Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 185: Bình Phong

Chương 185: Bình Phong

---
Đệ tử Quy Tâm tông đuổi theo Lục Dận Long, lần nữa đi về phía đại quảng trường, nhưng đi chưa được mấy bước, Giang Bắc Nhiên đã cảm thấy có chút không đúng. Khi hắn nhìn lại thì thấy không biết từ lúc nào Ngũ Đóa Kim Hoa đã đi theo sau hắn, bên người là một đám hộ hoa sứ giả.
Bất quá đám Liễu Tử Câm cũng không nói chuyện, chỉ yên lặng đi theo sau Giang Bắc Nhiên, người ngoài cũng không nhìn ra có gì khác thường cả.
Kỳ thật đám Liễu Tử Câm cũng chỉ bất giác đi theo phía sau sư huynh thôi. Dù sao chuyện vừa rồi cũng khiến các nàng có chút bối rối, theo bản năng tìm nơi an toàn nhất dựa vào.
Giang Bắc Nhiên cũng không bước nhanh hơn, để Ngũ Đóa Kim Hoa đuổi theo thì càng phiền toái, vì thế hắn chỉ có thể truyền âm nói với Ngô Thanh Sách:
"Đi bên cạnh ta, tự nhiên một chút."
Ngô Thanh Sách nghe xong không khỏi sững sờ, bình thường lúc sư huynh ra ngoài đều bắt hắn cách xa huynh ấy ba mét, sao hôm nay đột nhiên lại đổi ý rồi.
Bất quá Ngô Thanh Sách cũng không nghĩ nhiều, dùng danh nghĩa điều chỉnh đội ngũ mà từ từ đi tới bên cạnh Giang Bắc Nhiên, đồng thời nữ đệ tử cũng bắt đầu vây quanh họ.
Từ sau chuyện Chân Võ tông lần trước, Ngô Thanh Sách trong lòng các đệ tử Quy Tâm tông càng thêm nổi danh. Về sau xảy ra không ít lần xung đột đều do Ngô Thanh Sách ra mặt vì mọi người.
Cho nên hiện tại cả đám đệ tử Quy Tâm tông đều rất tin tưởng hắn.
Mà Giang Bắc Nhiên kêu con hàng này tới bên cạnh vì muốn mọi người tưởng Ngũ Đóa Kim Hoa là đang đi theo con hàng này.
Lần nữa trở lại đại quảng trường, lúc này những đệ tử ma giáo kia đã xếp hàng đứng vững, đối diện đệ tử chính phái.
Không thể không nói, quảng trường Yểm Nguyệt tông thật sự rất lớn. Dù có thêm mấy trăm đệ tử ma giáo vẫn đứng đủ, thậm chí còn đứng thoải mái mà chẳng cần chen chúc.
Trên đài cao, Ân Giang Hồng cười nói:
"Ai nha, ta đã nói Yểm Nguyệt tông các ngươi rất lớn mà, đứng nhiều người như vậy cũng không chật. Nếu đổi thành Linh Long tông của ta, chỉ sợ chỉ có thể đứng dưới chân núi thôi."
Quan Thập An không tiếp lời Ân Giang Hồng, mở miệng hô to:
"Chuyện đã xảy ra, các vị đều thấy được, ma giáo tới chuyến này là muốn đường đường chính chính phân cao thấp với đệ tử chính phái chúng ta. Xin mời các đệ tử yên tâm, nếu những đệ tử ma giáo này không theo quy củ, bản tọa nhất định sẽ chủ trì công đạo cho các ngươi!"
"Cẩn tuân lệnh của Quan tông chủ."
"Ai ai ai, nói cái gì thế."
Ân Giang Hồng lập tức không vui:
"Đánh còn chưa đánh sao vừa bắt đầu đã nói chúng ta không tuân theo quy củ, ta còn sợ người của các ngươi không tuân quy củ, làm hỏng cục cưng quý giá ma giáo ta đó."
Nói xong, hắn quay người hô với một loạt đệ tử ma giáo:
"Nếu đám chính phái này hạ độc thủ, cứ việc nói với bản tôn! Lão tử phế cái tay chơi bẩn kia của hắn!”
"Ân giáo chủ uy vũ!"
"Không sai, không sai, nên là không khí này."
Ân Giang Hồng hài lòng gật đầu, nói với Quan Thập An:
"Ta nghe nói lần này các ngươi không chỉ luận võ mà còn so tài nghệ đúng không?"
"Xem ra Ân giáo chủ có chuẩn bị mà đến."
"Cũng không có chuẩn bị gì, chủ yếu là chúng đệ tử ma giáo kia của ta. Ai cũng đa tài đa nghệ, tùy tiện tìm hai người đứng ra cũng đủ quét ngang đệ tử chính phái các ngươi, đến lúc đó các ngươi đừng có mà khóc lóc.”
"Yên tâm, chỉ cần các ngươi tuân thủ quy củ, chúng ta nhất định đường đường chính chính do tài cùng các ngươi."
Quan Thập An khẽ cười nói.
"Một lời đã định định, tất cả hạng mục chúng ta đều tham gia."
Nói xong Ân Giang Hồng hô với chúng đệ tử ma giáo:
"Các ngươi không có vấn đề gì chứ? Ta đã đồng ý rồi, nếu các ngươi dám làm ta mất mặt, đừng trách ta tự tay đánh các ngươi."
"Xin giáo chủ yên tâm!"
Nghe tiếng đáp như bài sơn đảo hải này, Ân Giang Hồng hài lòng nhẹ gật đầu, lần nữa nhìn về phía Quan Thập An:
"Ai, nếu tỷ thí, Quan tông chủ khẳng định chuẩn bị không ít ban thưởng a?"
"Tất nhiên, chỉ cần đạt được khôi thủ sẽ có ban thưởng."
"Nếu đệ tử ma giáo chúng ta đứng nhất thì sao?”
Khóe miệng Quan Thập An giật một cái, nhưng vẫn tỉnh táo đáp:
"Đương nhiên sẽ cho, ta nói rồi, chỉ cần là khôi thủ đều có thưởng.”
"Đây là ngươi nói a, vậy ta không khách khí."
Nói xong, Ân Giang Hồng lặng lẽ dùng cùi chỏ huých Quan Thập An một phát:
"Ai, cho ta nhìn danh sách phần thưởng trước một chút, ta sợ ngươi đến lúc đó ngươi sẽ đổi thành thứ vớ va vớ vẩn gì đó để lừa gạt đệ tử trong giáo ta."
"Đánh rắm! Bản tọa là loại người này sao!"
Thấy Quan tông chủ bị "tra tấn" đến mức nói tục. . . Giang Bắc Nhiên cảm thấy năng lực khiến người ta buồn nôn của giáo chủ ma giáo kia đúng là nhất lưu. . .


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất