Chương 111: Tồn tại cấp Võ Vương!
Bị công kích Tô Tiểu Bạch có thể nhịn.
Nhưng ngươi muốn chặt đứt tài lộ của Tô Tiểu Bạch, vậy hắn nhịn không được!
Ty Bác Duyên nói thế nào cũng là Thống Đốc của đại căn cứ.
Còn có chức nghiệp đặc thù tinh thần niệm sư.
Trong không gian giới chỉ của hắn có bao nhiêu bảo vật, có thể tưởng tượng được!
Không gian giới chỉ lại không phải linh binh tính phòng ngự, phá hủy chỉ là việc nửa phút... Có võ giả trước khi chết, thà bóp vỡ không gian giới chỉ, cũng không để cho người khác đạt được!
Tô Tiểu Bạch chính là xem xét trên một điểm này, giết người không lưu lại mảy may cơ hội, để ngươi đừng nói là chạy trốn, ngay cả thời gian bóp nát không gian giới chỉ cũng không có.
Tuy nói Tô Tiểu Bạch vừa mới biểu thị, chính mình đối với bọn người Ty Bác Duyên, Ô Hoằng Hòa không có hứng thú... Nhưng người thì hắn không có hứng thú, không gian giới chỉ thì hắn lại có hứng thú nồng nặc a!
Kết quả bây giờ ngược lại tốt rồi.
Người không còn, không gian giới chỉ cũng không có.
Tiền tài tổn thất nói ít cũng phải hơn trăm tỷ.
Vừa nghĩ tới, Tô Tiểu Bạch liền tức đến muốn đánh người.
Xoạt xoạt xoạt!
Tô Tiểu Bạch ra lệnh một tiếng, lập tức bên trong Đông Phương gia, chín đạo khí tức Võ Soái Phổ Thông ác liệt hiện lên, trực tiếp đột ngột vọt lên từ mặt đất, hóa thành chín đạo ánh sáng, thẳng tới đầu hung thú cấp SSS ở bên ngoài tường thành phía nam kia mà đi!
Sở dĩ là chín thân ảnh, bởi vì còn có một cái bị Tô Tiểu Bạch để ở nhà, trông nom Tiểu Bạch Long và Tô Linh Nhi.
Lại nói, đối phó chỉ là một đầu hung thú cấp SSS, chín cái bóng đã coi như là Tô Tiểu Bạch cho nó đủ mặt mũi!
“Chín Võ Soái xuất thủ!”
“Chẳng qua chỉ là Võ Soái Phổ Thông mà thôi, đối diện thế nhưng là hung thú cấp độ SSS, còn có cấp độ SS, cấp độ S đều có... Làm sao bọn họ ngăn cản được?”
“Xảy ra chuyện gì? Bọn họ vượt qua tường thành làm gì?”
“Bọn hắn điên sao? ! Thế mà đi công kích đầu hung thú cấp SSS kia!”
“Mau tránh ra! !”
“...’
Đám võ giả ở trên tường thành phía nam cũng kinh ngạc đến ngây người.
Chín tên Võ Soái Phổ Thông đi trêu chọc hung thú cấp độ SSS, đây không phải điên thì là cái gì?
Hung thú cấp độ SSS kia, dường như cũng căn bản xem thường mấy tên “Tiểu nhân vật” này, nâng lên móng vuốt toàn thân trắng như tuyết, dự định tiện tay quất ra một tát đập chết cả đám.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt các võ giả lập tức trợn tròn ——
Chỉ thấy chín bóng người kia, lại là từng người tay cầm binh khí, trên thân hiện ra rất nhiều ánh sáng của công pháp...
Còn không chờ bàn tay của hung thú cấp độ SSS hạ xuống, công kích của chín chuôi binh khí đã ầm vang rơi xuống trên người nó!
Thân thể khổng lồ cao mấy trăm mét của hung thú cấp SSS kia, lại giống như là nhận lực lượng to lớn không thể tưởng tượng nổi gì đó, liên tục bị đánh đến lui về sau!
Oa! ! !
Hung thú cấp độ SSS bị đau, phát ra thanh âm gào rít động trời.
Nó bị chọc giận.
Muốn hoàn thủ, nhưng động tác của nó tại trước mặt chín cái bóng, chậm đáng thương, còn chưa đánh tới liền bị né nhanh qua, lại tiếp tục hướng trên người nó oanh kích mấy lần.
Chín thân ảnh phối hợp vô cùng ăn ý, ngươi một kiếm, ta một đao, hắn một côn... Đem hung thú cấp độ SSS đánh cho không hề có lực hoàn thủ! Toàn bộ hung thú cấp SS cùng cấp S khác thấy thế, muốn đi lên giúp đỡ.
Trong đó có một cái bóng nhanh chóng thoát ly đội ngũ.
Lưỡi đao trong tay nó lướt qua, vầng sáng lạnh lập lòe, trên thân những hung thú Dị Vực cấp S cùng cấp độ SS này liền có thêm chừng mấy lỗ thủng to lớn dữ tợn, máu tươi giống như vòi nước phun ra ngoài, khiến cho toàn bộ bọn nó đều tiến vào bên trong trạng thái cuồng bạo!
“Là trạng thái cuồng bạo!”
“Mới mấy đao thề mà liền để hung thú cấp SSS cũng liều mạng.”
“Có thể ngăn được sao?”
“...”
Trạng thái cuồng bạo là đòn sát thủ Dị Vực hung thú ở thời khắc sống còn mới có thể kích hoạt... Bời vì một khi kích hoạt trạng thái cuồng bạo, tác dụng phụ mạnh vô cùng, khi thời gian hạn định có tác dụng đi qua, bọn chúng sẽ vô cùng suy yếu.
Bởi vậy không phải lúc vạn bất đắc dĩ, Dị Vực hung thú cũng sẽ không mở ra trạng thái cuồng bạo.
Nhưng đối với những cái bóng của Tô Tiểu Bạch mà nói, coi như tiến vào trạng thái cuồng bạo thì như thế nào?
Giết không tha!
Thế là ở trên tường thành phía nam căn cứ số 15, tất cả võ giả đều có thể nhìn thấy rõ ràng vài đầu hung thú cấp SS tiến vào trạng thái cuồng bạo, liền bị bạo ngược đủ kiểu giống như cháu trai.
Tiếng gào đau đớn cuồng loạn, thê lương không ngừng truyền ra trong miệng bọn nó.
Cuối cùng, theo mấy đạo âm thanh “Ầm vang” điếc tai nhức óc truyền tới, tất cả những Dị Vực hung thú ở trong trạng thái cuồng bạo này mới ngã xuống đất... Bọn chúng mất đi trạng thái cuồng bạo, sinh cơ nhanh chóng mất đi, cái bóng tùy tiện bổ ra mấy đao, liền nhẹ nhõm đem chúng nó giết chết ngay tại chỗ!
Ò ọ! ! !
Bên này vài đầu hung thú trong trạng thái cuồng bạo vừa mới chết, bên kia đầu hung thú cấp SSS cũng không nhịn được nữa, nó ngửa mặt lên trời phát ra gào thét, sau đó thân hình bỗng nhiên nở lớn lên đến ngàn mét!
Ngàn mét là độ cao khoa trương bực nào?
Chọ dù là cả tòa đại căn cứ số 15, ở trước mặt hung thú cấp SSS cao khoảng ngàn mét này, đều giống như một món đồ chơi mà thôi!
Hung thú cấp SSS bên trong trạng thái cuồng bạo, thực lực rõ ràng nhảy vọt một cái cấp độ.
Vốn dĩ nó không có lực chống đỡ, bắt đầu có cơ hội phản kích.
Mấy cái bóng bị đánh trúng, hung hăng bị đập vào trong mặt đất.
Nhưng mà cái bóng làm sao có thể bị giết chết dễ dàng như vậy?
Có rất nhiều công pháp cấp tiểu thừa gia trì, hơn nữa thực lực bản thân cường hãn, lực lượng của hung thú cấp SSS trước mặt bọn nó, những tổn thương tạo thành kia căn bản không đáng giá nhắc tới!
Hưu!
Bỗng nhiên, lại một vệt sáng xẹt qua chân trời, trực tiếp chạy về phía con hung thú cấp SSS đang trong trạng thái cuồng bạo kia.
Là Tô Tiểu Bạch.
“Khốn khiếp... Đây là hơn một trăm tỷ a!”
“Không đúng, còn hơn cả nhiêu đó nữa!”
“Chết đi cho ta!”
Tô Tiểu Bạch vừa nghĩ tới đó, càng đau lòng không thôi, trên người toát ra vầng sáng rực rỡ đến cực hạn, Điêu Nguyệt Thanh Long trong tay chói mắt giống như là mặt trời.
Ầm ầm một đòn đánh xuống, thân thể toàn thân trắng như tuyết của hung thú cấp độ SSS, cứ thế mà bị cày ra một vết thương khổng lồ!
Tô Tiểu Bạch liên tục xuất đao.
Mỗi một đao đều là lực lượng khổng lồ như thế.
Con hung thú cấp độ SSS làm sao đỡ nổi thế công khoa trương như vậy?
Nó trực tiếp bị đánh ngã xuống đất, dẫn phát địa chấn ầm ầm, trong vòng ngàn dặm đều có thể cảm nhận được rõ ràng chấn động.
Tô Tiểu Bạch không có chút ý tứ muốn dừng tay, nhấc đao chém loạn một hồi về phía đầu của nó!
Đại địa không ngừng rung động.
Đám võ giả trên vách tường phía nam nhìn thấy một màn này, cũng không khỏi nuốt nước miếng một cái...
Đây chính là hung thú cấp độ SSS a... Khí tức hung ác xuyên thấu ra ngoài kia, đủ để cho Đông Phương U cũng không dám đối phó chính diện.
Kết quả bây giờ ngược lại tốt, lại bị nhấn trên mặt đất bạo chém!
Cứ như vậy, trong tiếng thét gào của hung thú cấp độ SSS, đầu bị đánh nở hoa, tử vong tại chỗ!
Tô Tiểu Bạch sau khi giận bổ hung thú cấp SSS đã nghiền, cuối cùng cũng thu tay lại.
Thi thể hung thú cấp độ SSS cứ như vậy dần tan rã, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Tất cả võ giả ở tường thành phía nam đều phát ra thanh âm nhảy cẫng hoan hô vang động trời!
“Mẹ nó, chờ ta đi Dị Vực thế giới, đừng để ta nhìn thấy ngươi, không phải vậy gặp ngươi một lần chặt ngươi một lần!”
Tô Tiểu Bạch hung ác nói.
Lúc này, lỗ hổng thông đạo đi thông huớng Dị Vực thế giới bỗng nhiên xuất hiện một đôi mắt.
Tô Tiểu Bạch giống như cảm nhận được có một đôi mắt sáng rực đang nhìn mình chằm chằm, một cỗ cảm giác nguy cơ không gì sánh kịp dâng lên.
Hắn bỗng nhiên quay đầu, xuyên thấu qua cự ly mấy chục km, nhìn thấy bên trong lỗ hổng thông đạo, cặp con ngươi màu vàng sậm vô cùng thâm thúy kia!
Chỉ một thoáng, Tô Tiểu Bạch cảm giác được một cỗ cảm giác nguy cơ không gì sánh kịp dâng lên trong lòng... Một loại cảm giác áp bách từ huyết mạch, khiến hắn rất không thoải mái!
“Đây không phải cảm giác áp bách Võ Thần có thể mang đến cho ta...”
“Là tồn tại ‘Cấp Võ Vương’!”