352: Bạn Thân Không Tồn Tại Đâu
Hôm sau --- Sáng sớm....
Iwa Kunoichi hơi mơ màng tỉnh giấc, nghĩ về ngày hôm qua tìm được vị phu quân từ kiếp trước của mình, nàng có chút hoảng hốt tỉnh dậy tuy vậy lại thấy bên người trống trơn, không có thân ảnh nàng ngày nhớ đêm mong bên cạnh làm tâm trạng nàng hơi hoảng hốt, gọi tên hắn vài tiếng : " Thiên Hồ, ngươi ở đâu rồi ....!Thiên Hồ....!"
Nhưng cũng chẳng có âm thanh nào đáp lại...!Tâm trạng nàng ngay lúc đó như chìm xuống đáy cốc...!Chẳng lẽ hắn cố tình chơi đùa nàng thôi sao ?!
" Thân yêu, ngươi dậy sớm như vậy ?? " Giọng nói ấm áp tựa tia nắng sớm, hắn ngạc nhiên nhìn nàng nước mắt sắp trào ra, vội vàng dùng tay lau đi vài giọt đã vương trên mi nàng.
" Ta...!Ta...!Nghĩ ngươi bỏ rơi ta...!" Iwa Kunoichi ôm chặt lấy hắn, sợ hãi nói...!Trước đây, có thể nàng đã quen với cô đơn nhưng đã trải qua sự ấm áp, quen thuộc của hắn thì nàng dường như không quay về được cuộc sống bình lặng trước kia nữa.
" Sao có thể...!Ta yêu thương ngươi còn không hết làm gì có chuyện bỏ rơi ngươi.
Nãy đột nhiên ta nhớ ngươi thích ăn món này nên đặc biệt tự làm cho ngươi, nếm thử xem có vừa miệng không ?? " Hắn vuốt ve mái tóc đã xoã ra qua vai, an ủi cô nàng bên ngoài có vẻ mạnh mẽ, bên trong lại yếu đuối lạ thường, lấy ra từ không gian hệ thống đồ ăn ban nãy hắn mượn nhà bếp của nàng trổ tài.
" Oa...!Ngươi còn biết cả nấu ăn...!Vậy sau này ta có lộc ăn rồi.
Không sao, miễn là ngươi nấu dù có tệ ta cũng không chê ...!" Iwa Kunoichi nhìn món ăn đẹp mắt trước bàn, hưng phấn kêu lên.
Bất quá khi tay nàng đang định động thủ như mọi lần thì lại bị tay hắn cầm lấy, lại lấy ra thêm một đôi đũa gắp cho nàng ăn.
" Dùng vật này đi...!Nói A nào....!" Tuy nàng vẫn hơi chưa quen với hành động thân mật này, nhưng dù gì cũng là phu thê với nhau thì ngại ngùng làm gì cho mệt, đón lấy thức ăn từ hắn gắp, rồi nhanh hôn nhẹ lên môi hắn.
" Tiểu yêu tinh...!" Vô ý thức, môi hai người lại thêm lần nữa lại chạm vào nhau, hai chiếc lưỡi như hai đầu tiểu xà tham lam lấy đi những thứ còn sót lại bên miệng người kia.
Vị ngọt ngào trên môi nàng vô cùng quấn hút hắn lại muốn xách thương ra trận thì nhớ đến vết thương của nàng tối qua nên phải dừng lại giữa chừng.
" Khó chịu lắm không, thân yêu...?? Hay để ta tìm thêm nữ nhân phục vụ ngươi ?? " Vô lực hầu hạ người mình yêu nhất là điều nàng không nỡ muốn nhìn thấy nhất, thốt ra câu nói mà bao cánh đàn ông muốn thê tử mình nói ra.
" Không có gì...!Mau ăn tiếp nào...!" Hắn tiếp tục cho nàng ăn, hai người cứ thế dính lấy nhau cả một buổi sáng, mãi cho tới chiều mới rời khỏi nhà nàng đi dạo ở Làng Đá.
" Để ta làm hướng dẫn viên cho ngươi đi...!Trước tiên chúng ta đi thăm quan nơi này trước...!Đảm bảo ngươi sẽ thích nó...!" Iwa Kunoichi đã thay đổi bộ quần áo khác màu đen khá phù hợp với cơ thể mê người của nàng, mái tóc hơi buộc cao lên, đang vui vẻ ôm cánh tay hắn nói.
" Ừm...!" Lão bà đã muốn thì đương nhiên hắn không khi nào từ chối rồi, bị nàng dẫn hết chỗ này tới chỗ khác...!Kể cả những nơi từng gắn bó với tuổi thơ của nàng đều được miêu tả tỉ mỉ như muốn chia sẻ những gì nàng có cho phu quân mình biết.
" Đợi ta chút xíu nha..." Iwa Kunoichi như nghĩ đến chuyện gì, nhanh chóng dùng bộ pháp di chuyển đi mất...!Vài phút sau, nàng trên vai đang đỡ theo một cô gái khác, có mái tóc ngắn đen đang rơi vào trạng thái hôn mê .
" Nàng ta là ai a ?? Ta chỉ cần mình ngươi là đủ Iwa...!"
" Không...!Không ...!Nàng khi trước đã nợ ta rất nhiều, chưa có dịp báo ân cho ta...!Cho nên, nàng rất bằng lòng với yêu cầu ta đưa ra mới đi cùng ta...!" Những lời nàng đã nói thì nàng chắc chắn sẽ làm cho hắn, dù hắn còn chưa tiết lộ đầy đủ thông tin nơi hắn sinh ra và lớn lên.
Nhưng Ngự Nữ Thần Quyết đã vô hình tăng mức độ tình cảm nàng dành cho hắn lên một tầm cao khác, sẵn sáng làm tất cả cho người mình yêu.
" Được rồi...!" Hắn cũng chả phải chính nhân quân tử gì nên tất nhiên sẽ không chối từ món quà của nàng.
Hai người tay trong tay trở về nhà nàng, kì lạ là không hề có ánh mắt nào chú ý đến ba người bọn họ, một đường thuận lợi trở về.
" Để ta tắm cho nàng trước, ngươi đi nấu ăn đi nha, thân yêu...!" Iwa mỉm cười nói, mang theo cô gái đã có tình trạng tỉnh dậy vào phòng tắm.
Nàng muốn tận tay gói món quà này đẹp đẽ nhất đưa cho phu quân mình.
" Iwa....!Ngươi đây là có ý gì ?? Ta nhớ trước đây ngươi đâu có như bây giờ...!Có phải ngươi bị nam nhân kia mê hoặc không ?? " Cô gái bị đưa vào phòng tắm, cố gắng trốn thoát khỏi ma trảo của nàng, thì thào hỏi.
" Chẳng qua là khi đó chưa tìm được ý trung nhân cho mình...!Nhưng giờ ta tìm được...!" Iwa vẫn tương đối bình tĩnh trả lời cô gái đang muốn thoát khỏi đây, vẫn giúp nàng tẩy rửa qua đi đã.
" Ngươi tìm được thì nên độc chiếm hắn cho riêng mình mới phải...!Hà cớ lôi ta vào chuyện gia đình ngươi...!"
" Chính vì yêu hắn nên...!Ngươi là người đầu tiên ta muốn tặng cho hắn !!! Nghe nói ngươi thủ thân như ngọc , thêm nữa tư vị của cháu gái Tsuchikage chắc hẳn sẽ rất tuyệt đi...!" Iwa liếm liếm môi, doạ cô gái hoa dung thất sắc...!Nàng quên mất trước mắt mình là một người điên chính hiệu...!Điên cuồng với kẻ địch của mình, tàn nhẫn tựa như lưỡi đao sắc bén...
" Không được...!Ngươi không sợ ta sẽ cướp hắn khỏi ngươi a ?? " Cô gái cố cứu vớt bản thân mình.
" Nếu có ngày đó thì ngươi nên nghĩ việc ngươi sẽ bị hắn dằn vặt như nào thì tốt hơn...!Còn việc ngươi cướp hắn khỏi ta ?? Sẽ không khi nào có chuyện đó xảy ra...!Bạn thân của ta ạ...!"
" Bạn thân ?? Ngươi xem ta là bạn thân mà đem bạn mình tặng cho nam nhân mới quen biết ngươi được một ngày hả ?? Iwa...!Tỉnh táo đi, đừng để bị nam nhân đó mê hoặc ngươi...!"
" Ha ha...!Hiếm khi được trông thấy ngươi đáng thương như hiện tại, Kurotsuchi.
Đứng dậy nào, chúng ta phải ra ngoài rồi, không thể để hắn đợi lâu được...!" Iwa nói xong vẫn thấy cô nàng không chịu nhúc nhích, liền lấy sẵn một viên thuốc ở trong áo, căng miệng cô nàng ra bắt ép nàng uống.
" Ngươi...!Ngươi...!Lại vừa cho ta uống cái gì ?? " Kurotsuchi phẫn nộ hỏi.
" Xuân dược...!Phu quân ta không thích làm chuyện đó với một xác chết đâu, đợi ngươi trải qua được hắn ân sủng sẽ rất thích đó...!" Ôm theo vô lực Kurotsuchi, Iwa vui vẻ đặt nàng bên cạnh mình, thậm chí hai người còn không tiếc cho nàng xem hai người thân thiết, càng làm cho xuân dược phát tác nhanh hơn.
Ân...!Đại công cáo thành, đêm nay nàng không phải đơn thân độc mã chống lại đại ma vương khi bên cạnh có thêm một nữ kỹ sĩ vô cùng dũng mãnh đỡ lượt tấn công từ đại ma vương thay nàng, vì vậy một giờ sáng nàng đã chìm vào giấc ngủ...
" Luyện công ?? Nhưng luyện công ta tưởng phải tập ở ngoài chứ... Cớ sao lại... Ngô... Buông ta ra ... Vật kia lại đang bò vào chỗ đó của ta... Ah...." Nàng bị hắn hôn một cái, đồng thời vật nàng tưởng tượng như xà kia lại tiến nhập hang động của nàng, trực tiếp lại rõ nét hơn những chuyện hai người đêm qua đã trải qua.
Một bên, Iwa cũng đã thức dậy khi hai người đang tâm sự , tuy thế nàng chả dại gì đi đôi co cùng nam nhân mình ngay lúc sáng sớm, tinh lực đang dồi dào cả, chả khác nào tự đào huyệt mộ chôn sống bản thân chắc... Không tự tìm chết, sẽ không chết... Nhất là nam nhân nàng còn ăn mềm chứ không thích ăn cứng. Ngươi cứng ?? Có cứng bằng hắn không ?? Phi... Nàng lại nghĩ đến vật đó của hắn... Haizz, đúng là bị biến ô ngay sau hai đêm được mà, thôi thì xuất giá tòng phu ... Vả lại trong huyễn cảnh, hai người cũng đã bái đường, kết hôn, động phòng vô số lần với rất nhiều thân phận... Nay được gặp lại cũng đã là duyên trời định, chỉ cần hắn yêu thương nàng thì nàng nguyện làm mọi thứ về hắn.
Nói qua về huyễn cảnh ( ảo thuật ) một chút. Về định nghĩa, Ảo thuật (Genjutsu) là những kỹ thuật được ninja sử dụng nhằm tác động đến các dòng chảy chakra trong não của nạn nhân, khiến họ không phân biệt được thực tế và hư ảo. Nếu ai đã từng nghe qua chắc hẳn sẽ biết được gia tộc sở hữu ảo thuật bẩm sinh thông qua việc nâng cấp đôi mắt của mình là tộc Uchiha. Tiêu biểu nhất đã có vài cái tên như Itachi, Shisui hay Madara. Ở cấp thấp, ảo thuật đơn thuần có thể điều khiển tâm trí đối thủ khiến chúng mất phương hướng, lạc vào trong chính ảo cảnh của người thi triển... Còn ở bậc cao hơn như lấy ví dụ như Shisui với ảo thuật Kotoamatsukami bởi đôi mắt Mangekyou Sharingan đi.
Kotoamatsukami là loại ảo thuật cao cấp thâm nhập vào tâm trí người khác và điều khiển họ mà ngay cả nạn nhân cũng không thể nhận ra mình đang bị điều khiển.
Nghe đến Kotoamatsukami của Shisui đã đủ khủng khiếp, vậy có ảo thuật nào cao hơn cả ảo thuật này không ?? Đáp án là có và nó nằm ở phiên bản cao cấp nhất của Sharingan, Rinnegan và ảo thuật đó có tên gọi Tsukuyomi. Những người bị trúng Ảo thuật vô hạn của Tsukuyomi sẽ chìm đắm trong giấc mơ và trở thành thức ăn nuôi Thần Thụ do Madara thi triển.
Còn ảo thuật Thiên Hồ đã sử dụng lại còn cao cấp hơn cả Tsukuyomi hay Kotoamatsukami khi trực tiếp tạo ra bất kì thế giới nào hắn muốn trong không gian ảo thuật đó, nó thực đến mức người bị dính phải hoàn toàn tin đó là sự thật đã xảy ra và nằm sâu trong não họ từ lâu. Đó cũng là thành quả của Thần Thụ và sức mạnh của Thiên Sứ hợp lại, thường chỉ sử dụng khi đánh nhau... Nhưng để tán gái có vẻ sẽ hiệu quả hơn rất nhiều...
Làng Đá, nơi Tsuchikage đang làm việc...
Lão nhân nghe được tin cháu gái mình cả đêm qua không trở về đã lo lắng không thôi. Nhưng là bây giờ nhìn thấy nàng tay trong tay một nam nhân tuấn mĩ lạ mặt lại vô cùng vui vẻ... Tạ ơn thượng thiên đã cho người chịu nổi tính cách chả giống ai của cháu gái mình, bằng lòng chấp nhận nó ...
" Ông nội, ngươi cười gì mà lâu vậy ?? " Kurotsuchi sợ ông nội mình bị bệnh liền vỗ vai ông hỏi.
" Ta chả phải đang vui cho nhà ngươi hay sao ?? Vốn đi ta định dẫn ngươi đi xem mắt nhưng lại sợ ngươi mang theo Iwa phá hỏng như mấy lần trước nên mới dừng lại. Không ngờ ngươi còn tìm được cậu trai trẻ đây để ra mắt ông nội. Mời ngồi... " Onoki đánh giá một lần Thiên Hồ, quả thực hắn rất xứng đôi với cháu gái mình, nhân trung long phượng hiếm gặp.
" Cảm ơn ông... Kurotsuchi cũng đã kể qua cho cháu về ông nội nàng... " Thiên Hồ dừng lại làm nàng hơi hoảng hốt, mấy chuyện xấu của Onoki mà hắn tiết lộ chắc nàng bị đuổi ra khỏi nhà dài hạn mất...
" Ha ha... Con bé có đôi lúc hơi trẻ con , ngươi không giận nó là lão nhân ta đã cảm tạ lắm rồi. Hai ngươi quen nhau được lâu chưa ?? Bao giờ tính làm đám cưới đây ?? " Trước đó cũng từng có nhiều chàng trai muốn đạt được nàng đều bị Iwa đánh cho nằm viện vài tháng nên Onoki mới hỏi thẳng luôn .
" Ông nội... Ngươi chưa gì đã hỏi người ta bao giờ làm đám cưới ... " Kurotsuchi làm nũng với ông nội mình, thế nhưng đôi mắt lại mong đợi nhìn hắn như muốn biết câu trả lời.
" Tuần sau ạ... Chỉ là cháu muốn cưới thêm một người, không biết có được không ạ ?? "
" Tốt... Đừng nói là một mà mấy chục người cũng được. Ngươi muốn cưới cô gái nào nữa ?? " Onoki vừa nói vừa nhìn cháu gái mình, thấy nàng tỏ vẻ bình thường... Xem ra cô gái kia cháu nàng cũng biết.
" Iwa Kunoichi ạ... "
" Phốc... Ngươi nói là cô nàng ưa bạo lực đó... Hèn chi Kurotsuchi không có phản ứng gì..." Đang uống trà, Onoki nghe đến cái tên kia thì phụt cả trà ra ngoài, không trách cháu gái hắn không phản đối hôn sự.
" Ông nội !!!.... " Kurotsuchi hết cách với tính cách của ông mình, làm gì mà phải hốt hoảng ghê vậy.
" Được rồi... Nếu ba người các ngươi đã quyết định rồi thì ta cũng chấp nhận điều đó... Nhưng ngươi tuyệt đối đừng để ta biết được ngươi có làm tổn thương Iwa hay Kurotsuchi... Nếu không ngươi chạy đằng trời ta cũng sẽ bắt nhà ngươi về hỏi tội... " Tuy hơi bất mãn về Iwa chút xíu nhưng thật tâm Onoki cũng xem nàng như cháu gái của mình, ánh mắt sắc bén đe doạ Thiên Hồ.
" Sẽ không bao giờ xảy ra chuyện đó... Ta có thể dùng cả tính mạng mình ta đảm bảo ... " Để nữ nhân mình bị tổn thương hay hi sinh các nàng để hắn được an toàn giữ được mạng sống ?? Chi bằng ngươi chết quách đi cho rồi, bất kì trường hợp nào xảy đến thì an toàn của các nàng luôn được hắn đặt lên hàng đầu.
" Ừm... " Onoki cũng không hỏi thêm gì nữa, đơn thuần nói chuyện phiếm chốc lát, xong đã bắt đầu gọi người đến để bàn về hôn lễ to nhất Làng Đá từ trước đến nay.