Chương 204: Nhật Nguyệt Thôn Thiên Thể!
“Võ Đế truyền thừa, cũng đã đến lúc nên đi một chuyến.”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch chớp động.
Tư Ô Tộc đã diệt, nguy cơ của Địa Cầu tạm thời có một kết thúc.
Tô Tiểu Bạch hoàn toàn có đầy đủ thời gian tìm tung tích truyền thừa Võ Đế... Một khi tìm tới truyền thừa Võ Đế, ở bên trong lấy được đủ loại công pháp Hoàng cấp, Thánh cấp, Tiên cấp, thậm chí Đế cấp, vậy coi như thật sự phát tài!
Không chỉ có như thế, Thanh Đế nói bên trong hai chiếc Tu Di giới chỉ của hắn... Không gian bên trong, so với không gian giới chỉ bình thường lớn hơn rất nhiều, đồng thời cũng là một loại bảo vật có tính chất phòng ngự, bảo vật ở trong đó, nhất định vượt quá tưởng tượng!
Nếu mà có thể lấy được, thực lực cảnh giới của Tô Tiểu Bạch, sẽ nghênh đón một lần tăng vọt về chất!
Làm không tốt thật có thể trực tiếp đạt tới Thánh cấp, Tiên cấp, leo lên đỉnh phong Hạo Hãn Vực!
“Còn có Hư Võng... Bây giờ ta chính thức đạt tới cấp Siêu Phàm, có thể đi khu vực mới trong Hư Võng!”
“Thái Hư Thành, Cửu Thập Cửu Trọng Sơn, Tam Thập Tam Trọng Thiên... Ta rất muốn nhìn một chút, rốt cuộc là quang cảnh như thế nào!”
Ngay sau đó, La Vực mang theo nhóm Võ Vương nhân loại, bắt đầu sắp xếp thỏa đáng chuyện một bộ phận nhân loại di chuyển đến Trạch Phong cự thành.
Vốn dĩ ở trong kế hoạch của La Vực, những nhân loại Địa Cầu này đều bị chiến thuyền vận chuyển đến một thành nhỏ hẻo lánh ở rất xa... Đó là địa bàn của Tử Cấm Thành, cũng là vị trí cứ điểm lớn nhất của văn minh nhân loại Địa Cầu ở Hạo Hãn Vực.
Nhưng mà Trạch Phong cự thành bất luận là mức độ cương vực to lớn, hoặc là mức độ đậm đặc của linh khí, đều so với thành nhỏ của Tử Cấm Thành tốt hơn nhiều, hơn nữa trong Trạch Phong cự thành, tồn tại trận pháp phòng ngự tương đối hoàn thiện.
Mặc dù đại chiến giữa Tô Tiểu Bạch cùng Kỳ Thiện làm hư hại không ít, nhưng mà chỉ cần sửa chữa một chút, vẫn có thể dùng để ngăn cản công kích dưới cấp Nhị Nguyên Võ Hoàng!
Trận pháp vẫn luôn là điểm yếu của nhân loại Địa Cầu.
Bởi vì trên Địa Cầu căn bản không có cái gì gọi là trận pháp... Cho dù là trận pháp cỡ nhỏ trong căn cứ số 1 của nhân loại, tất cả đều là bỏ tiền mua tới từ trong Hạo Hãn Vực mà thôi!
La Vực dứt khoát làm ra quyết định, để cho toàn bộ nhân loại của Địa Cầu di chuyển tới.
Điều lo lắng duy nhất khi di chuyển đến Trạch Phong cự thành, là tộc quần Hoàng cấp chung quanh.
Trước khi Tư Ô Tộc không có bị tiêu diệt, gần như mỗi giờ mỗi phút đều bùng nổ chiến tranh biên giới cùng những tộc quần Hoàng cấp chung quanh... Bây giờ toàn bộ Tư Ô Tộc đã bị tàn sát, chắc hẳn đã có không ít thành nhỏ, thành lớn của Tư Ô Tộc rơi vào trong tay các tộc quần khác.
Hơn nữa không quá bao lâu, móng vuốt của bọn hắn, tất nhiên liền muốn vươn tới Trạch Phong cự thành!
Nhưng mà có Tô Tiểu Bạch ở đây.
Tộc quần Hoàng cấp chung quanh, chỉ cần có một tên dám đến xâm chiếm, có một tên giết một tên, không chút lưu tình!
...
Hống! ! ! ! ! !
Theo tin tức Tư Ô Tộc bị diệt truyền về Địa Cầu, mọi người trong căn cứ số 1 biết được chuyện này, nhao nhao phát ra tiếng hoan hô điên cuồng như dời núi lấp biển!
Vốn dĩ căn cứ số 1 bởi vì lần này có Ngũ Nguyên Võ Vương xâm phạm mà trở nên tan hoang, khắp nơi đều bị đánh ra hố to, vực sâu, số lượng nhân loại tử vong phải lấy trăm triệu đến tính toán... Nhưng mà Tư Ô Tộc làm ra tội nghiệt ngất trời này còn thảm hơn, trực tiếp bị diệt toàn tộc, một cọng lông cũng không còn sót lại!
Đương nhiên, mấu chốt nhất là, qua nhiều năm như vậy, Tư Ô Tộc giống như là một đạo bóng mờ từ đầu đến cuối bao phủ toàn bộ nhân loại Địa Cầu... Người không biết chân tướng của thế giới ngược lại không có cảm giác gì, nhưng chỉ cần hơi hiểu qua một chút, cũng cảm thấy như nghẹn ở cổ họng, vẻ mặt cả ngày đều lo âu, bây giờ Tư Ô Tộc bị diệt, đạo bóng mờ kia hoàn toàn tiêu tan, đưa tay tách mây nhìn thấy ánh trăng, tất cả mọi người rốt cuộc có thể trút ra cơn tức này!
Mà nương theo tin tức Tư Ô Tộc bị diệt, một số người còn biết được, người có công lao lớn nhất lần này, cũng là chúa cứu thế chân chính của nhân loại —— Tô Hoàng!
“Tô Hoàng vạn tuế! ! ! !”
“Vị Tô Hoàng này rốt cuộc là người nơi nào? Tại sao trước đó chưa từng nghe nói qua?”
“Thiên tài bỗng nhiên quật khởi sao? Của gia tộc nào? Lại so với truyền kỳ La tiên sinh của chúng ta còn lợi hại hơn!”
“Một người diệt Tư Ô Tộc? ! Nhân loại lúc nào có cường giả như vậy rồi hả? !”
“Quá tốt! Quá tốt! Từ nay về sau, đám nhóc con Tư Ô Tộc kia hoàn toàn không còn tồn tại! ! Ha ha ha ha...”
“...”
Tốc độ Tô Tiểu Bạch quật khởi quá nhanh.
Cho nên biết được thân phận chân thật của hắn, chỉ có La Vực cùng với một bộ phận cường giả Võ Vương đứng đầu nhân loại.
Vì vậy khi mọi người nghe nói người cứu Địa Cầu, không phải là La Vực, mà là một cái tên xa lạ chưa từng nghe tới, đều không khỏi ngẩn ra, vẻ mặt mờ mịt... Hoàn toàn không biết tên Tô Hoàng này là người phương nào.
Đúng lúc này ——
Ầm! ! ! ! ! ! ! ! !
Toàn bộ căn cứ số 1 của nhân loại, động tác của mọi người bỗng nhiên hơi chậm lại, ngay sau đó con ngươi nhanh chóng co rút, giống như là cảm nhận được khí tức của một tôn Thần Linh, cả người không khỏi run một cái, trong lòng vô hình sinh ra ý kinh hoảng, như bản thân là con kiến hôi!
Đây là một cỗ khí tức như thế nào?
Cổ xưa, hoang vu.
Giống như vượt lên trên chúng sinh, ở trên cao nhìn xuống, bao phủ hết thảy.
Bất luận là Võ Soái, Võ Thần, hoặc là Võ Vương, ở trước mặt cỗ khí tức này, đều giống như người phàm đứng ở trong hoang mạc mênh mông, nhìn ra xa thấy được một tôn thần linh làm cho thiên địa nứt toác, thao túng hết thảy!
Loại chênh lệch này khiến cho mọi người vì đó mà hít thở không thông, cũng làm cho cả người bọn họ phát run, hai chân đều nhũn ra, lại hướng tới địa phương khí tức truyền ra, “Phù phù” quỳ xuống ngay tại chỗ, liên tục dập đầu!
Cùng lúc đó, trong bầu trời dần dần lộ ra một mảnh dị tượng.
Rõ ràng vẫn là ban ngày sáng lạn quang đãng.
Nhưng mảnh dị tượng này lại mạnh mẽ khiến cho cả bầu trời xanh đều trải ra một mảnh tinh không vô ngần(1)!
Trong tầm nhìn của mọi người, lại cũng không còn trời đất quang đãng, chỉ có hư không vô tận.
Cái ý vị cổ xưa hoang vu kia.
Giống như là cô độc cùng buồn tẻ mấy chục tỉ năm, thậm chí mấy trăm tỉ năm.
Hoặc như là ngôi sao từ thời thượng cổ, một mực trôi nổi trong bóng đêm... Khiến cho người gần như không thở nổi.
Rất nhanh, xuất hiện.
Tất cả mọi người trợn to hai mắt, đều thấy được một con “Long”!
Không, nói chính xác hơn, nó có tất cả đặc thù của Long, nhưng đồng thời cũng có càng nhiều điểm kỳ quái vượt quá tưởng tượng của hung thú!
Tám cái con mắt màu vàng óng, vảy giáp màu vàng rạng rỡ lấp lánh.
Hình thể của nó, lại không xê xích bao nhiêu so với Địa Cầu!
...
“Thánh cấp!”
“Đó là sinh mạng Thánh cấp!”
Có Võ Vương phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Lúc này, Nhật Nguyệt xuất hiện ở trước mặt nó.
Nó bỗng nhiên mở ra cái miệng hắc ám khổng lồ sâu thẳm, tản mát ra một cỗ cự lực không gì sánh kịp, lại gắng gượng đem Nhật Nguyệt xé thành từng khối mảnh vụn, toàn bộ nuốt vào trong miệng.
Sau khi nuốt xong, tám con mắt của nó liếc xuống một cái, tâm thần tất cả nhân loại Địa Cầu đều không nhịn được run lên.
Đó là một ánh mắt như thế nào?
Tràn đầy hung ác, sát lục, vô tình, máu lạnh, giống như tập hợp tất cả thứ sắc bén nhất, sắc nhọn nhất, kinh khủng nhất của nhân gian, khiến cho người chỉ liếc mắt nhìn cũng sẽ không nhịn được sinh ra lòng sợ hãi!
Tồn tại cấp Võ Vương, chỉ cảm thấy như trong lòng có một đoàn khói mù ứ đọng không tiêu tán, chặn ở trong lòng, cực kỳ khó chịu.
Cấp Võ Thần càng là hộc máu quỳ xuống tại chỗ, người bị thương nặng.
Nhân loại cấp Võ Thần trở xuống càng là trực tiếp hôn mê bất tỉnh!
Nó thu hồi ánh mắt, dường như cảm thấy không quá đã nghiền, hất đuôi dài một cái, thân hình khổng lồ trốn vào trong hư không, lặng lẽ biến mất.
Dị tượng đến đây, hoàn toàn kết thúc.
Dị tượng Tinh không vô ngần thu hồi, trong thiên địa lại một lần nữa khôi phục quang đãng.
Rất nhiều tồn tại cấp Võ Vương, Võ Thần liền vội vàng bay lên trời, men theo cỗ khí tức cổ xưa hoang vu này nhìn lại... Chỉ thấy nơi phát ra khí tức, bất ngờ chính là vị trí trang viên Tô gia!
Không sai.
Dị tượng mới vừa rồi kia, chính là Tô Tiểu Bạch lĩnh ngộ công pháp Thánh cấp « Nhật Nguyệt Thôn Thiên Thể »!
Sau khi toàn bộ khí tức thật sự thu liễm lại, lúc này Tô Tiểu Bạch mở hai mắt ra, trong con ngươi xẹt qua hào quang màu vàng sậm... Ý vị lộ ra trong con ngươi, lại cùng đầu “Long” kia giống nhau như đúc!
“Đây là... Lực lượng cấp Ngũ Nguyên Võ Hoàng!”
Tô Tiểu Bạch siết chặt quả đấm, ánh sáng bùng lên trong mắt.
--
(1) Tinh không vô ngần: Trời sao bao la.