Chương 175: Từ bỏ nhân loại!
Tô Vương?
Chân mày Tô Tiểu Bạch cau lại.
Nhân vật cấp Vương, còn có danh hiệu đặc biệt tương ứng?
Nhưng mà đối với danh xưng, hắn không quá để ý, ngược lại thân phận của nam tử bị mọi người cấp Võ Vương tôn xưng là “Thành chủ” này, khiến hắn nổi lên hứng thú.
“Tô Vương, giới thiệu với ngươi một chút, vị này, chính là người sáng lập của Tử Cấm Thành chúng ta, cũng là chúa cứu thế nhiều lần cứu vớt nhân loại, đến tận bây giờ là truyền kỳ đứng đầu của nhân loại, Thành chủ La Vực!’
Mạnh Thiên Chinh giới thiệu.
Là hắn!
Mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên.
Nhân loại có một truyền kỳ, hắn một mực biết được, chẳng qua từ đầu đến cuối chưa từng tận mắt nhìn thấy mà thôi... Bây giờ nhìn lại, vị truyền kỳ của nhân loại này, danh bất hư truyền!
Không nói khác, ít nhất hắn cảm giác được năng lực trước mắt của bản thân, cho dù là dùng cái bóng hợp thể, bùng nổ huyết khí, vận dụng tất cả công pháp... Cũng chưa chắc là đối thủ của vị Thành chủ này!
Mặc dù cảnh giới đều là cấp Tứ Nguyên Võ Vương, nhưng Tô Tiểu Bạch vẻn vẹn chẳng qua là thuộc tầng thứ đánh bại, mà La Vực là thuộc về tầng thứ giết chết trong nháy mắt!
Đây vẫn chỉ là dưới tình huống áp chế cảnh giới.
Nếu như toàn lực bùng nổ, mức độ kinh khủng mang tới còn đáng sợ hơn!
“Thành chủ, vị này là Tô Vương Tô Tiểu Bạch, hắn mới vừa rồi đã thành công xông qua tầng 104 Hư Vọng Chi Tháp, trước mắt đứng hạng nhất!”
Soạt!
Lời của Mạnh Thiên Chinh vừa nói ra, tất cả nhân loại cấp Võ Vương đều phát ra một mảnh tiếng xôn xao.
Ánh mắt bọn họ nhìn Tô Tiểu Bạch, cũng dâng lên một vòng ý tôn kính.
Tầng 104 Hư Vọng Chi Tháp... Cái này mang ý nghĩa như thế nào, người ở nơi đây đều rõ ràng!
Nghĩ đến lúc trước khi bọn họ ở cấp Võ Soái, đừng nói là tầng 104, ngay cả tầng 90, tầng 80 đều có nhiều người không thể thông qua... Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn buông tha, tiếp tục tăng lên cảnh giới.
Ngay cả thành chủ Tử Cấm Thành, truyền kỳ nhân loại La Vực, cũng vẻn vẹn chẳng qua là tới tầng 101 mà thôi!
Tô Tiểu Bạch có thể đạt tới tầng 104, đủ để chứng minh tiềm lực của hắn, đã vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người!
“Tầng 104 Hư Vọng Chi Tháp... Quả thật là anh hùng xuất thiếu niên a!”
Trong ánh mắt La Vực nhìn Tô Tiểu Bạch, dâng lên vẻ tán thưởng nồng nặc.
Hắn vô cùng rõ ràng độ khó của tầng 100 trở đi khủng bố cỡ nào, nhìn như mỗi tầng chỉ khác biệt một con số, nhưng thực lực chênh lệch để thông qua một tầng, là mười tầng hai mươi tầng trước kia gộp lại!
Nếu như cho hắn đầy đủ thời gian, có lẽ hắn có thể qua cửa tầng 102, nhưng mà muốn qua cửa tầng 103... Cho dù cho thêm một ngàn năm cũng vô cùng gian nan!
Như vậy có thể thấy, tiềm lực của Tô Tiểu Bạch, xa xa ở trên hắn!
“Nhưng mà chuyện còn không hoàn toàn kết thúc, Tư Ô Tộc đã ấp ủ kế hoạch mới, Mạnh Vương, trước tiên các ngươi liền theo ta quay về phòng hội nghị tác chiến trung ương.”
La Vực nhìn về phía Tô Tiểu Bạch, “Tô Vương, ngươi cũng cùng đi đi!”
“Được!”
Tô Tiểu Bạch gật đầu một cái.
Hắn tăng thực lực lên, không phải vì hiệu quả này sao?
Để nhóm Võ Vương đứng hàng đầu nhân loại cung kính hành lễ.
Đưa tới người mạnh nhất nhân loại, nhân vật truyền kỳ coi trọng, tất cả mọi người đối với hắn tôn sùng gấp bội.
Cùng với hiểu được chuyện cơ mật nhất của Địa Cầu, chân tướng hiếm ai biết trên thế giới, không còn làm quỷ hồ đồ... Bây giờ tất cả những thứ này đều bày trước mặt mình, há có đạo lý không tiếp lấy?
Ngay sau đó, dưới sự an bài của La Vực, một phần nhân loại cấp Võ Vương bắt đầu phụ trách xây dựng lại chiến trường căn cứ số 1, một phần khác chính là theo hắn cùng trở lại phòng hội nghị tác chiến trung ương thương lượng đối sách.
Ba người Trác Băng Ngạn, Thừa Thiên Càn cùng Nam Cung Y Tâm thấy một đám cấp Võ Vương vây quanh hai người Tô Tiểu Bạch cùng La Vực rời đi, cùng một màn La Vực chủ động bắt chuyện với Tô Tiểu Bạch, ánh mắt phức tạp, trong lòng đều có cảm giác không nói nên lời.
Cũng giống nhau là thiên tài.
Nhưng chênh lệch về đãi ngộ này... thật lớn đến mức khiến cho người ta hít thở không thông!
Ngay cả bọn họ vốn dĩ muốn xuất thủ, vì cứu vớt nhân loại cống hiến một phần sức lực, kết quả quay đầu lại, đối thủ cường đại khiến cho bọn họ căn bản không có cơ hội ra tay... Toàn trường chỉ có Tô Tiểu Bạch đứng ra, một lần giải quyết hết tất cả mối họa!
Rõ ràng ngay tại trước đây không lâu, bọn họ còn cùng đứng ở trong một cái đội ngũ, cùng nhau tiến vào Hư Võng.
Kết quả không lâu sau, Tô Tiểu Bạch cũng đã đem bọn họ xa xa bỏ lại phía sau... Bọn họ ngay cả tư cách nhìn theo bóng lưng cũng không có!
...
Trong phòng hội nghị tác chiến trung ương của căn cứ số 1.
“Các vị, Tư Ô Tộc xâm phạm, vừa rồi chẳng qua chỉ là đợt thứ nhất.”
La Vực nói một câu, khiến cho sắc mặt mọi người tại chỗ đều nghiêm nghị, “Căn cứ tình báo ta dò xét biết được, bọn họ cũng định buông tha tất cả chiến trường biên giới, toàn tâm toàn ý dốc hết sức tấn công Địa Cầu!”
“Trong vòng bảy ngày, lỗ hổng không gian sẽ bị bọn họ không tiếc giá cao, xé đến đủ để cấp độ Nhất Nguyên Võ Hoàng thông qua!”
“Mà trong Tư Ô Tộc, có sáu gã cấp Nhất Nguyên Võ Hoàng, cùng với một tên cấp Nhị Nguyên Võ Hoàng!”
“Nói cách khác, bảy ngày sau, sáu gã sinh mạng cấp Võ Hoàng của Tư Ô Tộc này sẽ dẫn đại quân trực tiếp tấn công, nhân loại Địa Cầu sẽ gặp phải nguy cơ chiến tranh lớn nhất từ trước tới nay!”
Trong lúc nhất thời, tất cả người cấp Võ Vương đều không khỏi thở dài một tiếng, trong ánh mắt lộ ra vẻ bi thương.
Bảy ngày...
Quá ngắn.
Đừng nói là ngăn trở đại quân Tư Ô Tộc, bọn họ chỉ là ngay cả an bài tác chiến, bảy ngày cũng không đủ a!
Hết lần này tới lần khác, đối thủ vẫn là cấp Võ Hoàng... Hơn nữa vừa tham chiến chính là sáu tên!
Cho dù bọn họ biết La Vực cũng là cấp Võ Hoàng, hơn nữa rất cường đại... Nhưng mà muốn thoáng cái chống đỡ sáu tên cấp Võ Hoàng, đó cũng là nói mơ giữa ban ngày!
“Bảy ngày sao?”
So với ánh mắt bi thương của những nhân loại cấp Võ Vương khác, Tô Tiểu Bạch thì đang bắt đầu tính toán...
Nếu như cho hắn bảy ngày mà nói, hắn cũng có thể đi Hạo Hãn Vực một chuyến, bắt đầu trắng trợn thu mua đủ loại tài liệu luyện đan rèn đúc, sau đó tiến hành mua đi bán lại, từ đó kiếm lấy lượng lớn nguyên thạch hạ phẩm để đem chức năng hệ thống thăng cấp, cùng cường hóa các loại công pháp linh binh!
Bảy ngày đối với hắn mà nói, không thể nói là hoàn toàn đủ, nhưng ít ra có thể tăng lên không ít thực lực!
Về phần có thể đạt tới cấp Nhất Nguyên Võ Hoàng hay không... Một điểm này ngay cả chính hắn cũng không quá chắc chắn.
“Tư Ô Tộc này quá mức cường hãn, chúng ta căn bản không phải đối thủ a... Thành chủ, ta đề nghị, bây giờ liền làm xong chuẩn bị rút lui đi!”
“Bọn hắn muốn chiếm Địa Cầu, vậy thì nhường cho bọn hắn cũng được, chỉ cần hỏa chủng (1) của nhân loại còn bảo tồn, hết thảy liền còn có hi vọng!”
Một tên trưởng lão cấp Võ Vương nói.
Trong giọng nói của hắn đầy vẻ không nỡ cùng xoắn xuýt... Nhưng vì kéo dài văn minh nhân loại, chỉ có một lựa chọn này.
“Nhưng mà bảy ngày, làm sao đủ rút lui tất cả nhân loại? Riêng là rút lui nhân loại trong căn cứ số 1 cũng không đủ, cái này không phải tương đương với đem 90% nhân loại tất cả đều vứt bỏ sao?”
“Thời kỳ nguy cấp, chỉ có thể làm ra quyết sách không bình thường, nhân loại đã ngàn cân treo sợi tóc, trong bảy ngày rút lui tất cả nhân loại, căn bản không có khả năng! Muốn kéo dài hỏa chủng nền văn minh nhân loại, chúng ta chỉ có thể lựa chọn mang đi một bộ phận nhân tài tinh anh!”
“Ta cũng đồng ý, đã đến giờ phút này, nên buông tha cũng chỉ có thể buông tha... Nếu không cuối cùng chỉ có thể toàn bộ bị đại quân Tư Ô Tộc nghiền ép thành cặn bã, một người cũng không thoát được!”
“Ai...”
Các Võ Vương đều không khỏi thở dài một cái.
Bọn họ cảm thấy bất lực sâu đậm.
Dù là đem hết toàn bộ cấp Võ Vương tham chiến, nhưng trước mặt những quái vật khổng lồ của Hạo Hãn Vực kia, vẫn không đáng nhắc tới!
Bây giờ càng là không thể không lựa chọn vứt bỏ nhân loại tộc quần, vứt bỏ quê hương, chạy trốn đi Hạo Hãn Vực!
“Thành chủ, quyết định của ngài là gì?”
Mạnh Thiên Chinh yên lặng hồi lâu, cuối cùng đặt câu hỏi.
Ánh mắt tất cả mọi người, đều nhìn về La Vực.
La Vực đảo mắt nhìn tất cả mọi người một cái.
Trong mắt tất cả nhân loại cấp Võ Vương, đều có vẻ khao khát nồng đậm... Ngày trước La Vực liền nhiều lần cứu vớt nhân loại trong thời khắc nước sôi lửa bỏng, bọn họ hy vọng lần này La Vực cũng có thể lại cứu vớt nhân loại.
“Buông tha.”
“Mang hỏa chủng rời đi.”
Thanh âm của La Vực rất nhẹ, nhưng lại gõ mạnh vào trong tim mỗi người... Mỗi một chữ, đều khiến cho tất cả nhân loại cấp Võ Vương trở nên đau lòng.
--
(1) hỏa chủng: mồi lửa ( tinh anh nhân loại )