Chương 77: Xếp Hàng
Liễu Tử Câm thầm thở dài, đợi lão sư dạy xong, nàng rời khỏi Nhàn Tâm trai, lấy lý do muốn trở về tiếp tục luyện tỳ bà để cự tuyệt lời mời của Khổng sư huynh.
"Tử Câm tỷ, Tử Câm tỷ!"
Trên đường về phòng, Liễu Tử Câm đột nhiên nghe được ba thanh âm quen thuộc. Nàng nhìn lại, quả nhiên là ba tỷ muội Ngu gia.
"Tử Câm tỷ! Tin tức lớn!"
"Ngươi đoán xem chúng ta phát hiện ra cái gì?"
"Ngươi tuyệt đối không nghĩ tới đâu!"
Nghe ba tỷ muội Ngu gia thay phiên nhau mở miệng, Liễu Tử Câm hỏi:
"Các ngươi phát hiện cái gì?"
"Ngươi đoán một chút xem."
"Ba lần."
"Đoán đúng có kinh hỉ."
Liễu Tử Câm mỉm cười:
"Các ngươi đừng nháo nữa, ta phải về luyện tập."
"Được rồi."
Thấy Liễu Tử Câm không quá hào hứng, Ngu Quy Thủy trực tiếp công bố đáp án:
"Chúng ta thấy Giang sư huynh đến Thủy Kính đường."
"Thật!?"
Liễu Tử Câm vạn phần kinh ngạc hỏi.
"Thật, thật."
"Chúng ta tận mắt nhìn thấy đó."
"Hình như tới Kính Hoa viên."
"Kính Hoa viên?"
Nghe thế, Liễu Tử Câm có hơi thất lạc.
Trong Kính Hoa viên đều là trung tầng và cao tầng của Thủy Kính đường, nói rõ sư huynh không tới tìm các nàng.
"Tử Câm tỷ, có muốn đi xem cùng chúng ta không?"
"Xem như ngẫu nhiên gặp thôi."
"Đúng, ngẫu nhiên gặp tại Thủy Kính đường là chuyện rất bình thường."
"Cái này. . ."
Thấy ánh mắt vạn phần mong đợi của ba tỷ muội Ngu gia, Liễu Tử Câm suy tư một lát rồi đáp:
"Vậy đi xem một chút đi."
"Tốt quá!"
Ba tỷ muội Ngu gia cùng reo hò.
"Chờ chút, chúng ta cũng keo Thu Dao đi cùng đi."
Cả ba tỷ muội Ngu gia kêu được rồi cùng đi tới nơi Thu Dao thường tới luyện võ.
. . .
"Ai, thật muốn thay đường chủ a. . ."
Giang Bắc Nhiên đang đi bộ trong Thủy Kính đường liên tục thở dài. Lần đầu hắn gặp Trương Hạc Khanh từng bội phục tư thế không giận mà uy, kín kẽ chẳng lọt giọt nước của đối phương. Vậy mà bây giờ hết thảy đều tan thành bọt nước, chỉ còn dáng vẻ yêu đương hèn mọn.
Bất quá việc đổi đường chủ chỉ là suy nghĩ. Giang Bắc Nhiên có thể dựa vào thân phận đệ tử ký danh mà vẫn sống tốt Lam Tâm đường, thật sự hắn đã bỏ rất nhiều tâm tư vào đó. Sao có thể nói bắt đầu lại liền bắt đầu lại được.
Giang Bắc Nhiên liên tiếp hỏi đường mấy đệ tử đi ngang qua, rốt cục cũng kiên trì tìm được tới Kính Hoa viên.
"Xin chào, xin hỏi ngươi đến Kính Hoa viên có chuyện gì?"
Một tên nam tử trung niên tựa hồ là thủ vệ đi tới hỏi Giang Bắc Nhiên.
"Chào ngươi, ta là đệ tử Lam Tâm đường, tới đây tìm Vu Mạn Văn hộ pháp của Thủy Kính đường, phiền ngài thông báo một chút."
"Vu hộ pháp?"
Thủ vệ nghe xong, đầu tiên là cười lạnh một tiếng, sau đó đánh giá trên dưới Giang Bắc Nhiên, chỉ vào bên cạnh mà nói:
"Trông lạ hoắc, qua bên kia xếp hàng đi."
Xếp hàng?
Giang Bắc Nhiên sững sờ, nhìn theo hướng thủ vệ chỉ thì thấy nơi đó có 8 nam đệ tử đang xếp hàng một cách chỉnh tề.
"Cái này. . . Họ đều tới tìm Vu hộ pháp?"
Giang Bắc Nhiên có chút ngơ ngác mà hỏi.
"A."
Thủ vệ cười lạnh:
"Đều giống ngươi đó, bị sai tới."
Thượng bất chính hạ tắc loạn a!
Khó trách những nam đệ tử kia động một chút lại nổi sát tâm vì các sư muội xinh đẹp, đây đều là truyền thừa đó! Toàn bộ cao tầng của Quy Tâm tông đều là mấy lão sắc phôi hả?
Một bàn đánh vào trán, Giang Bắc Nhiên cũng lười giải thích hắn khác với những đệ tử kia, dù sao thủ vệ cũng chẳng tin.
Nhưng một giây sau, Giang Bắc Nhiên liền thoải mái cười một cái. Điều này cũng hợp ý hắn, tới tối hắn có thể về báo lại với đường chủ về tình huống này, lúc đó đối phương cũng đâu thể trách hắn được, đúng không?
Tâm tình Giang Bắc Nhiên đột nhiên vui vẻ, hắn đang tính tới đâu đó đi dạo thì bỗng nghe được một âm thanh trong trẻo không mong muốn.
"Bắc Nhiên? Sao ngươi lại ở đây?"
Thế giới này. . . thật sự là tràn ngập ác ý với ta a.
Quay đầu lại, người vừa nói chính là Vu Mạn Văn àm Giang Bắc Nhiên đang muốn tìm.
"Ta. . ."
Giang Bắc Nhiên vừa muốn tìm cớ chuồn đi thì nghe thấy thủ vệ ninh nọt nói:
"Đệ tử này đến tìm Vu hộ pháp ngài đấy, ta đang tính đi truyền tin cho ngài đây."
Ngươi CMN. . .
Giang Bắc Nhiên thật muốn dựng ngón tay giữa với tên thủ vệ này.
"Tìm ta?"
Ngữ khí Vu Mạn Văn có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh như đã nhận ra gì đó, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Ta hiểu rồi, đi theo ta."
Ngài lại hiểu cái gì a. . .
Thấy vẻ mặt từ ái của Vu Mạn Văn, Giang Bắc Nhiên khóc không ra nước mắt. Nhưng vào lúc linh quang lóe lên, hắn tính mở miệng thì hai lựa chọn xuất hiện trước mặt.
Lựa chọn một: Vu hộ pháp, ta vẫn nên xếp hàng a. Dường như những đệ tử kia cũng tới tìm ngài đó."
Ban thưởng: Bạch Hạc Song Tuyền Tọa (Huyền cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Đi theo Vu Mạn Văn.
Ban thưởng: Một điểm cơ sở thuộc tính ngẫu nhiên.
Mẹ nó, hệ thống ngươi phủ nhận trí tuệ của ta à, đáng giận!
Bất đắc dĩ lựa chọn số hai, Giang Bắc Nhiên ngoan ngoãn đi theo Vu Mạn Văn tiến vào Kính Hoa viên.
Hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
Nương theo âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Giang Bắc Nhiên đột nhiên ngửi được hương thơm lạ, khiến người ngửi vô cùng dễ chịu.
Đồ tốt.
Hai mắt Giang Bắc Nhiên phát sáng, bắt đầu tìm kiếm nơi phát ra mùi thơm.