Ta Có Thần Thủ, Bắt Đầu Ăn Cắp Hoàn Toàn Thể Cửu Vĩ

Chương 05: Nhất tinh chiến sĩ, ngẫu nhiên gặp Huyết Xỉ Hổ vương

Chương 05: Nhất tinh chiến sĩ, ngẫu nhiên gặp Huyết Xỉ Hổ vương
Trong rừng rậm.
Bóng người lao nhanh, không ngừng phát ra tiếng động trong trẻo.
Sau khi chạy ba bốn trăm mét, người đó mới dừng lại.
"Nơi này mới thật sự là nguy hiểm!"
Tô Vân đứng ở một lối đi nhỏ, giọng trầm thấp nói.
Hung thú hẻm núi, hàng năm có rất nhiều võ giả bỏ mạng.
Vì vậy, người ta thường chọn cách hợp tác theo đoàn đội để giảm thiểu tỷ lệ tử vong.
Không phải ai cũng giống như Tô Vân, vừa có tài lại vừa gan dạ.
Hoặc nói thẳng ra, hắn là một kẻ liều lĩnh.
Quan trọng nhất, Tô Vân không muốn để người khác nhìn thấy năng lực của mình.
Tất cả sẽ chờ đến khi trưởng thành rồi tính!
Đột nhiên, một luồng gió tanh thoang thoảng quét tới từ phía trước.
Thần sắc Tô Vân khẽ biến, mơ hồ nhìn thấy hai thân ảnh cường tráng ẩn hiện trong bụi cây.
Ùng ục ục...
Tiếng gầm trầm thấp, hùng hậu vang vọng như sấm rền.
Dưới cái nhìn chăm chú của Tô Vân, hai móng vuốt cường tráng đạp nát bụi rậm, tản ra khí tức hung ác, bạo ngược.
"Huyết Xỉ Hổ!"
Cơ bắp toàn thân Tô Vân căng cứng, con ngươi hơi co lại.
Hai con dã thú trước mắt cường tráng, thon dài, với bộ lông màu đỏ nhạt nhìn qua có vẻ mềm mại, nhưng lại có thể chống lại đao thương thông thường.
Đầu hổ dữ tợn, con ngươi không ngừng co rút, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Vân.
Huyết Xỉ Hổ, là hung thú cực kỳ hung ác trong hạp cốc.
Nổi tiếng nhất là hàm răng của chúng, được đúc từ máu tươi, cứng như thép tinh.
Thân thể của Nhất tinh chiến sĩ, trong chớp mắt cũng có thể bị cắn nát trong miệng chúng!
Rống!
Lúc này, một con Huyết Xỉ Hổ đột nhiên bổ nhào tới.
Có câu "mây theo rồng, gió theo hổ"!
Huyết Xỉ Hổ như cuốn theo gió tanh mưa máu đánh tới, gây ra một cú sốc lớn về tinh thần.
Nhưng ánh mắt Tô Vân không hề có chút sợ hãi, tràn đầy sự chờ mong.
"Cửu Vĩ hình thức!"
Trong lòng hắn khẽ quát một tiếng.
Trong khoảnh khắc.
Toàn thân Tô Vân dấy lên quang mang màu vàng, ngực tràn ngập hắc quang lan tỏa khắp nơi.
Đồng tử đen cũng vào lúc này hóa thành đồng màu máu.
Xoay người, tung quyền!
Không có bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ có sức mạnh thuần túy nhất!
Ầm!
Kim quang lấp lóe!
Huyết Xỉ Hổ giống như va chạm với một chiếc xe tải lớn trên đường cao tốc.
Nổ tung tại chỗ, máu thịt văng tung tóe!
Máu tươi văng tung tóe, nhuộm đỏ mặt đất.
【Đinh! Túc chủ đánh giết Huyết Xỉ Hổ cấp bậc Nhất tinh chiến sĩ, rơi xuống Sơ cấp Thần Thủ *1】
Tô Vân cả người sửng sốt một chút.
Ngọa tào!
Một quyền làm phát nổ con Huyết Xỉ Hổ tương đương với Nhất tinh chiến sĩ sơ kỳ?
Còn rơi xuống một cái Sơ cấp Thần Thủ!
Khóe miệng Tô Vân nhếch lên một vòng đường cong hài lòng, quay đầu nhìn về phía con Huyết Xỉ Hổ còn lại.
Con Huyết Xỉ Hổ kia trong nháy mắt xù lông!
Xác nhận nhìn thấy thần kỳ, là không đánh lại nhân loại!
Quay người liền chuẩn bị chạy trốn!
"Muốn chạy? Ở lại đây đi!"
Ý nghĩ của Tô Vân khẽ chuyển động.
Cửu Vĩ Chakra sau lưng hắn hóa thành móng vuốt yêu hồ, như tia chớp bắt lấy Huyết Xỉ Hổ.
Huyết Xỉ Hổ không có chút sức phản kháng nào, thậm chí không thể giãy giụa!
Ầm!
Tô Vân một quyền mãnh liệt đánh vào trái tim Huyết Xỉ Hổ.
Răng rắc!
Trái tim vỡ vụn.
Huyết Xỉ Hổ trong nháy mắt mất mạng!
Máu tươi tanh nồng không ngừng phun ra từ hổ khẩu.
【Đinh! Túc chủ đánh giết Huyết Xỉ Hổ cấp bậc Nhất tinh chiến sĩ, rơi xuống Sơ cấp Thần Thủ *1】
Giải quyết xong hai con Huyết Xỉ Hổ, Tô Vân lúc này mới hơi tỉnh táo lại.
Làm người hai đời, lần đầu sát sinh!
Hắn nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu.
"Bọn chúng muốn ăn ta, ta chỉ là phản kháng mà thôi."
Tô Vân tự ám thị cho bản thân.
Khoảng hai ba phút sau, Tô Vân lúc này mới mở to mắt.
Sau đó, hắn lợi dụng móng vuốt yêu hồ, bắt đầu thu thập vật liệu của Huyết Xỉ Hổ.
Răng có thể làm thuốc.
Da lông nguyên vẹn có thể bán với giá cao.
Chưa kể đến hổ huyết, hổ cốt, cùng... hổ tiên.
Cuối cùng, chỉ còn lại một bộ thân thể đẫm máu nằm trên mặt đất.
Tất cả vật liệu đều bị Tô Vân ném vào kho hàng của hệ thống.
"Tiếp tục!"
"Ta cần nhiều kinh nghiệm thực chiến hơn!"
Tô Vân lại lần nữa tiến lên.
Thời đại bây giờ, nắm đấm của ai cứng rắn, người đó là đại lão.
Không có thực lực?
Chỉ có thể chịu bắt nạt!
Trong cái hạp cốc hung thú lớn như vậy, Tô Vân giống như hổ lạc vào đàn dê, bắt đầu khuấy động ngầm.
...
Số 1 căn cứ quân sự.
Trên con đường rộng rãi, một chiếc xe bọc thép màu xanh quân đội chạy tới.
Một quân nhân trung niên đứng ở bên ngoài xe, dậy nghênh đón.
Từ trong xe đi xuống ba nam hai nữ, tất cả đều khoảng chừng hai mươi tuổi.
"Cổ trưởng quan!"
Quân nhân trung niên và những binh lính khác cùng hô lên.
Người được gọi là Cổ trưởng quan, rất trẻ tuổi, mặc một bộ chiến đấu phục màu đen, gật đầu bình thản.
Một đoàn người tiến vào căn cứ, xa xa sau đó, đám võ giả mới dám bàn tán.
"Họ Cổ? Không phải là rồng đều họ Cổ sao..."
"Suỵt! Đừng gọi tên hắn, muốn chết à?"
"Không đúng, hắn tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ hắn còn xen vào việc tuyển chọn của trường trung học?"
Một binh sĩ thay thế quân nhân trung niên quát: "Yên lặng, tất cả đừng nói lung tung!"
Trong căn cứ.
Quân nhân trung niên đi theo sau Cổ trưởng quan, vô cùng cung kính.
"Người của Hỗn Huyết giáo, thật sự ở bên trong à?" Cổ trưởng quan hỏi.
Quân nhân trung niên hồi đáp: "Vâng, nghe nói có người nhìn thấy bóng dáng, gần đây còn có không ít người mất tích một cách kỳ lạ."
"Biết."
Cổ trưởng quan nhắm mắt.
Hắn khoát tay chặn lại vén rèm lều vải lên, mang theo hai nam hai nữ bước vào hẻm núi.
...
Hung thú hẻm núi chỗ sâu.
Tối tăm, ẩm mốc, xen lẫn mùi máu tươi nồng nặc.
Cây cổ thụ vươn cao che kín ánh nắng, khiến nơi sâu thẳm lâu ngày không nhận được ánh sáng.
Ba!
Một bàn tay nhuốm đầy máu tươi, xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Móng tay của nó đều dính đầy đất bùn, run rẩy kịch liệt.
Giống như chủ nhân của bàn tay đang phải chịu đựng sự tra tấn vô tận.
"Cứu..."
Giọng nói yếu ớt, sợ hãi dần dần truyền ra.
Còn chưa nói xong, một xúc tu màu đỏ tím to lớn, dài chừng 20 centimet, trong nháy mắt bao lấy nó!
"Kiệt kiệt kiệt, trở thành chất dinh dưỡng của ta đi!"
Một tiếng cười gằn vang lên.
Tiếp theo đó, âm thanh vỡ vụn xương cốt nội tạng một cách kỳ dị, phiêu đãng tại nơi sâu thẳm.
...
Hung thú hẻm núi, Mãnh Hổ Đường.
Ầm ầm!
Cây cối đổ sập, gãy ngang, tóe lên từng trận bụi mù.
Kim sắc lấp lóe, quyền ra như núi nặng.
Bất kỳ Huyết Xỉ Hổ nào hiện thân, đều chết không thể nghi ngờ!
Phốc phốc phốc...
Máu tươi chảy đầy đất, không một giọt nào có thể bắn tung tóe đến thân ảnh kim quang rạng rỡ phía trước.
Mãnh Hổ Đường, nơi từng khiến vô số võ giả phải dừng bước, nay lại bị một người đồ sát sạch!
【Đinh! Túc chủ đánh giết Huyết Xỉ Hổ cấp Nhất tinh chiến sĩ *20, rơi xuống Sơ cấp Thần Thủ *20】
"Thu hoạch quá tốt!"
Tô Vân quay người cười một tiếng.
Đánh thẳng một đường, phàm là đụng phải Huyết Xỉ Hổ, tất cả đều bị hắn đánh giết.
Ngoài việc thu hoạch được một lượng lớn Sơ cấp Thần Thủ, cảnh giới của hắn cũng chính thức bước vào cấp độ Nhất tinh chiến sĩ.
Điều này hoàn toàn thể hiện sự nghịch thiên của Hồng Mông Bất Diệt Thể.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã trở thành Nhất tinh chiến sĩ!
Đối với người bình thường, điều này quả thực là chuyện hoang đường không tưởng!
Ngay lúc Tô Vân đang đắc chí, không khí đột nhiên biến đổi.
Một cỗ khí tức khó hiểu, áp bức tràn ngập từ trên cao xuống.
Sát khí!
Tô Vân đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi phản chiếu một cự thú uy vũ, hùng tráng.
Cự thú khổng lồ, toàn thân lông tóc đỏ rực, răng nanh lấp lánh hàn quang lạnh lẽo!
Nó quan sát Tô Vân, như một vị vương giả nhìn xuống một con kiến.
"Huyết Xỉ Hổ vương!"
Tô Vân nhíu mày.
Rống!
Chợt, Huyết Xỉ Hổ vương ngửa mặt lên trời gào thét, chấn động sơn lâm.
Gió tanh mưa máu như khí tức sát na mà tới!
Các loài hung thú ở gần ngàn mét run rẩy, sợ hãi không thôi.
Huyết Xỉ Hổ vương đạp nát đá núi, hóa thành một đạo hồng sắc lấp lóe, mang theo sát khí đằng đằng vồ giết về phía Tô Vân!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất