Chương 125: Chi nhánh Hư Võng!
Sâm La Vân Thành nói là tiểu thành.
Nhưng chỉnh thể của nó, so với căn cứ số 15 còn khổng lồ hơn!
Căn cứ số 15 có thể chứa gần 60 triệu người.
Mà Sâm La Vân Thành, khổng lồ đến mức ít nhất có thể chứa 100 triệu người!
Mức độ to lớn của nó có thể tưởng tượng được.
Nhưng mà cái này cũng bình thường.
Sâm La Vân Thành có thể có Võ Thần tọa trấn, tòa thành này ở trong căn cứ nhân loại ở Địa Cầu, cơ bản thuộc về hàng ngũ “Căn Cứ Siêu Cấp”.
Căn Cứ Siêu Cấp có thể lượng này, cũng không kỳ quái.
Chẳng qua là làm Tô Tiểu Bạch thán phục là, kiến trúc trong Sâm La Vân Thành, tất cả đều in đậm phong cách cổ xưa của Địa Cầu!
Bên trong những phong cách cổ xưa này, còn có một chút phong cách như Hy Lạp Cổ, La Mã Cổ, Ai Cập Cổ tồn tại... Nhìn qua giống như là một thế giới thập cẩm, nhưng lại toàn bộ dung hợp vào nhau như kỳ tích!
Mà lui tới trên đường phố, cơ bản đều là người Dị Vực có màu sắc da thịt khác nhau... Có thân thể cao lớn, có cánh tay đặc biệt dài, có đôi chân đặc biệt dài, có thân hình còm lưng... Thậm chí còn có không thể xưng là người, ngoại trừ bên ngoài có vẻ giống người ra, trên dưới toàn thân gần như không có một bộ phận nào tương tự nhân loại.
“Võ Giả, Võ Sư, Võ Tướng... Đều có!”
“Võ Soái Phổ Thông, Võ Soái Tinh Anh, Võ Soái Cực Hạn... Khí tức Võ Soái Á Thần cũng có, nhưng mà ở địa phương tương đối xa!”
“Mà cái hướng kia, có một đạo khí tức đặc biệt khổng lồ, nếu như ta đoán không lầm, chắc hẳn chính là Võ Thần tọa trấn!”
Mặc dù người Dị Vực quen lấy cái gì Linh cấp, Siêu Linh cấp.
Nhưng đối với một người thuần nhân loại như Tô Tiểu Bạch, Võ Soái, Võ Thần càng phù hợp.
Ùng ùng ~~
Lúc này, một trận động tĩnh từ xa đến gần, nhanh chóng tiếp cận.
Cảm giác không gian của Tô Tiểu Bạch bao trùm mà ra.
Chỉ thấy trên đường phố rộng rãi, có một chiếc “Xe ngựa”... Nhưng mà “Ngựa” trước mặt lại là ba đầu hung thú cấp độ S, vảy giáp cả người tỏa ra ánh sáng lung linh, đầu có hai sừng, móng còn bốc lên hỏa diễm, nhìn một cái liền biết không phải vật phàm!
Mà phía sau xe ngựa là một chỗ ngồi xa hoa lơ lửng, chỉ là từ bên ngoài nhìn vào liền thấy hết sức sang trọng, dùng không ít kim loại khoáng sản cùng vật liệu gỗ trân quý... Chỗ ngồi, có một tên nam tử Võ Soái Phổ Thông trên người mặc trang phục quý phái, đang quơ quơ roi dài trong tay, một bên cười như điên, vừa tùy ý quất vào người ở hai bên đường.
Người bị roi quất trúng hoặc là bị thương nặng, hoặc là chết tại thỗ!
Nhưng mà đối mặt chuyện vô pháp vô thiên như vậy, lại không có bất kỳ người nào đứng ra chỉ trích tên nam tử này, thậm chí ngay cả một ít Võ Soái Tinh Ann nếu như không tránh né kịp thời, suýt chút nữa liền bị roi đánh tới, nhưng bọn hắn cũng chỉ là nhăn mặt chau mày một cái, không có ra tay, cũng không có nói gì... Hiển nhiên, lai lịch của tên nam tử này lớn vô cùng!
“Sẽ không phải là đời thứ hai của tên Võ Thần kia chứ?”
“Xem ra bất kể là trên Địa Cầu, hay là ở Dị Vực thế giới, nhân tính của sinh mệnh đều có chỗ giống nhau a...”
Trong mắt Tô Tiểu Bạch lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Rất nhanh, xe ngựa đến gần.
Thấy xe ngựa tới, mọi người đều rối rít né tránh, chỉ có Tô Tiểu Bạch bước chân ổn định, đi về phía trước bên trên đường phố.
Phía trước có mấy tên người Dị Vực tránh né không kịp, bị roi quất trúng, thực lực không đủ, tại chỗ bỏ mình... Máu tươi chảy khắp nơi, thi thể còn trợn to hai mắt.
Người cũng trốn hết, chỉ còn lại một mình Tô Tiểu Bạch, không đánh Tô Tiểu Bạch còn có thể đánh ai?
Nhưng Tô Tiểu Bạch làm sao lại dễ dàng trúng đòn như vậy?
Hắn né người một cái, dễ dàng tránh thoát roi của tên nam tử.
Nam tử kia dường như đối với chuyện này không thèm để ý chút nào, một tên võ giả Linh cấp Tinh Anh tránh thoát công kích của hắn, không phải là chuyện gì ly kỳ... Ánh mắt của hắn lại nhìn về phía bên kia, tiếp tục vung roi.
Sau khi xe ngựa rời đi một khoảng cách. trong lòng bàn tay Tô Tiểu Bạch, lúc này đoàn Không Gian Nhận hình vòng trăng khuyết mới dần dần biến mất.
Chỉ thấy nam tử vốn đang tùy ý cười như điên vung roi kia, bỗng nhiên tiếng cười im bặt, sau đó thân hình toàn thân liền cứng đờ ngay tại chỗ.
Trên cổ của hắn, một vệt vết thương nhỏ bé hẹp dài hiện lên, máu tươi thấm ra từng chút... Nhưng khí tức cùng sinh cơ của hắn đã triệt để không còn, tạu chỗ tử vong!
“Quả nhiên là con trai Võ Thần... Đã bắt đầu gầm thét.”
Gần như trong nháy mắt khi nam tử này tử vong, sóng tinh thần khổng lồ mà bén nhạy của Tô Tiểu Bạch liền bắt được âm thanh truyền ra từ cái hướng kia... Tiếng gào thét tràn đầy giận dữ, dù là cách gần nửa cái thành trì cũng có thể dễ dàng cảm nhận được.
Sau đó chính là khí tức thuộc về Võ Thần này điên cuồng hướng về phía nơi này đến gần.
Tô Tiểu Bạch nhếch miệng, bước một bước, thân hình trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Mười bước giết một người, cho nên không đi xa ngàn dặm.
Xong chuyện phẩy tay áo đi, không màng công và danh.
Tô Tiểu Bạch cảm giác được mình đã sơ bộ thể ngộ đến ý cảnh như thế này.
...
Không để ý tới động tĩnh của Võ Thần bên kia, Tô Tiểu Bạch lại tiếp tục đi lang thang bên trong Sâm La Vân Thành.
Hắn tìm được các loại địa phương tương tự với Bảo Đan Các, Thú Bảo Các cùng Thiên Binh Các.
Mặc dù tên bất đồng, nhưng loại hình phụ trách lại giống nhau như đúc.
Tỷ như Bảo Đan Các, ở chỗ này biến thành “Lâu Thượng Lâu”!
Thú Bảo Các, ở chỗ này biến thành “Vân Đỉnh Cung”!
Thiên Binh Các, ỡ chỗ này biến thành “Thí Huyết Minh”!
“Xem ra Thiên Binh Các, Thú Bảo Các, Bảo Đan Các tồn tại, chắc là học được từ Dị Vực thế giới chứ?”
Tô Tiểu Bạch đi thẳng vào trong đó.
Trong Lâu Thượng Lâu, lại có bán ra đan dược cao nhất là cửu phẩm!
Chẳng qua là giá tiền này...
“Hạ phẩm Nguyên Thạch?”
Tô Tiểu Bạch nhíu mày.
Đây chính là tiền của Dị Vực thế giới.
Nhưng mà chính mình cũng không thể dùng linh tệ hối đoái Nguyên Thạch chứ?
Dị Vực thế giới ai lại nhận đồ chơi linh tệ này?
“Kí chủ, hệ thống cung cấp miễn phí chức năng một khóa hối đoái, 100 triệu linh tệ, có thể hối đoái một viên hạ phẩm Nguyên Thạch!”
Thanh âm nhắc nhở của hệ thống lập tức truyền tới.
“Móa!”
“100 triệu linh tệ tương đương với một viên hạ phẩm Nguyên Thạch... Đây chẳng phải là nói rõ viên đan dược cửu phẩm giá 10000 hạ phẩm Nguyên Thạch này, ước chừng phải 1 nghìn tỷ?”
Tô Tiểu Bạch xem thế là đủ rồi.
Không hổ là đan dược cửu phẩm, cái mức độ đắt đỏ này, đã hoàn toàn vượt qua phạm vi Tô Tiểu Bạch có thể thừa nhận... Bây giờ tài sản trên dưới người hắn cộng lại, phỏng chừng liền giá trị mười mấy viên hạ phẩm Nguyên Thạch mà thôi!
Đây vẫn chỉ là hạ phẩm.
Vậy nếu trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm mà nói... Giá trị hối đoái há chẳng phải là càng quá đáng?
Nhưng mà sau khi Tô Tiểu Bạch tiếp tục xem tiếp, phát hiện một điểm khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc và vui mừng—— trong Lâu Thượng Lâu, lại có nguồn cung cấp dược liệu luyện đan ổn định!
Phải biết, ở căn cứ nhân loại, dược liệu luyện đan chủ yếu đều là giao dịch trong chợ đen bán ra... Cho dù là nơi như Bảo Đan Các, cũng sẽ không bán ra dược liệu luyện đan, bởi vì chính bọn họ còn không đủ dùng, làm sao còn có thể bán ra ngoài?
Nhưng ở Dị Vực thế giới lại bất đồng.
Tài nguyên phong phú, khiến cho bọn họ chẳng những làm sinh ý đan dược, còn làm sinh ý mua bán dược liệu luyện đan!
Dù sao không có khả năng người người đều có nhiều tiền mua đan dược thành phẩm như vậy.
Chung quy có một ít người nguyện ý mạo hiểm, thu thập được chừng hai ba phần dược liệu luyện đan, sau đó lại chuyên môn đi tìm Luyện Đan Sư, đánh đổi khá nhiều, đế cho hắn giúp mình luyện chế ra thành phẩm... Vận khí tốt, nói không chừng một chuyến như vậy lợi nhuận sẽ tăng gấp mấy lần!
Vận khí không được, vậy cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Huống chi, ích lợi của dược liệu luyện đan, không chỉ là luyện đan... Một chút dược liệu bản thân sinh ra hiệu quả, thậm chí so với đan dược càng tốt hơn, vì vậy dùng để bán đơn độc, đối với Lâu Thượng Lâu mà nói cũng không lỗ lã!
“Xem ra nhất định phải ở Dị Vực thế giới làm một đợt làm ăn lớn!”
“Nhưng mà bây giờ không phải lúc... Bây giờ quan trọng nhất, là cái đồ chơi này—— “
Tô Tiểu Bạch đứng ở trên lầu thứ bảy Lâu Thượng Lâu, xuyên thấu qua cửa sổ, thấy được một tòa kiến trúc kỳ lạ phương xa.
Đó là một tòa tháp nhọn toàn thân đen nhánh, bốn bức tường bên ngoài làm bằng thủy tinh.
Mặt ngoài của nó thâm thúy, trầm ngưng, phảng phất ngay cả ánh sáng đều bị hút vào.
Thông qua cảm giác không gian thám thính, Tô Tiểu Bạch theo trong miệng người Dị Vực biết được thân phận chân chính của tòa tháp nhọn bằng thủy tinh này —— chi nhánh của Hư Võng!