Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 142: Vạn chúng chú mục, rút Yêu kiếm!

Chương 142: Vạn chúng chú mục, rút Yêu kiếm!

truyendichgiare.com

* * *

Giữa không trung, đối mặt hai gã địch nhân kìm kẹp, Dịch Tiểu Phong không có hoảng loạn, đồng tử hắn biến thành màu vàng kim.
Kim mục súc không!
Giây tiếp theo, hắn xuất hiện trên mặt đất.
Hai gã tu sĩ thiếu chút nữa đánh vào nhau, cũng may kịp thời dời lệch mũi kiếm, không có ngộ sát lẫn nhau.
Hai chân Dịch Tiểu Phong dùng sức giẫm xuống, man ngưu bộ ép mặt đất lún xuống, hắn thuận thế bắn lên.
Thuần dương ngũ kiếm quyết!
Hàn kiếm ngàn năm ở trong tay Dịch Tiểu Phong chuyển đông cực nhanh, tàn ảnh liên tục, kiếm khí hóa thành gió lốc bao phủ hai tên tu sĩ.
“A ——”
Tiếng kêu thảm thiết dù thê lương như vậy, nhưng tại đỉnh Kiếm mộ sơn không càch nào gây sự chú ý.
Hỗn chiến đã bắt đầu!
Hàn Uyên, Chu Thiếu Quân cũng lâm vào vòng chiến.
“Chúc mừng ngươi tru sát hai tên đệ tử Hàn Phòng sơn, đạt được 200 tích phân!”
Lại là Hàn Phòng sơn!
Ánh mắt Dịch Tiểu Phong lạnh băng.
Ngày nào đó cường đại lên, không san bằng Hàn Phòng sơn, hắn liền không mang họ Dịch!
Kiếm khí tiêu tán, tên tu sĩ lúc trước giết về hướng Dịch Tiểu Phong xoay người bỏ chạy.
Kiếm khí của Dịch Tiểu Phong đã không phải thứ Trúc Cơ cảnh có thể chống cự.
Mười hai viên Kiếm khí đan, mặc dù ở Thiên kiếm thánh tông, cũng không có đệ tử nào có thể hưởng thụ đãi ngộ, một lần ăn nhiều như vậy.
Dịch Tiểu Phong rút kiếm đi hướng dàn tế.
Hiện giờ, phía trên đỉnh núi, đều là bóng dáng tu sĩ, yêu quái, vô cùng hỗn loạn.
Chỗ dàn tế, nơi Cửu Kiếm Nghiêu quỳ là chỗ duy nhất không cách nào đặt chân, chung quanh cũng là chỗ người, yêu quái tập trung dày đặc nhất.
Dịch Tiểu Phong không khỏi phun nhổ, những người này đều trúng tà sao?
Không phải đoạt kiếm sao?
Làm sao lại đánh nhau rồi?
Mắt không thấy được Yêu kiếm, nên ngưng chiến mới đúng chứ.
“Bọn họ bị mê hoặc, ngươi nhìn đôi mắt bọn họ. ”
Thanh âm Vệ Khấp Tâm bỗng nhiên truyền vào trong tai Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong không khỏi nhìn đôi mắt người chung quanh, phát hiện đôi mắt các tu sĩ đều có chút hồng, bởi vì trên đầu lôi vân cuồn cuộn, ánh sáng le lói, trước đó hắn vẫn luôn không có chú ý tới, nhìn kỹ mới phát hiện.
Kỳ quái……
Vì sao Dịch Tiểu Phong không có ảnh hưởng?
Dịch Tiểu Phong không khỏi nhìn về phía Cửu Kiếm Nghiêu.
Cửu Kiếm Nghiêu tựa hồ cảm nhận được ánh mắt hắn, chậm rãi giương mắt, ánh mắt nhìn về phía hắn.
Chẳng lẽ là Cửu Kiếm Nghiêu cố ý buông tha hắn?
Lúc này!
Yêu kiếm trước mặt Cửu Kiếm Nghiêu bỗng nhiên xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Dịch Tiểu Phong động dung.
Chẳng lẽ Yêu kiếm muốn hoàn toàn khai phong?
Hắn bắt đầu kích động.
Thanh kiếm mà tương lai rất có thể trở thành thiên hạ đệ nhất kiếm sắp xuất thế!
Dịch Tiểu Phong chú ý tới Cửu Kiếm Nghiêu nhíu mày.
Hả?
Dịch Tiểu Phong theo bản năng nhìn theo ánh mắt Cửu Kiếm Nghiêu.
Chỉ thấy Yêu đế cùng Tư Côn Ve đứng trên vách núi bao phủ bởi yêu vân, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Yêu kiếm.
Sắc mặt Dịch Tiểu Phong khẽ thay đổi.
Thế mà đã quên vị lão đại này!
Hắn liền cảm giác thiếu thiếu ai đó!
Lúc nãy còn tưởng rằng Yêu đế đã thua trong tay Vương Như Thần.
Không nghĩ tới vẫn còn ở đây!
Xem bộ dáng này của Yêu đế, rõ ràng không có trải qua chiến đấu.
Dịch Tiểu Phong lập tức hướng Nam Tần tôn giả hô: “Đồ nhi, giúp ta nhìn chằm chằm hắn!”
Hắn vừa kêu, vừa chỉ về Yêu đế.
Nam Tần tôn giả theo bản năng quay đầu nhìn lại, vừa thấy là Yêu đế, hắn nhíu mày, hướng tới Dịch Tiểu Phong khẽ lắc đầu.
Dịch Tiểu Phong thiếu chút nữa hộc máu.
Nam Tần tôn giả truyền âm nói: “Thôi bỏ đi, Kiếm Thánh bị Vương Như Thần kiềm chế, hiện tại không ai có thể ngăn được Yêu đế, cần gì phải vậy, chỉ là một thanh kiếm mà thôi.”
Một thanh kiếm mà thôi?
Dịch Tiểu Phong tức giận đến trợn trắng mắt, hướng tới Nam Tần tôn giả dựng một ngón giữa.
Nam Tần tôn giả xem không hiểu cái tư thế này, còn tưởng rằng Dịch Tiểu Phong tỏ vẻ chính mình đã hiểu rõ.
Oanh ——
Yêu kiếm phát ra kiếm quang, xuyên thủng lôi vân, chiếu sáng đỉnh núi tối tăm.
Cơ hồ là trong nháy mắt, tất cả tu sĩ, yêu quái đều tỉnh táo lại, đều dừng tay, xoay người nhìn về phía Yêu kiếm.
Bên trong kiếm quang, Yêu kiếm cắm vào trên dàn tế, không ngừng rung động.
Tư Côn Ve lộ vẻ mặt ham mê, lẩm bẩm nói: “Yêu kiếm, đây là Yêu kiếm.”
Khí thế của Yêu kiếm không mạnh, nhưng vừa thấy nó liền cảm thấy kiếm này vô cùng trác tuyệt.
Chỉ nghe tiếng kiếm vang thôi, âm thanh lại thanh thúy linh hoạt kỳ ảo như vậy, có thể làm người ta trấn tĩnh.
Yêu đế nhẹ giọng nói: “Đi thôi, đi lấy kiếm!”
Hắn đạp bộ mà đi tới, Tư Côn Ve theo sát sau đó.
Yêu đế bộc phát ra khí thế đáng sợ, tất cả tu sĩ, yêu quái phía trên đỉnh núi chỉ cảm thấy ngực như bị búa nện một cái, hô hấp trở nên dồn dập.
Bọn họ kinh hãi nhìn về phía Yêu đế.
Tất cả mọi người, yêu quái đều hiểu rõ, bọn họ nếu còn dám đi đoạt lấy, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Vô luận là ai, đều cách xa dàn tế một khoảng nhất định, chỉ đoạn khoảng cách này cũng đủ thời gian để bị Yêu đế giết rồi!
Khán giả sôi nổi tức giận mắng:
“Cẩu đồ vật, lúc này nhảy ra đoạt!”
“Uổng cho ngươi vẫn là Yêu đế, vừa rồi như thế nào không đánh với Vương Như Thần?”
“Ông trời của ta, vua trang bức Bạch Hồng Tiêu đâu? Đừng diễn nữa, nhanh chóng xử lý Vương Như Thần, xuống dưới giúp đồ nhi ngươi xử lý Yêu đế a!”
“Dịch thần khóc.”
“Yêu nghiệt chính là yêu nghiệt, không từ thủ đoạn, vô sỉ!”
“Quả nhiên nha, thanh kiếm lợi hại như thế, người chơi chúng ta không xứng có được, dù sao trò chơi còn không có thử nghiệm.”
“Dịch Tiểu Phong đừng khóc, chờ sau khi thử nghiệm, ta nghịch thiên quật khởi, tự mình giết đến Yêu giới, mạnh mẽ đoạt Yêu kiếm, tiếu ngạo thiên hạ, đến lúc đó ngươi kêu ta một tiếng ca, ta có thể đem Yêu kiếm cho ngươi mượn chơi hai ba ngày.”
……
Trên đỉnh núi, trừ Dịch Tiểu Phong, còn có không ít người chơi.
Khiến cho toàn cầu có hơn hai tỷ người xem thấy Yêu đế hiện thân.
May mắn Yêu đế không tham gia mạng xã hội trên địa cầu, nếu không khẳng định bị chửi đến giận sôi.
Đúng lúc này!
Trên dàn tế đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
Rõ ràng là Dịch Tiểu Phong!
Đồng tử hắn đã biến thành màu vàng kim, hắn dựa vào kim mục súc không trực tiếp thuấn di đến trước Yêu kiếm.
Hắn vươn tay phải, trở tay nắm lấy chuôi Yêu kiếm.
Kiếm quang thổi bay tóc đen, đồng tử hắn giãn ra.
“Lớn mật!”
Tiếng hét to của Yêu đế truyền đến.
Mọi người quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Dịch Tiểu Phong bắt được Yêu kiếm.
Sao có thể!
Hắn làm như thế nào a?
Nam Tần tôn giả trừng to đôi mắt, không khỏi vỗ trán.
Tiểu tử này lá gan quá lớn đi!
Hàn Uyên thì kích động.
Chu Thiếu Quân nhíu mày.
Hắn cách dàn tế rất gần, vừa rồi hoàn toàn không có nhìn thấy bóng dáng Dịch Tiểu Phong.
Khán giả thì nổ tung.
Dịch Tiểu Phong thế mà giành trước một bước bắt lấy Yêu kiếm!
Đứng ở trước Yêu kiếm, kiếm khí thổi quần áo bay phần phật, giống như đứng đầu ngọn gió, kiếm quang đem bóng dáng của hắn kéo dài ra.
Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn về phía Yêu đế, cười nói: “Tiền bối, này kiếm có phải nên để hậu bối chúng ta tới tranh hay không?”
Hắn hiểu rõ Yêu đế sở dĩ không giết hắn, một là bởi vì Bạch Hồng Tiêu, hai là sợ phá hư Yêu kiếm.
Mặt Yêu đế âm trầm, nói: “Vậy ngươi xuống dưới, cùng con ta tranh một trận, dù ngươi rút Yêu kiếm ra, ngươi cũng mơ tưởng mang nó đi, trẫm không muốn giết vãn bối, ngươi đừng ép trẫm!”
Uy hiếp!
Tất cả tu sĩ, yêu quái nín thở tập trung.
Giờ khắc này, mấy vạn ánh mắt dừng ở trên người Dịch Tiểu Phong.
Trên mạng càng có mấy trăm triệu người đang xem phát sóng trực tiếp.
Dịch Tiểu Phong hướng tới Yêu đế nâng tay trái lên.
Sắc mặt Yêu đế hòa hoãn, tiểu tử này muốn xin tha sao?
Chỉ thấy tay trái Dịch Tiểu Phong giơ ngón giữa lên, hắn không nói một lời, tay phải trực tiếp rút Yêu kiếm ra.
Oanh ——
Kiếm khí đáng sợ theo khe hở dàn tế phun ra, tản lôi vân ra.
“Tìm chết!”
Yêu đế bạo nộ, nâng bàn tay phải vỗ về phía Dịch Tiểu Phong.
Tiểu tử này cũng dám không cho hắn mặt mũi!
Giờ khắc này, Yêu đế mặc kệ mặt mũi Bạch Hồng Tiêu, nhất định phải chụp chết Dịch Tiểu Phong!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất