từ chính sảnh truyền tới:
"Sư huynh."
Hắn thu hồi phù triện trong tay, đi vào phòng khách hỏi:
"Nhanh như vậy đã chuẩn bị xong rồi?"
"Vâng, đã tìm được người."
"Rất tốt, dẫn đường đi."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất