305: Đêm Diễm Mộng 18
" Số mệnh của ngươi...Cùng vận mệnh không thể thay đổi của mình...!Hãy thay ta bảo vệ nó thật tốt, đến được thời điểm nhất định ngươi sẽ tìm được ngươi cần đến nó...!" Nữ hoàng Sara thận trọng nghe lời căn dặn của nữ vương đời trước, cũng là mẫu thân của nàng, chỉ là ngoại trừ giọng nói thì hình ảnh của nàng đều không đọng lại chút nào trong kí ức được lưu giữ hàng trăm năm của nàng..
Có nhiều chuyện nàng đã trải qua, cũng có nhiều chuyện nàng không thể nào biết trước được...Tương lai luôn vô định như cái cách chúng ta nhận biết nó, cảm giác được nó tồn tại thế nhưng khi chạm vào thì không nắm bắt được nó.
Quyền năng của long mạch một phần cho phép người sử dụng trở về quá khứ cũng như tiến đến tương lai chỉ cần được nàng cho phép hay Sara cũng được.
Thế nhưng vì quyền năng quá lớn nó sở hữu nên nếu sử dụng thì nàng chỉ dùng được hai lần và Sara được duy nhất một lần vì từng có lần nàng sử dụng rồi.
Hiện giờ, vị đại nhân vật kia muốn mượn nàng bảy phần để chữa trị cho tiểu nam hài kia khiến nàng đang có phần do dự...
" Sara nhìn ta..." Vị nữ vương đời trước có hành động hơi thất thường, bỗng nhiên ra lệnh cho nàng ngẩng lên nhìn nàng...!Khuôn mặt không nhớ ra kia lại biến thành người vừa hôn nàng lúc chiều, lại ôm lấy nàng, vừa hôn vừa tập kích bộ ngực của nàng...
Tính từ khoảnh khắc nàng còn bé đến khi nhận chức nữ hoàng Lâu Lan quốc, nào có nam tử dám tiếp cận nàng, duy chỉ có nàng tự mình xử lí bằng cách tự thoả mãn mình...
Đầm đìa mồ hôi bật tỉnh dậy, chẳng hiểu lúc nào cạnh nàng đã có thêm một nam hài nữa với bàn tay nhỏ bé đang cho tay vào trong áo nàng, đáng giận hơn là đôi mắt nhỏ đang thao thức nhìn nàng không chớp mắt, kệ nàng đang tỉnh giấc vẫn nghịch ngực nàng.
" Tiểu Hồ....Tay của ngươi đang làm gì ?? Có tin a di nói với mẫu thân ngươi không ?? " Sara trong lòng có chút xao động theo từng nhịp bóp của nam hài..
" Ta biết ngươi thích tay của ta đang quậy phá trong người ngươi...Mong muốn ta làm nhiều điều hơn phải không, nhạc mẫu..." Tiếng kêu nhạc mẫu ngọt ngào càng làm Sara thẹn thùng hơn, nghĩ đến tình cảm con gái mình dành cho cậu bé này , lấy lại được một chút ý thức muốn thoát khỏi bàn tay ma quỷ của hắn...
" Không được...Ngươi không thể phụ bạc Sara được...Người nàng yêu là ngươi chứ không phải ta..." Ai mà tin được đứa bé sáu bảy tuổi (tuổi của Thiên Hồ hiện tại là ngẫu nhiên, khó phân định được) lại làm được những chuyện xấu hổ như bây giờ, đẩy nàng vào tình thế khó khăn...
" Ta vẫn yêu nàng...Nhưng cũng thích cả ngươi, a di...Hiếu thuận nhạc mẫu chả phải là bổn phận của con rể...!Ngươi không nói, ta không nói thì nàng nào đâu biết được.." Thiên Hồ vừa nói vừa leo lên người nàng, chăm chú để ánh mắt màu tím của nàng nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu thẳm hút hồn của hắn..
Lần này nụ hôn ban nãy nàng thấy trong mơ lại được tái hiện lại dưới người chủ động hôn nàng là một đứa bé còn kém con gái nàng vài ba tuổi.
Trọng điểm là tên nhóc học những thứ xấu hổ này ở đâu vậy, hơn thế còn biết áp dụng thành thục nó lên người nàng không chút sai sót nào.
Ngay cả cách nói chuyện cũng đã vô tình toát lên vẻ người lớn trong đó...
" Tiểu Hồ....Ngươi còn dám làm gì ta nữa là ta thực sự tức giận đó..." Nàng kiên quyết từ chối cám dỗ từ lời dụ hoặc kia đẩy hắn ra.
" Xin lỗi a di...Là ta quá đường đột đánh thức ngươi.
Nếu ngươi đã không thích thì ta sẽ trở về tìm Sera vậy, ta tin nàng sẽ giúp ta hơn a di.." Tiểu Hồ một mặt thất vọng nhảy khỏi người nàng, ngoan ngoãn cúi đầu xin lỗi nàng, chỉ là hắn lại dám chuyển chủ ý sang con gái mình..
" Ngươi dám cầm nàng uy hiếp ta...!Giỏi...giỏi lắm...!" Không thể tin hắn lại dùng cách này để bắt ép nàng, đúng là không tin được vẻ bề ngoài xinh đẹp của người khác...
" Ta không có uy hiếp ngươi..." Thiên Hồ tiếp tục ý định trở về phòng liền bị Sara kéo trở lại, điềm tĩnh khoá trái cửa phòng...
Bộ quần áo ngủ từng kiện đều bị nàng cởi ra, mái tóc màu đỏ khi ngủ được nàng buộc vào cũng được xoã ra tự nhiên, vô tình che đi hai điểm màu hồng phấn trên ngực nàng.
Cả cuộc đời nàng đều chưa từng để ai xem nàng cởi hết quần áo như vậy, đã thế lại còn là một bé trai, người yêu của con gái nàng nữa.
" Ngươi thật đẹp, a di...!" Thiên Hồ vô ý nuốt một ngụm nước bọt vì vẻ đẹp cân đối của vị nữ hoàng kiều diễm, lúc sáng nay khi vui đùa cùng Sera, một phần sức mạnh trong cơ thể hắn đã được hồi phục, không phải Hủy Diệt Hồ Ly hay những thứ khác mà đó là Ngự Nữ Thần Quyết khiến cho hắn thay đổi ý đồ, muốn ở lại cùng nàng.
" Bớt nhiều lời...!Ngươi muốn làm gì ta thì làm đi, trước khi ta đổi ý...Chỉ cần ngươi đừng động đến con bé là được.." Sara hít một hơi thần sâu chấp nhận thoả hiệp nói.
" Tất nhiên..A di.
Với lại nàng đâu có xinh đẹp, phong vận như ngươi..." Thiên Hồ vừa nói lại tiếp tục gặm nhấm đôi môi ngọt ngào của nàng khiến Sara cũng phối hợp ôm người đàn ông nhỏ bé trong ngực nàng, tùy ý để hắn nghịch cơ thể mình.
Vài phút sau, hắn mới quyến luyến rời khỏi môi nàng, ngậm đến Sara nhũ phong bên trên hai núm vú hồng nhạt đã cứng rắn, một tay còn mân mê bên còn lại, khẽ siết làm nó còn cứng thêm vài phần.
Thiên Hồ sử xuất tất cả vốn liếng khiêu khích lấy Sara, hắn ngậm lấy vú của nàng, bú liếm, còn lấy bàn tay khẽ văn vê chà xát lấy mật huyệt nàng.
Theo bản năng tìm tòi của mình, Sara cầm chặt cự long hắn, càng là linh hoạt như xà giống như quấn quanh lấy, khi thì siết chặt, khi thì khẽ vuốt, có khi còn lấy đầu ngón tay tại trên mặt đầu nó mài chuyển, lại để cho Thiên Hồ cảm thấy, phảng phất có một cổ dòng điện y hệt tê dại, không ngừng mà truyền thâu nhập thân, dồn thẳng vào tuỷ não.
Tại tràn ngập kích tình, d.âm đãng vuốt ve ở bên trong, hai người dâm dục tựa hồ tháo chạy lên tới điểm cao nhất, hai người nội tâm lại như hừng hực lửa cháy mạnh, ấm áp đến làm cho bọn hắn mồ hôi đầm đìa.
Lúc này, hạ thân tiếp hợp, đã là nước chảy thành sông, thuận lý thành chương sự tình.
Thiên Hồ chỉ hơi di động thân thể, Sara liền có ăn ý tách ra hai chân, chuẩn bị nghênh đón bảo bối tiến vào, lại để cho hai người thân thể, tâm linh hợp lại làm một.
Thiên Hồ ngồi chồm hỗm tại Sera giữa hai chân, hai tay nắm vịn cái mông của nàng để đặt tại hắn trên đùi.
Kể từ đó, Sara â.m hộ mật động chẳng những nhìn một phát là thấy hết, càng là âm đạo mở rộng ra lại để cho quy đầu đỉnh lấy cửa huyệt, làm cho Sara thở dốc tác động lấy, cũng khiến cho cửa huyệt chính đang hơi đóng mở lấy, phảng phất vội vàng đang mời gọi lấy bảo bối mau mau tiến vào.
Không cần trên diện rộng động tác, Thiên Hồ chỉ cần ôm Sara thân eo, bảo bối liền chậm rãi chen vào trong khe l-n.
Thiên Hồ cúi đầu nhìn bao quát lấy bên ngoài dương vật mép l-n, nhìn xem bảo bối của mình bị cắn nuốt giống như, một phần một tấc biến mất, loại này cảm thụ thật sự là đã kỳ lạ lại dâm đãng.
"...!Ừ a...!Thật thoải mái...!Ah ah...d.ương vật...!Thật to..."
Sara hai tay thẳng đưa qua đỉnh, chống đỡ trên bàn, lại để cho thân thể tận lực hướng về Thiên Hồ trên thân gom góp, vặn vẹo, làm cho bảo bối chọc vào càng sâu, ma sát phạm vi càng rộng: "...!Ừ...!Như vậy...!Lại để cho...!Nhạc mẫu...Ah ah...!Thật thoải mái...!Ác ác..."
Thiên Hồ nhìn xem Sara đôi má đỏ ửng, mị nhãn như tơ, bật hơi yêu kiều.
Toàn thân mềm mại không xương, có như rắn nước giống như vặn vẹo lấy.
Trên bộ ngực thịt lũy, càng rất giống rót đầy túi nước, lăn tròn bốc lên.
Thiên Hồ lại nhìn xem trong khe l-n bảo bối, bởi vì dính trong mật huyệt bên ngoài dâm dịch, mà lộ ra sáng trong như thép, loại này thị giác bên trên thỏa mãn, phảng phất càng hơn tại thân thể khoan khoái dễ chịu.
Thiên Hồ rốt cuộc không cách nào nhịn được nhịn, phần eo dùng sức một cái, đột phá Sara phòng hộ, tận căn mà vào.
" Ah...!Hừ...Có chút đau nhức...."
Sera là vội vàng không kịp chuẩn bị, phá qua màng trinh thống khổ lại để cho nàng thiếu chút nữa kêu to lên, nhưng là nàng lại nhịn xuống.
Trông thấy Thiên Hồ ngừng động tác, Sara kiều mỵ, dồn dập thở gấp rên rỉ, phảng phất tại thúc giục Thiên Hồ động tác, lại để cho hắn không tự chủ được nhún mông đít, khiến cho bảo bối làm lấy càng cấp tốc dài rút gấp ra vào, hơn nữa mỗi lần xâm nhập, đều nặng nề mà đụng chạm lấy thành â.m đạo phần cuối hoa tâm.
Tại ngắn ngủi đau đớn về sau, Sara dần dần cảm nhận được khoái cảm.
Xuân tình tràn lan, d.âm d.ục tăng vọt Sara, tại bảo bối mạnh mẽ xông tới, trong khe l-n giống như thác nước chợt phun trào.
Tuy nhiên, thân thể giống như choáng váng thoát lực, nhưng vẫn nhưng đem hết cuối cùng một điểm lực đạo, gập cong động thân ngồi ở Thiên Hồ trên đùi, dùng thân thể sức nặng ép bảo bối toàn bộ vào hết, đầy nhét tại trong khe l-n, dùng nghênh đón nàng cái kia sắp như bạo phát cao trào.
Thiên Hồ thuận tay kéo một phát Sara bên trên ngưỡng thân thể mềm mại, lại dựa thế cúi đầu chứa ngậm lấy đầu vú của nàng thời điểm, liền cảm thấy quy đầu phảng phất cứ thế mà xâm nhập một cái càng hẹp hòi, càng ấm áp không gian, chẳng những ép chặt lấy, đã ở nhúc nhích lấy, kích thích được hắn ngứa nhập tủy, cuối cùng tiết thân đã là nỏ trương, hết sức căng thẳng.
"...!Ah ah...!Ah ah...!Ta...!Ah ah...!Đến...!Ah ah...!Tới rồi...!Ah ah..."
Sara tại thất thần lại khẩn cấp trong lúc thở dốc vung vẩy phát ra, toàn thân không khỏi đã run rẩy lấy, kích rung động lấy, rên rỉ thanh âm đã biến thành khàn khàn gào thét: "...!Ah a...!Hừ ừ...!Phải chết...!Rồi...! Ah ah...!Đã bay...!Ác ác...!Ừ..."
Lúc này, Thiên Hồ cũng đè nén không được dục bạo phát cảm xúc, tại bảo bối đã bị từng dòng nước ấm quay chung quanh lúc, một cổ t.inh đặc tiết ra, trong miệng cũng hà hà thở gấp nói: "...!Ah ah...!Ờ ừ...!Sara...!Ta...!Hừ hừ ừ......!Tốt thư phục...!Ah ah...!Phục...!Ah...!Muốn tới...!Rồi...!Ah ừ..."
Không cần truyền miệng, lẫn nhau liền có thể theo ôm chặt được chật như nêm cối ôm ở bên trong, giúp nhau cảm nhận được đối phương kích động cùng thâm tình.
Hai người vẫn chưa thỏa mãn không bỏ được tách ra, mà tự do hôn sâu, vuốt ve, dần dần bình phục lẫn nhau cảm xúc...
Ảnh Sara và Sera mình có để ở phần nhân vật nha.
Sara vốn muốn nói mình không muốn ăn, tuy vậy khi nhìn Thiên Hồ cái kia săn sóc động tác, nhưng là thế nào cũng không nói ra được, thậm chí hơi mở ra miệng nhỏ, chờ con rể đem cháo đút cho nàng.
Nào ngờ Thiên Hồ đem cháo thổi thổi xong, cũng không có đút cho nàng , trái lại đưa vào chính mình trong miệng, sau đó không đợi Sara phản ứng lại, liền nhanh như chớp hôn vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
"Ah. ." Tống Tuyết Kỳ kinh hô một tiếng, theo bản năng muốn né tránh, không ngờ bất luận nàng làm sao trốn, Thiên Hồ đều sẽ rất hung hăng níu lại, miệng không chút dấu hiệu nào rời đi cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Hai người chuyện xấu hổ hơn cung đã làm rồi thì hôn môi cũng chẳng bằng, Sara không thể làm gì khác hơn là tiếp nhận Thiên Hồ hảo ý, thuận theo mở ra miệng nhỏ, để hắn đem cháo đẩy vào miệng nàng, ai ngờ đến theo tới, còn có Thiên Hồ đầu lưỡi, đợi nàng đem cháo nuốt xuống sau, cái kia nghịch ngợm đầu lưỡi ngay ở nàng trong cái miệng nhỏ khuấy chuyển động.
Bị hắn hôn như thế, đầu óc nàng lại rơi vào hỗn loạn, nhiệt tình đáp lại hắn hệt như tối qua. Thiên Hồ giờ ngoài nhiệm vụ đút cháo cho nàng ăn, còn phải thuận tiện chọc lưỡi nàng vài giây xong lại thả nàng, múc một thìa cháo...
Chẳng mấy chốc, bát cháo vốn đang trong trạng thái đầy ụ đã chỉ còn sót lại một ít...
" Không biết bắt mạch là như thế nào nhỉ ?? " Sera lẽ ra nên trở về phòng mình lại mang một bụng hiếu kì về chuyện này, hơi hé cửa thì trông thấy cảnh tượng mẫu thân mình còn đang bận hôn môi cùng mẫu thân mình...
" Tại sao ?? Tại sao mẫu thân lại làm vậy ?? " Nàng hiểu với vẻ ngoài quá mức ưu tú như hắn, chắc chắn hắn sẽ thu hút không ít nữ nhân đến cùng nàng tranh đoạt..Nhưng nàng vạn phần không ngờ tới, mẫu thân nàng lại là một trong những tình địch của nàng...
Một người là thân nhân của nàng, một người là người yêu nàng, nếu phải lựa chọn một trong hai đều khiến Sera phải lưỡng lự.
" Ngươi thấy được bản chất con người hắn rồi đó... Muốn buông bây giờ còn kịp..." Thình lình giọng nói quen thuộc vang lên bên tai nàng doạ Sera giật mình, vài phút mới kịp thích ứng...
" Thiên Hạ tỷ, ngươi không có trách mắng hắn sao ?? " Biết được là người quen của hắn, tâm tình Sera cũng có chút buông lỏng hỏi.
" Phốc... Ngươi nghĩ hắn thực sự là đệ đệ ta a ?? Phụ thân ta đã thích ai thì khó lòng khiến hắn kiềm được muốn chiếm giữ người đó lắm, nếu ngươi không thích hắn thì có thể bày tỏ trực tiếp, sau đó..."
" Sau đó thì thế nào ạ ?? " Sera hiếu kì
" Hắn sẽ giam giữ lấy ngươi, bắt buộc ngươi phải thích hắn giống mẫu thân ta..." Thiên Hạ mặt không thay đổi nói.
Tiêu hoá một lượng lớn kiến thức, nàng mới thực sự hiểu được về người đàn ông nhỏ bé đang chăm sóc mẫu thân nàng, đại loại thì hắn có vẻ như bị mất trí nhớ hay mắc bệnh gì đó , vừa không nhận ra con gái mình, vừa bị thu nhỏ lại bộ dạng kia. Còn tính cách cũng hơi hơi có phần tiêu cực, thích thứ gì thì phải đoạt được, kể cả dùng bất cứ thủ đoạn nào...Vậy nàng sẽ quyết định thế nào đây ?? Chia tay hay sẽ vờ như không biết mối quan hệ mập mờ của hắn và mẫu thân mình, dù chọn một trong hai cách thì nàng vẫn sẽ giúp hắn dùng long mạch chữa bệnh trước đã.