Chương 130: Âm mưu trong thành, Tiếu Thiếu Mệnh bái phỏng
truyendichgiare.com
* * *
Nghe được lời Bạch Hồng Tiêu nói, trong lòng Dịch Tiểu Phong tràn đầy ấm áp.
Nhưng……
Hắn cảm thấy hơi hơi không được tự nhiên.
Giọng điệu này làm sao nghe như là Bạch Hồng Tiêu xem hắn thành cô vợ nhỏ?
Tưởng tượng đến chỗ này, Dịch Tiểu Phong tức khắc cảm thấy lạnh cả người.
Nam Tần tôn giả đứng dậy, ném xuống một câu liền hư không tiêu thất: “Lão hủ đi xem.”
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Sư phụ, kiếm mộ còn bao nhiêu lâu mới mở ra?”
Bạch Hồng Tiêu lắc đầu nói: “Vi sư cũng không rõ ràng lắm, cũng nhanh thôi, muộn nhất cũng trong vòng nửa tháng.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Trong lòng hắn thì đang cân nhắc, mấy ngày nay đã dạo hết toàn thành.
Mọi người bắt đầu bàn luận về Cửu Kiếm Nghiêu.
Bạch Hồng Tiêu khó được lúc nói nhiều, nói chuyện xưa của Cửu Kiếm Nghiêu cho mọi người nghe.
Dịch Tiểu Phong cũng đang nghiêm túc nghe.
Truyền kỳ của Cửu Kiếm Nghiêu trải qua vui buồn lẫn lộn, hắn xuất thân từ nhà nông, có ngũ hành tạp linh căn, không được tông môn xem trọng, chỉ có thể làm tạp dịch.
Sau đó, hắn lại làm thợ rèn cho chú kiếm sư trong tông môn, bằng vào ý chí cứng cỏi đả động vị chú kiếm sư kia, khiến cho chú kiếm sư thu hắn làm đồ đệ.
Lần thu đồ đệ này lại bồi dưỡng ra một vị chú kiếm sư truyền kỳ vang dội cổ kim!
Cửu Kiếm Nghiêu cả đời chế tạo trên vạn thanh kiếm, có hơn 50 thanh kiếm lọt vào Thiên hạ pháp khí bảng!
Tác phẩm đắc ý nhất đó là Thiên hạ kiếm!
Khuynh tẫn thiên hạ chi kiếm!
Dịch Tiểu Phong nghe Bạch Hồng Tiêu nói, cảm khái vạn phần.
Này không phải là vai chính trong tiểu thuyết trên mạng sao?
Lúc này.
Nam Tần tôn giả bỗng nhiên trở về, hắn nhanh chóng ngồi xuống, rót cho chính mình một chén rượu, cười to nói: “Yêu đế cung rối loạn! Một Yêu phi của Yêu đế đã chết, liền chết ở trên giường, bên cạnh còn có một con yêu quái, chậc chậc, Yêu đế tức giận thiếu chút nữa ngất xỉu!”
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Nói cách khác, cái này chỉ là mâu thuẫn bên trong Yêu tộc?”
Hắn cũng sợ.
Trong khoảng thời gian đi theo Dịch Tiểu Phong, là đoạn thời gian lòng hắn sợ hãi nhất ở kiếp này.
“Tạm thời là vậy, nhưng quá trùng hợp, tám chín phần mười là có người ở giữa làm khó dễ, mặc kệ chuyện của bọn họ, chúng ta xem kịch được rồi.” Nam Tần tôn giả cười nói.
Liễu Như Thấm lắc đầu nói: “Xem kịch cũng dễ dàng bị liên lụy.”
Nam Tần tôn giả chẳng hề để ý nói: “Lão hủ chính là Nguyên Anh, sẽ vì chuyện như vậy mà chết bất đắc kỳ tử sao? Không có khả năng! Đùa cái gì vậy!”
Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên, Liễu Như Thấm, Lữ Thư An trầm mặc.
Bọn họ đều nghĩ tới Thiên kỷ đạo nhân.
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Nam Tần đầy sự đồng tình.
Nam Tần tôn giả bị bọn họ nhìn mà cảm thấy không thoải mái, nghi hoặc nói: “Vì sao nhìn lão hủ như vậy?”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu, nói sang chuyện khác hỏi: “Yêu đế thành có phong tỏa hay không?”
“Cái đó thì không có.”
“Nga.”
Không có phong thành, đã nói lên tình thế còn không có nghiêm trọng đến mức không thể hóa giải.
Sau đó, mọi người giải tán, về phòng tu luyện.
Tối nay mạch nước ngầm khởi động.
……
Sáng sớm ngày tiếp theo.
Dịch Tiểu Phong kết thúc nạp khí, ra cửa tìm Hàn Uyên, Nam Tần tôn giả, tiếp tục lên phố.
Khi đi ngang qua Liễu Như Thấm, bà nương này nhịn không được châm vài câu: “Dịch Tiểu Phong, không lôi kéo đồ đệ đi chung, ngươi cảm thấy ngươi sẽ chết sao?”
Dịch Tiểu Phong không có hé răng.
Hàn Uyên đáp lại: “Ngươi quản cái rắm, Kiếm Ma thất phu!”
Đôi tay trong tay áo của Liễu Như Thấm nắm chặt.
Nam Tần tôn giả cười ha hả nói: “Ta phải tiếp tục quan sát tiểu sư phụ của ta, học tập thuật giám định bảo vật.”
Nhìn bóng dáng ba người rời đi, Liễu Như Thấm nỗ lực bình ổn tâm tình của mình.
Sau khi rời đi phủ đệ, ba người Dịch Tiểu Phong lên phố.
Bọn họ phát hiện yêu binh tuần tra trong thành nhiều hơn so với hai ngày trước.
Xem ra Yêu đế cũng đang hoài nghi có người muốn gây sự.
Trong thành còn có tin đồn nhảm nhí.
Không biết là ai nói, tin tức Kiếm Thánh vào thành tại buổi sáng hôm nay oanh động toàn thành.
“Kiếm Thánh tới!”
“Ti —— hắn như thế nào tới, chẳng lẽ hắn cũng muốn cướp đoạt Yêu kiếm? Hắn không phải có Thiên hạ kiếm sao?”
“Nghe nói, Kiếm Thánh là vì đồ đệ mà đến, muốn giúp đồ đệ đoạt Yêu kiếm.”
“Trung Nguyên châu Vương Như Thần cũng nhanh đến rồi, cũng không biết Kiếm Thánh lợi hại, hay là Vương Như Thần mạnh hơn.”
“Tất nhiên là Kiếm Thánh a, Vương Như Thần từng trấn áp ma đạo Trung Nguyên châu sao?”
……
Tên tuổi của Dịch Tiểu Phong nhanh chóng truyền khắp toàn thành.
Từ sau khi Bạch Hồng Tiêu thừa nhận Dịch Tiểu Phong là đồ đệ của mình, cũng không biết tin tức do ai truyền ra, ở Tu chân giới Đại Càn châu truyền đến bay đầy trời, hiện tại lại bắt đầu lan truyền ở Yêu giới.
Bạch Hồng Tiêu tuyệt đối là ở đỉnh, Dịch Tiểu Phong đều không cần làm chuyện gì kinh thiên động địa, dựa vào Bạch Hồng Tiêu liền có thể danh truyền thiên hạ.
Mấy ngày kế tiếp, ban ngày Dịch Tiểu Phong mang theo hai người Hàn Uyên đi dạo phố, buổi tối liền về phòng an tâm tu luyện.
Sau khi hắn đi khắp các quầy hàng ở Yêu đế, thu hoạch cũng không ít.
Phần lớn đều là bí tịch, tài liệu.
Có giá trị nhất vẫn là Tam tương biến thân chú.
Hắn cũng phân cho Hàn Uyên, Nam Tần tôn giả một ít bảo bối, xem như trả công bảo tiêu.
Đáng giá nhắc tới chính là hắn cho Hàn Uyên, Nam Tần tôn giả tu hành Tam tương biến thân chú, hai người đều không học được.
Hắn thỉnh giáo Bạch Hồng Tiêu.
Bạch Hồng Tiêu suy đoán, thuật này yêu cầu tư chất linh căn đặc thù mới có thể tu luyện, mà Dịch Tiểu Phong tương đương với toàn năng linh căn, cho nên chỉ có hắn mới có thể nhẹ nhàng nắm giữ.
Sau khi kết thúc khúc nhạc đệm nhỏ này, Dịch Tiểu Phong rốt cuộc cũng học được tầng thứ hai Cửu U Bàn Nhược công, tu vi cũng bắt đầu đánh sâu vào Trúc Cơ cảnh tầng hai.
Đối với tốc độ tu hành của hắn, Bạch Hồng Tiêu xem như vừa lòng.
Buổi tối ngày hôm nay.
Có người tiến đến bái phỏng Bạch Hồng Tiêu.
Rõ ràng là Thiên kiếm thánh tông Tiếu Thiếu Mệnh.
Tiếu Thiếu Mệnh mang theo bốn gã đệ tử, tu vi đều không kém gì Dịch Tiểu Phong.
“Sư huynh, đã lâu không gặp.”
“Nam Tần lão ca, chúng ta cũng là đã lâu không gặp, tối nay vừa lúc, ba người chúng ta ôn chuyện vui vẻ.”
Tiếu Thiếu Mệnh cười to nói, một bộ biểu tình cực kỳ cao hứng.
Đám người Dịch Tiểu Phong cũng ra nghênh đón.
Bạch Hồng Tiêu khẽ gật đầu.
Nam Tần tôn giả cười nói: “Tiếu lão đệ, ngươi đối với Yêu kiếm cũng cảm thấy hứng thú hả?”
“Sao có thể a, ta đây không phải tới trợ sư huynh sao?”
Nhìn Tiếu Thiếu Mệnh tươi cười, trong đầu Dịch Tiểu Phong bung ra hai chữ.
Tiểu nhân!
Mọi người tới đình viện ngồi.
Dịch Tiểu Phong dẫn đầu nâng chén, đối Tiếu Thiếu Mệnh cười nói: “Ta trước kính sư thúc một ly, tạ ơn sư thúc không thu.”
Không khí nháy mắt đọng lại.
Mặt Bạch Hồng Tiêu không đổi sắc.
Nụ cười của Tiếu Thiếu Mệnh cứng đờ.
Người này thế mà thẳng thừng như vậy!
Khán giả thì kích động, Dịch thần lại muốn gây sự!
Không thể không nói, có Bạch Hồng Tiêu ở bên cạnh, Dịch Tiểu Phong hành sự rất khác biệt.
Phía trước không có Bạch Hồng Tiêu, hắn đều có vẻ cẩn thận, khéo đưa đẩy.
Có Bạch Hồng Tiêu, hắn liền biến Bạch Hồng Tiêu thành lão đại, hắn lão nhị.
Đối với phát sóng trực tiếp mà nói, chuyện này rất có tính hài kịch.
Xuất sắc!
Nam Tần tôn giả kinh ngạc hỏi: “Tiểu sư phụ, lời này của ngươi là có ý gì?”
Đứng ở phía sau Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên âm dương quái khí nói: “Ở Đại hội Tiên môn, một nửa tông môn tuyển sư phụ ta, Tiếu Thiếu Mệnh lại không có chọn, hơn nữa ở bí cảnh khảo hạch, còn có đệ tử Thiên kiếm thánh tông tới giết sư phụ ta.”
Nam Tần tôn giả nhíu mày.
Tiếu Thiếu Mệnh cười nói: “Các ngươi nghĩ nhiều, ta sở dĩ không thu, còn tưởng rằng Dịch Tiểu Phong muốn vào Tố Tâm Cung, còn về việc ám sát theo như lời ngươi nói, ta thật không biết chuyện đó.”
Liễu Như Thấm theo sát nói: “Vậy vì sao ngươi phải liên thủ cùng ma đạo ngũ hùng, thúc đẩy chính ma lưỡng đạo quyết liệt? Thiên kỷ đạo nhân ở trong Thiên kỷ thành lưu lại thư từ, cố ý nhắc tới Tiếu Thiếu Mệnh ngươi.”
Nghe vậy, sắc mặt Tiếu Thiếu Mệnh lại lần nữa cứng đờ.
Hắn theo bản năng nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu, nói: “Sư huynh, việc này ta……”
Bạch Hồng Tiêu nhẹ giọng ngắt lời: “Ngươi nhận, hay là không nhận?”