Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 149: Kịch biến thử nghiệm, Kim Đan cảnh tầng năm!

Chương 149: Kịch biến thử nghiệm, Kim Đan cảnh tầng năm!

truyendichgiare.com

* * *

Nghe được lời Tần Cầm Tuyết nói, Dịch Tiểu Phong trầm mặc.
Ân?
Thế mà xem nhẹ bà nương này!
Bởi vì giai đoạn thứ nhất liền gặp được Tần Cầm Tuyết, Dịch Tiểu Phong cảm thấy quá xui, cho nên sau khi hai giai đoạn sau khi kết thúc, hắn đều không có chú ý video phát sóng trực tiếp của Tần Cầm Tuyết, lực chú ý tập trung mặt khác tân nhân trên người.
Xem ra về sau vẫn nên chú ý nàng thêm một chút.
Nhưng lập tức liền bắt đầu bản thử nghiệm rồi, cũng không còn cơ hội.
“Ngươi được nhiều Thất sắc lưu li quả như vậy, làm sao không lên hạng đầu?” Dịch Tiểu Phong nghi hoặc hỏi.
Nam Tần tôn giả, Hàn Uyên, Lữ Thư An, Liễu Như Thấm không hiểu cái hạng đầu gì, bốn người bọn họ cứ vậy mà chụm lại xem bản đồ.
Tần Cầm Tuyết nói: “Cái chỗ đó rất tối, động tác của ta nhanh.”
Dịch Tiểu Phong không có hỏi nàng rốt cuộc có bao nhiêu quả.
Hỏi ra cũng không hẳn sẽ tin tưởng.
Nam Tần tôn giả mở miệng nói: “Nơi này ta biết, cách chúng ta chỉ có bảy tám trăm dặm, thật là trùng hợp.”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Vậy đi thôi!”
Dứt lời, hắn liền cất bước đi tới.
Cõng Vô pháp kiếm, tinh thần Dịch Tiểu Phong phấn chấn.
Vô pháp kiếm có phần thân khoảng một mét rưỡi,, thêm chuôi kiếm cùng vỏ kiếm, đã gần một mét bảy, sắp có độ dài như chiều cao một nam tử thành niên.
Dịch Tiểu Phong cao gần mét tám, cõng thanh kiếm này không có gì không ổn, ngược lại có một loại phong thái khác.
Hai tay áo đón gió, khí vũ hiên ngang.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy chính mình đã có khí chất của kiếm khách tiêu dao thiên hạ.
Tiêu sái!
Soái khí!
“Tiểu sư phụ, sai phương hướng rồi.”
Thanh âm Nam Tần tôn giả bay tới, Dịch Tiểu Phong nghe được bước chân chợt ngừng.
Khán giả sôi nổi cười ra tiếng.
……
Sau khi biết được phương hướng của mục tiêu, Dịch Tiểu Phong không có để Nam Tần tôn giả hỗ trợ bay qua, mà là cả đám cùng đi bộ.
Dù sao bọn họ không vội.
Ở trên đường đi tu hành, cũng là một cuộc trải nghiệm.
Buổi tối hôm đó.
Bọn họ ngừng ở một bờ sông nhỏ, hai bên đều là rừng cây, trăng rằm nhô lên cao, nơi xa truyền đến tiếng dã thú gầm gừ.
Dịch Tiểu Phong, Nam Tần tôn giả, Tần Cầm Tuyết, Hàn Uyên, Lữ Thư An, Liễu Như Thấm ngồi vây quanh đống lửa.
Dịch Tiểu Phong đang chỉ đạo Lữ Thư An tu hành.
Hàn Uyên thì lấy tay làm kiếm, dạy Nam Tần tôn giả luyện kiếm.
Liễu Như Thấm nhìn hình ảnh này, lộ ra nụ cười, ánh lửa chiếu rọi ở trên mặt nàng, có vẻ điềm tĩnh, đẹp đẽ.
Tần Cầm Tuyết chú ý tới biểu tình của nàng, thấp giọng cười nói: “Loại cảm giác này thật ra cũng rất không tồi, phải không?”
Liễu Như Thấm gật đầu, cảm khái nói: “Xác thật không tồi, chỉ là không biết có thể kéo dài bao lâu.”
“Ngươi quá ngu ngốc, lăn sang một bên đi, ta không muốn dạy!”
Hàn Uyên bỗng nhiên mắng, vẻ mặt tức giận.
Nam Tần tôn giả xấu hổ, cười làm lành nói: “Lại thêm một lần đi.”
“Tư thế của ngươi không đúng, rất khó dùng lực, động tác kế tiếp cũng sẽ không nối liền.”
“Ta đây nghe ngươi, đổi cái tư thế, ngươi ở phía trước, ta ở phía sau, lại thêm một lần.”
“Không làm nữa, mệt chết ta, cãi qua lại làm lưỡi ta khô.”
“Sư huynh, lại thêm một lần, về sau ta không thiếu chỗ tốt cho ngươi, chỉ động tác vừa rồi thôi.”
Dịch Tiểu Phong đang dạy Lữ Thư An, nghe đôi sư huynh đệ này nói, hắn làm sao cảm thấy không thích hợp.
Cứ cảm thấy giống như là ám chỉ cái gì.
Đúng lúc này!
Một âm thanh trò chơi nhắc nhở vang lên bên tai Dịch Tiểu Phong:
“Khoảng thời gian đến lúc kịch bản lần này kết thúc còn có mười ngày, cắt đứt hết thảy phát sóng trực tiếp, người chơi có thể tự mình chuẩn bị cho bản thử nghiệm!”
Dịch Tiểu Phong ngẩn người.
Phát sóng trực tiếp bị cắt đứt?
Khán giả bên ngoài đang xem, tất cả đều nổ tung!
Hầu như là đồng thời, tất cả phát sóng trực tiếp của người chơi trên toàn cầu đều bị cắt đứt.
Hết thảy phát sinh đến quá đột nhiên, làm mấy tỷ người xem đều ngây ngốc.
Thời gian này vừa lúc là cơm chiều, sau khi kết thúc giai đoạn bận rộn trong ngày.
Khán giả nghẹn khuất a, cả bình luận đều không phát được, chỉ có thể lên các mạng xã hội mà phun nhổ.
Phía chính phủ cũng không rảnh rỗi, bắt đầu công bố tư liệu bản thử nghiệm, dời đi cảm xúc táo bạo của cư dân mạng.
Dịch Tiểu Phong cùng Tần Cầm Tuyết liếc nhau, lẫn nhau xác nhận chuyện này.
“Cũng đúng, dù sao cũng phải cho người chơi có phát sóng trực tiếp chừa chút đường lui, miễn cho tất cả hành tung đều bại lộ.”
Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ đến.
Hắn đối với việc trò chơi thử nghiệm cũng rất chờ mong.
Mấy tỷ người chơi dũng mãnh tiến vào, nhất định có thể làm mưa làm gió Tu Chân giới!
Một đêm này, khi Dịch Tiểu Phong cùng Tần Cầm Tuyết đả tọa luôn nhịn không được mà suy nghĩ về tình huống sau khi thử nghiệm.
Một đêm qua đi.
Mọi người tiếp tục đi tới.
Ven đường, bọn họ ngẫu nhiên sẽ gặp được tu sĩ hoặc là thương đội đi ngang qua.
Đối với người thường mà nói, rất khó phát hiện tu sĩ tồn tại, trong mắt bọn họ, tu sĩ nếu không thi triển pháp thuật, vậy không có gì khác biệt so với người thường.
Cho nên đại đa số phàm nhân còn không biết tu sĩ tồn tại.
Nhưng ở trong mắt tu sĩ, rất dễ dàng gặp phải các tu sĩ khác.
Dựa theo lời Nam Tần tôn giả nói, ngọn gió tu hành ở Đại Càn châu còn xem như phồn thịnh.
Thoáng chốc.
Thời gian hai ngày trôi qua.
Đám người Dịch Tiểu Phong đi vào một miếu thờ.
Miếu thờ này đổ nát, nhưng rất lớn, trong miếu còn có một đám tu sĩ đang nghỉ ngơi.
Nhìn thấy đám Dịch Tiểu Phong đến, này nhóm người chỉ liếc mắt một cái, cũng không có để ý, vẫn trò chuyện với nhau.
Đám người Dịch Tiểu Phong tìm chỗ ngồi xuống.
“Sẽ không phải cũng giống chúng ta đi?” Lữ Thư An thấp giọng nói.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, sẽ không trùng hợp như vậy đi!
Hắn cẩn thận nghe.
Rất mau, hắn liền nghe rõ.
Những người này đang đến một tòa thành trì gần đây, thành chủ đang cử hành luận võ chiêu thân.
Tòa thành trì này không đơn giản, rất khó gặp được phàm nhân, thuộc về tiểu thành tu chân, ở trong dãy núi, ngoài thành có các loại pháp trận ẩn nấp.
Nghe nói nữ nhi thành chủ có thể chất đặc thù, nếu cùng người khác kết làm đạo lữ, có thể giúp phu quân tu hành.
Việc này lan truyền ở Ngô quốc, đưa tới không ít con cháu của các môn phái lớn.
“Ngươi muốn đi sao?” Liễu Như Thấm nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, cười như không cười hỏi.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu.
Liễu Như Thấm liếc hướng Hàn Uyên.
Hàn Uyên hừ nói: “Ta không thích nữ nhân.”
Lữ Thư An thẳng lưng, chờ đợi ánh mắt của Liễu Như Thấm.
Kết quả Liễu Như Thấm trực tiếp bỏ qua hắn, nhìn về phía Tần Cầm Tuyết.
Dịch Tiểu Phong đều thay hắn xấu hổ.
Củi mục khi nào mới có thể đứng lên a.
Đúng lúc này, một công tử anh tuấn đi tới.
Tay hắn cầm quạt giấy, quần áo phú quý, mặt mang nụ cười quỷ dị.
Hắn đi đến trước mặt mọi người, ánh mắt nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, thấp giọng nói: “Các hạ là Thanh Liên, sau lưng ngươi chính là Vô pháp, đúng không?”
Dịch Tiểu Phong híp mắt.
Gia hỏa này làm sao mà biết được?
Tin tức ở Tu Chân giới truyền nhanh như thế!
Hàn Uyên nhìn chằm chằm hắn, trầm giọng hỏi: “Ngươi muốn làm gì?”
Công tử anh tuấn cười nói: “Tại hạ là hoàng tử Ngô quốc, Trác Ngọc Lang, cũng là đệ tử nội môn của Thiên kiếm thánh tông, sắp tấn chức thành đệ tử tinh anh, muốn đổi kiếm với huynh đài.”
Ánh mắt thẳng thừng nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong.
Nam Tần tôn giả vui vẻ, mặt mang biểu tình xem kịch vui.
Vừa nghe đến ba chữ Trác Ngọc Lang, sắc mặt Hàn Uyên, Lữ Thư An khẽ biến, Liễu Như Thấm nheo đôi mắt lại.
“Bạch tiền bối hẳn là đã rời đi đi, hắn không chỉ là rời khỏi ngươi, còn rời khỏi đại Càn châu, thanh kiếm phía sau ngươi quá phỏng tay, ngươi giữ không nổi, không bằng cho ta đi, ngươi muốn cái gì, ta đều tận lực thỏa mãn.” Trác Ngọc Lang cười nói.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Ngươi làm sao nhận ra ta?”
Trác Ngọc Lang chỉ hướng Hàn Uyên cười nói: “Ta không biết tướng mạo của ngươi, nhưng nhận thức đồ đệ ngươi, hẳn trước kia từng đi qua Thiên kiếm thánh tông, cho nên ta nhớ rõ, còn về hành tung của Bạch tiền bối, ở Thiên kiếm thánh tông cũng không phải bí mật.”
“Đúng rồi, đã quên nói, tu vi của tại hạ đã là Kim Đan cảnh tầng năm.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất