Chương 66: Kín Miệng
---
Cùng lúc đó, trong phòng khách sạn tại Lạc Hà trấn cách đó 200 dặm, ba hiệp khách đang nâng ly cạn chén.
Một hiệp khách đầu đội khăn lam ném hạt đậu phộng vào miệng, nhai nhai rồi nói:
"Đại Lăng, phía bên ngươi sao rồi?”
Đại Lăng hiệp khách vừa được hỏi tu một ngụm rượu xong rồi tự rót một chén mới:
"Nói nhảm! Ba Đầu đã hạ lệnh, ta dám không làm theo? Hai ngày trước ta đã cho thủ hạ tràn ra ngoài rồi, không chừa một ai.”
"Vậy là tốt rồi, ta thấy Tam ca rất để ý đến việc này, mấy người chúng ta phải biểu hiện thật tốt.”
"Yên tâm, lòng của huynh đệ chúng ta sáng như gương."
Đại Lăng lại rót một chén rượu, chuyển mắt rồi nhỏ giọng nói:
"Ai, hai người các ngươi có thăm dò được đến cùng là chuyện gì không? Sao lại có động tĩnh lớn vậy?"
Hiệp khách một mực không lên tiếng kia nghe xong thì nhếch miệng, đẩy một chén rượu thừa về phía trước.
Đại Lăng thấy thế hiểu ý, vội cầm bình rót rượu cho người kia:
"Hạt Tử có nhiều tin này. Nhanh, nói cho ta một chút, ngươi nghe được phong thanh gì?"
Hạt Tử hài lòng gật đầu, cầm chén rượu hớp một ngụm:
"Thấy chúng ta là huynh đệ, ta mới nói các ngươi biết, nghe xong đừng đi nói lung tung ra ngoài.”
"Yên tâm!"
Đại Lăng vỗ ngực rống lên:
"Hai huynh đệ chúng ta nổi danh kín miệng, ngươi mau nói đi.”
"Được, tới tới tới, lại gần đây ta nói cho mà nghe.”
Hạt Tử vẫy tay với hai người kia.
Đại Lăng cùng một hiệp khách khác cũng phối hợp, lập tức đưa tai qua.
Hạt Tử thấy thế thì nhỏ giọng thần bí nói:
"Nghe nói là Cố lão đại đụng phải ‘đá tảng’ rồi."
"Cố lão đại! ?"
Hai người đồng thời giật mình, Đại Lăng trực tiếp hỏi:
"Với bản sự của Cố lão đại mà cũng có thể đụng đá? Là gặp phải cao thủ của tông phái nhà ai?"
"Đây là thứ mà chúng ta phải tra đấy. Cơ mà nghe nói cũng không có gì đột gì quá lớn, chỉ nghe ngóng, thăm dò lai lịch đối phương là chính.”
"Chậc chậc, việc này thật sự không nhỏ, ta phải cố gắng mới được."
Đại Lăng nói xong thì cầm chén rượu hớp một ngụm:
"Bất quá ta nghe nói Cố lão đại là cao thủ Huyền Giả tầng tám, người có thể khiến nó cúi đầu ít nhất cũng là cấp bậc Huyền Sư a? Muốn chúng ta thăm dò một cao thủ như vậy, cái này. . . ?"
Thấy Đại Lăng cũng có chút hiểu biết, luyện khí trong số người thường đã xem như lợi hại rồi. Huyền Giả, Huyền Sư, Đại Huyền Sư kia hoàn toàn đều là sự tồn tại mà họ có thể quỳ lạy. Về phần Huyền Linh, Huyền Vương và cao hơn nữa thật sự không thể chạm tới được.
Cho nên nghe được chuyện này, trong lòng có chút bồn chồn.
"Sợ cái gì!"
Hiệp khách dùng khăn trùm đầu màu lam vỗ bàn:
"Bang chủ của chúng ta là cấp bậc Đại Huyền Sư đấy!"
"Nhưng cũng khó nói, dù sao vẫn chưa xác định được.”
"A."
Lúc này Hạt Tử đột nhiên cười nhạo.
Hai người nghe được thì đồng loạt ßnhìn về phía Hạt Tử hỏi:
"Ngươi cười cái gì?"
Hạt Tử lắc đầu:
"Cười các ngươi tuổi còn rất trẻ."
"Ồ? Là sao?"
Đại Lăng vừa hỏi vừa rót cho Hạt Tử một chén rượu.
"Các ngươi thật sự cho rằng chỉ vẻn vẹn một bang chủ cấp Đại Huyền Sư của Hoàng bang là có thể cắm rễ tại địa khu Giang Bắc hai mắn nay, hơn nữa còn là phong sinh thủy khởi*?"
*làm ăn ngày càng tốt
"Cái này. . ."
Đại Lăng hít vào một hơi, cảm thấy Hạt Tử nói cũng rất có đạo lý.
Ở Giang Bắc này, tông phái san sát, đệ tử trong tông một so với một càng thích hành hiệp trượng nghĩa hơn. Nếu không phải nội tình đủ sâu, chỉ sợ Hoàng bang đã sớm bị nhổ tận gốc.
"Huynh đệ ta bội phục Hạt Tử ngươi có kiến thức sâu rộng. Lợi hại, lợi hại, tranh thủ thời gian nói cho chúng ta biết một chút, đến cùng phía sau Hoàng bang là ai a?"
"Dù là ta cũng không biết."
Hạt Tử trả lời thẳng thắn, bất quá uống xong ly rượu lại bồi thêm một câu:
"Nhưng ta có thể xác định lai lịch tuyệt đối không nhỏ."
"Chỉ giáo cho?"
Hiệp khách đội khăn trùm đầu màu lam hỏi.
"Cái này sao. . ."
Thấy Hạt Tử úp úp mở mở, hiệp khách này càng gấp:
"Bữa rượu này đệ đệ ta mời! Ca ca mau nói đi."
"Ha ha ha, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Để ta nói cho các ngươi biết . . .”
Hạt Tử nói rồi xắn tay áo lên, tay phải khẽ chống lên bàn:
"La Yên Vũ - Thẩm Thính Quân, Đoạn Sơn Chưởng - Lâm Vân Gián, từng nghe qua chưa?"
"Chưa."
Hai người khác đồng thời lắc đầu.
"Ách."
Hạt Tử lắc đầu:
"Các ngươi a, tin tức quá không linh thông rồi, về sau làm sao ra ngoài lăn lộn chứ?"
"Không phải đã có Hạt Tử ngươi à, mau nói, mau nói tiếp đi."
"Chưa từng nghe qua hai người này nên Định Thiên tông, Vấn Thế cốc các ngươi cũng không biết a?"
"Cái này hai ta biết!"
Đại Lăng liên thanh đáp:
"Đây là hai tông phái rất nổi danh ở Đông quận, nghe nói có rất nhiều cao thủ a."
"Đúng thế, xem như ngươi còn chút kiến thức, Thẩm Thính Quân cùng Lâm Vân Gián là đệ tử của hai tông này, tuổi còn trẻ đã có danh tiếng tại Giang Bắc, có thể nói tiền đồ bất khả hạn lượng, nhưng bây giờ nha. . . Hai người này đều đã. . ."