Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 180: Bói Toán

Chương 180: Bói Toán

----
Ngoài ý muốn, sau khi đi đến hậu trường, rất nhanh Lâm Niệm Sam đã quay lại bàn đấu giá, vận khởi huyền khí hô:
"Thật có lỗi, đã để các vị đợi lâu, sau khi thương nghị, quyết định cuối cùng của chúng ta là Huyền Tâm Luyện Cốt Đan bát phẩm có thể trao đổi đồng giá cùng Hư Linh Bảo Kỳ."
Ngô Thanh Sách nghe xong không khỏi hoảng sợ:
"Oa ! Đồng giá? Hiện tại Hư Linh Bảo Kỳ đã thét lên hai mươi lăm linh thạch thượng phẩm rồi. . ."
Dù Giang Bắc Nhiên có chút ngoài ý muốn nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ thông suốt.
Pháp bảo Hoàng cấp đúng là rất ít gặp, nhưng linh đan bát phẩm cũng phi thường thưa thớt.
Có lẽ trong Yểm Nguyệt tông có vị cao tầng nào đó có nhu cầu cấp bách với Huyền Tâm Luyện Cốt Đan, cho nên mới đưa ra quyết định này.
Đơn giản hơn là, đổi được một viên linh đan bát phẩm chỉ có thể gặp, không thể cầu. Mà Hư Linh Bảo Kỳ chỉ cần muốn họ vẫn bán được giá cao. Lấy được 20 linh thạch thượng phẩm cũng chưa chắc đổi được Huyền Tâm Luyện Cốt Đan.
Tuyên bố xong, Lâm Niệm Sam nói tiếp:
"Nếu có vị quý khách nào bên trong lấy ra bảo vật cùng cấp hoặc hơn cấp Huyền Tâm Luyện Cốt Đan thì xin mời tiếp tục ra giá!"
Trong lúc nhất thời, phòng đấu giá khí thế hừng hực vừa rồi lần nữa yên tĩnh lại.
Giang Bắc Nhiên hiểu không ai báo giá nữa, không phải vì các tông chủ khác không có nổi bảo vật bằng với đan dược bát phẩm, cũng không phải Phong Châu quá nghèo. Bất kỳ tông chủ đại tông nào ở đây, chỉ cần muốn đều có thể lấy ra linh đan bát phẩm cả. Có lẽ những người này đang suy nghĩ có đáng để đổi không. Vì dù sao pháp bảo có tốt cũng không chắc thích hợp với mọi người. Mà vị tông chủ có thể đưa ra Huyền Tâm Luyện Cốt Đan kia hẳn có công pháp thích hợp nên mới quyết tâm có pháp bảo cho bằng được như thế.
Mãi đến khi Lâm Niệm Sam hô tới lần thứ ba cũng không ai lên tiếng nữa.
Quả nhiên với các tông chủ này mà nói, linh đan bát phẩm là thứ cực kỳ trân quý a.
Có thể nói, tới cuối “vở kịch lớn” này, Giang Bắc Nhiên xem như kiếm lời rồi. Đối với cường giả cấp bậc Huyền Vương mà nói, hắn cũng hiểu rõ hơn về nhu cầu của họ.
Đấu giá xong vật phẩm áp trục thì hội đấu giá cũng kết thúc. Giang Bắc Nhiên vừa rời khỏi phòng thì nhiệm vụ được phát động.
Lựa chọn một: Tiếp tục ở tại chỗ.
Ban thưởng: Lục Nhâm Phổ (Huyền cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Đi dạo huyền phường một lúc.
Ban thưởng: Bạch Vũ Cổ Thư (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Cấp tốc trở về Nghênh Tân quán.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Xem ra vận khí đã hết a. . . Chạy, chạy mau.
Giang Bắc Nhiên kéo lên Ngô Thanh Sách đang chuẩn bị duỗi người một cái, cả hai cấp tốc về tới Nghênh Tân quán.
Giang Bắc Nhiên vừa về tới phòng, mở cửa ra đã thấy Mặc Hạ cầm chậu rửa mặt kích động lao về phía hắn.
"Sư huynh rửa tay đi!"
Thịnh tình không thể chối từ, Giang Bắc Nhiên đưa tay vào chậu rồi nhìn Mặc Hạ đàn tràn ngập mong đợi:
"Hôm nay ta có việc cần làm, không thể đánh cờ với ngươi."
Câu nói này phảng phất như sấm sét giữa trời quang với Mặc Hạ.
Giang Bắc Nhiên vuốt tóc Mặc Hạ rồi nói:
"Sau này còn rất nhiều cơ hội. Mặt khác, ngươi có thể giúp sư huynh một chuyện không?"
Nghe được sư huynh muốn mình hỗ trợ, Mặc Hạ lập tức khôi phục sinh khí, kích động nói:
"Sư huynh cứ vui lòng phân phó."
"Ngươi có thể đi ra ngoài một lúc không, chừng một nén nhang là được.”
Câu nói khiến Mặc Hạ lần nữa như bị sét đánh, đứng đờ người ra.
"Chờ ngươi đi dạo về, ta sẽ đánh cờ với ngươi."
"Vâng! Ta lập tức đi tản bộ! Ta thích tản bộ nhất!"
Mặc Hạ nói xong thì sưu một tiếng biến mất.
Thật đúng là một kỳ si. . .
Kỳ thật Giang Bắc Nhiên có cân nhắc về việc nhận Mặc Hạ làm tiểu đệ. Thứ nhất, thiên phú của hắn thật sự rất xuất chúng. Giang Bắc Nhiên mới đánh cờ với hắn năm ngày đã cảm giác được tài đánh cờ của hắn tăng một đoạn.
Thứ hai, lần Anh Kiệt Thiếu Niên Hội này Giang Bắc Nhiên cũng không tính ra về tay không. Dù sao đường chủ biết kỳ nghệ của hắn cao bao nhiêu, cố ý thua chỉ sợ sẽ mang tới không ít phiền phức.
Mà một khi hắn đoạt khôi thủ, về sau người tới khiêu chiến hắn sẽ ngày càng nhiều, cho nên cần bồi dưỡng một bia đỡ đạn.
Đến lúc đó hắn chỉ cần nói, chờ ngươi đánh thắng hắn mới có tư cách khiêu chiến ta là được, nghe rất oai nha.
Thứ ba, hắn không cần để lộ thực lực cho Mặc Hạ, chỉ cần dạy đối phương đánh cờ mà được.
Đương nhiên, để đạt được những điều này, Anh Kiệt Thiếu Niên Hội cần phải tổ chức đúng hạn vào ngày mai.
Giang Bắc Nhiên vẽ một linh tường trận lên tường rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất, lấy ba cây tử đàn hương từ trong Càn Khôn giới ra, sau khi bái ba bái, hắn lại lấy một cái mai rùa bằng đồng tới.
Sau khi dùng tử đàn hương đã được đốt cháy vẽ một Ngũ Hành trận lên mai rùa, Giang Bắc Nhiên lắc mai rùa ba lần.
"Keng lang lang ~"
"Keng lang lang ~"
"Keng lang lang ~ "
Làm xong, Giang Bắc Nhiên nhẹ giọng tụng niệm:
"Thiên tượng hóa thân trăm ngàn ức, áo tơi diệu tướng ngũ thất. . ."
Niệm xong, nghi thức xem bói chính thức hoàn thành.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất