Sau khi rời khỏi quán nét.
Một mình Trần Viễn đi tới thao trường của trường học.
Hắn vừa mới tăng điểm cường hóa vào trên nhanh nhẹn, đang muốn tìm một cái nơi nào đó thật tốt để thí nghiệm hiệu quả sau khi cường hóa nhanh nhẹn một chút.
Có điều buổi chiều hôm nay ở thao trường thật giống như có hơi nhiều người.
"Bạn học, hôm nay làm sao lại có nhiều người ở thao trường tới như vậy a?" Trần Viễn tìm một nữ tử xinh đẹp gần đó hỏi dò một cái.
"Ngươi không biết sao? Học viện thể thao hôm nay có thi tài chạy nhanh đây, nghe nói muốn chọn vận động viên cấp hai quốc gia!" Nữ tử một mặt hiền lành giải thích.
"Hóa ra là như vậy a, mỹ nữ ta có thể kết bạn Wechat không?"
"Thật xin lỗi, ta đã có bạn trai, tuyển thủ mặc đồ màu đỏ ở giữa tham gia tranh tài kia, hắn chính là bạn trai của ta!"
Nữ tử này vốn có thái độ hiền lành, nghe thấy Trần Viễn muốn kết bạn Wechat với nàng ta thì thái độ lập tức trở nên lạnh lùng xa lánh.
Giống như theo bản năng nhấc lên trạng thái phòng ngự vậy.
Đồng thời một mặt đầy vẻ tự hào chỉ vào sau lưng người nam tử mặc áo đỏ đang khỏi động trên đường chạy.
"Lý Dương?"
"Lại là hắn?"
Trần Viễn híp híp mắt.
"Ngươi biết bạn trai của ta sao?"
"Nào chỉ có biết, chúng ta thế nhưng là còn học chung một trường cấp 3 đây, hắn thế nhưng là quán quân chạy nước rút của đại hội thể dục thể thao trường chúng ta!"
"Hóa ra lúc hắn ở cấp ba đã lợi hại như vậy rồi a, ta còn tưởng rằng hắn vẫn luôn đang khoác lác đây!"
Nữ tử nghe thấy Trần Viễn khen bạn trai của hắn, hơn nữa còn là bạn học chung một trường với Lý Dương, thái độ dần dần dịu đi một chút.
Trần Viễn và Lý Dương quả thực là học chung một trường cấp ba
Nhưng mối quan hệ giữa hai người cũng không được thân thiện cho lắm.
Thậm chí còn từng đánh nhau.
Nguyên nhân đánh nhau, là bởi vì Lý Dương muốn tán tỉnh Tiêu Nhược Vũ.
Đồng thời cái tên Lý Dương này đào hoa tới không phải bình thường, đã từng bởi vì cầm được quán quân chạy nước rút đại hội thể dục thể thao, có được tiếng vang lớn trong trường, đổi bạn gái chịu khó giống như thay quần áo vậy.
Lý Dương đào hoa thế nào Trần Viễn không quản được, mà hắn cũng chẳng có tư cách để mà đi quản.
Nhưng tiểu tử này muốn tán tỉnh Tiêu Nhược Vũ, Trần Viễn và hắn có kết cừu oán.
Lần đánh nhau trước kia, Trần Viễn đánh thua, bị Lý Dương đè trên mặt đất mà bạt tai.
Đây là nổi sỉ nhục lớn nhất trong cả đời học sinh của hắn.
Tới nay vẫn còn canh cánh trong lòng!
Tuy nhiên có sao cũng phải nói vậy, Lý Dương có tướng mạo sáng sủa, dáng người to chắc, lại mang phong cách thể thao, quả thực là dễ thu hút các chị em.
Bạn gái mà hắn tìm, chất lượng cũng rất cao.
Lúc này.
Trong đầu Trần Viễn đột nhiên vang lên một tiếng nhắc nhở của hệ thống.
"Đinh! Hành động liếm cẩu mở ra!"
Họ và tên: Hà Chỉ Anh
Tuổi: 19 tuổi.
Chiều cao: 169cm
Cân nặng: 50kg
Giá trị nhan sắc: 8. 2 điểm.
Độ thiện cảm của nữ tử này đối với ký chủ: -5 điểm.
Ràng buộc quan hệ liếm cẩu số 4, làm cho nữ tử này có độ thiện cảm đối với ký chủ đạt tới 95 điểm thì nghịch tập thành công, thân phận chuyển đổi, đối phương biến thành liếm cẩu ký chủ.
Nghịch tập thành công, ban thưởng 10% số tiền liếm cẩu đã bỏ ra cho nữ tử.
Ban thưởng điểm cường hóa: 22 điểm (Cường hóa điểm có thể cường hóa thuộc tính thân thể của ký chủ bao gồm các loại như: Thể chất, tinh thần, thiên phú, lực lượng.)
Ban thưởng kỹ năng: Vũ Đạo tinh thông.
Tình huống như thế nào?
Thế mà ràng buộc quan hệ liếm cẩu?
Hệ thống ngươi đây là ép ta đi đào góc tường của Lý Dương sao?
Trần Viễn lắc đầu.
Hắn đã từng ghét nhất chính là những tên nam cặn bã.
Nhưng hôm nay vẫn sống thành dáng vẻ mà bản thân mình năm đó ghét nhất.
Thế nhưng là vì sao mà lại có hơi thoải mái đây nhỉ?
Lúc này, Trần Viễn mới dùng hai mắt để quan sát 'Hà Chỉ Anh' một cách tỉ mỉ, lần đầu tiên chỉ cảm thấy nữ tử này là nữ tử xinh đẹp nhất trên toàn bộ thao trường, không nghĩ tới thế mà lại có thể xinh đẹp như vậy!
Giá trị nhan sắc cao tới 8.2 điểm.
Giá trị nhan sắc còn cao hơn so với Từ Nhạc Nhạc và Lâm Thư Đồng.
Hơn nữa còn chỉ mới 19 tuổi, chắc là một nữ sinh học đại học năm nhất.
"Mau nhìn, tranh tài sắp bắt đầu rồi!"
"Lý Dương cố lên!"
"Lý Dương cố lên!"
Hà Chỉ Anh nhảy dựng lên mà hô.
Trần Viễn cũng không có tiếp tục xin kết bạn Wechat với đối phương.
Nếu như hắn yêu cầu ép buộc thì có khác với đám lưu manh trước đó chỗ nào đâu?
Hơn nữa làm như vậy sẽ chỉ làm cho người ta chán ghét.
Ngay vào lúc Hà Chỉ Anh động viên cố lên, một đám học sinh ăn dưa đang chỉ chỉ trỏ trỏ.
Trần Viễn lặng yên không một tiếng động chạy về phía đường băng.
"Lý Dương này là một hạt giống rất tốt a, thành tích tốt nhất của hắn là trăm mét 10,12 giây, đã có tư cách trở thành tuyển thủ dự bị cho đội tuyển quốc gia, hơn nữa còn có không gian trưởng thành rất lớn!"
"Đúng vậy a, Lý Dương quả thật là không tệ, lần này ta thấy hắn là có tiềm lực nhất!"
Hai tên huấn luyện viên đang trao đổi với nhau.
Nói xong thì thổi còi lên.
Nam sinh học viện thể thao đã làm tốt chuẩn bị.
"Chuẩn bị!"
"Ầm!"
Khi huấn luyện viên bắn đạn tín hiệu ra.
Hơn mười nam sinh của học viện (khoa) thể thao ở trên đường chạy, giống như báo săn hươu non lao ra ngoài.
Tốc độ của bọn họ rất nhanh, rõ ràng đều đã được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.
Đặc biệt là Lý Dương chạy ở đường băng giữa, càng giống như là một con ngựa đực thấy cái lên hứng chạy dẫn đầu, không cần biết là tốc độ hay phản ứng, gần như đều đạt tới tiêu chuẩn của vận động viên chuyên nghiệp quốc gia.
"Đợi một chút, người kia là ai?"
Ngay khi ánh mắt của hai vị huấn luyện viên đều nhìn vào trên người Lý Dương.
Một nam sinh mặc quần áo thoải mái bình thường khác, đột nhiên đuổi theo ở trên đường đua.
Trong hoàn cảnh hắn đã rớt lại ở phía sau các vận động viên khác năm hay sáu vị trí gì đó, co cẳng chạy như điên.
Thế mà có thể dùng tốc độ khó mà tin nổi vượt qua hết vận động viên này tới vận động viên khác của học viện thể thao.
Cuối cùng kéo dài khoảng cách với Lý Dương tới hai ba mét, dẫn đầu chạy qua dây đỏ.
"Trăm mét 9 giây 63, ôi ông trời của ta ơi, chưa tới 10 giây!"
"Đậu xanh rau muống, vừa rồi khi hắn bắt đầu chạy còn chậm mất một giây, nếu như phát huy toàn lực thì đây không phải là tuyển thủ hạt giống cấp thế giới sao?"
"Thiên tài, đó là một thiên tài!"
"Bạn học, ngươi đừng đi a, ngươi có hứng thú tiến vào đội tuyển quốc gia hay không?" Huấn luyện viên vội vàng đuổi theo dò hỏi.
"Không hứng thú, ta chỉ là tùy tiện chạy trước chơi một chút, ai có thể ngờ được đám gia hỏa của học viện thể thao này thế mà lại kém như vậy chứ?"
P/S: Ta thích nào .... chương 3.... dịch theo tác giả ... sẽ có mấy chương ít chữ hơn. đến hơn 30 thì sẽ lại trở về tầm 1k8 chữ. ... truyện này sẽ đọc càng ngày càng cuốn, ta đọc phải bỏ dịch tập trung để đọc tới 5 ngày mới theo được tác giả ... truyện tác hiện giờ đã ra được 1097 chương rồi