Chương 178: Hỏi trường sinh, Cửu chuyển nhiếp hồn đăng ra!
truyendichgiare.com
* * *
“Đi thôi, nếu không thể quay về, vậy liền tiếp tục đi dạo, chúng ta nhiều người như vậy sợ cái gì?” Dịch Tiểu Phong mở miệng nói.
Cái đội ngũ có thể đánh tan non nửa Hắc dạ sơn, còn sợ mảnh núi rừng này?
Mọi người gật đầu, tạm thời chỉ có thể như thế.
Bọn họ tiếp tục lên đường.
Kiếm Trăn cảm khái nói: “Dịch Tiểu Phong, ngươi thật sự lợi hại, ta sống vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người có linh tính như ngươi vậy, ngươi có phải khí vận chi tử hay không?”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Ta không phải khí vận chi tử, ta chỉ là một kiếm khách bình thường.”
Trong lòng Tam kiêu cũng kinh ngạc cảm thán.
Dịch Tiểu Phong thật sự là kỳ nhân!
Trách không được Kiếm Thánh sẽ thu hắn làm đồ đệ!
Bọn họ bắt đầu chờ mong kế tiếp sẽ gặp được cái gì.
Dịch Tiểu Phong đối với mảnh rừng quỷ quái này tràn ngập chờ mong.
Bí tịch của Kiếm Thần cũng có thể nhặt được!
Phúc địa a!
“Đúng rồi, các ngươi nói vị Kiếm Thần kia lợi hại bao nhiêu, so với sư phụ ta như thế nào?” Dịch Tiểu Phong đột nhiên hỏi.
Kiếm trung chi thần, nghe tới liền rất trang bức.
Nam Tần tôn giả vuốt râu nói: “Không phải tồn tại cùng một thời đại, không so được, nhưng Kiếm Thần chính là truyền kỳ của toàn bộ Tu Chân, trước khi hắn xuất hiện, Tu Chân giới lấy pháp vi tôn, kiếm khách không có phồn thịnh như hiện giờ.”
Kiếm Trăn mở miệng nói: “Khẳng định là Kiếm Thần mạnh hơn, từ xưa đến nay, chỉ có một vị Kiếm Thần.”
Hàn Uyên bĩu môi: “Ta cũng là Kiếm Thần.”
“Ngươi là cái gì Kiếm Thần?”
“Bạch liên Kiếm Thần!”
“Cái trò đùa gì, chưa từng nghe nói!”
Nghe Nam Tần tôn giả, Kiếm Trăn thổi phồng Kiếm Thần như vậy, Dịch Tiểu Phong có chút khó chịu.
Chẳng lẽ bảng hiệu của sư phụ Kiếm Thánh kém hơn sao?
Dịch Tiểu Phong nói: “Kiếm Thần lợi hại như vậy, làm sao lại chết đây?”
Kiếm Trăn trả lời nói: “Người có đại nạn, lại không phải thật sự là thần, đương nhiên sẽ chết.”
“Tu tiên vấn đạo, cầu chính là trường sinh, chết ở trên đường đều là kẻ thất bại.”
“Trường sinh chung quy là hư vô mờ mịt.”
Dịch Tiểu Phong lâm vào trong suy tư.
Như vậy xem ra, thành tiên đối với người tu chân mà nói chỉ là truyền thuyết.
Mặc dù nói Lữ Thư An là dòng dõi tiên nhân, cũng không có người nào tin.
……
Hai canh giờ sau.
Đám người Dịch Tiểu Phong dừng lại nghỉ tạm.
Tam kiêu đứng xung quanh đội ngũ, tìm kiếm phương hướng.
Dịch Tiểu Phong ngồi dưới đất, hỏi: “Thế nào? Chúng ta thật sự vẫn luôn đi loanh quanh một chỗ sao?”
Hai canh giờ qua, hắn cũng không có nhìn thấy ánh sáng hồng nữa, có chút thất vọng.
“Hẳn là không phải, vùng rừng núi này hơi rộng.” Hắc Kiêu lắc đầu nói.
Nam Tần tôn giả tấm tắc bảo lạ nói: “Không nghĩ tới Ngô quốc còn có một mảnh địa phương to như vậy, thế mà trước giờ lão hủ không biết.”
Dịch Tiểu Phong như suy tư gì đó.
Hắn bỗng nhiên có chút bất an.
Đừng lật xe ở chỗ này.
“Chủ nhân, phụ cận có rất nhiều oan hồn, ta có thể hấp thu một ít sao?”
Một thanh âm vang lên trong đầu Dịch Tiểu Phong.
Vô pháp kiếm.
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, lập tức lấy Vô pháp kiếm ra.
Mũi kiếm vừa xuất hiện, tiếng rồng ngâm vang lên.
Một luồng lam quang chưa từng thấy phát ra từ thân Vô pháp kiếm, đuổi đi hắc ám, mọi người quay đầu lại nhìn.
Vô pháp kiếm sinh ra một luồng hấp lực, vù vù xé gió.
“A a a ——”
Một tiếng kêu thảm thiết như có như không truyền đến, chỉ thấy một quỷ hồn bị hút tới, nhanh chóng chui vào Vô pháp kiếm.
Hắc Kiêu kinh ngạc nói: “Kiếm này có thể hút hồn?”
Từ sau khi tiến vào mảnh rừng quỷ quái này, số lần hắn kinh ngạc quá nhiều.
Từng oan hồn bị tập kích, xẹt qua trước mắt mọi người, liên tiếp chui vào Vô pháp kiếm.
Kiếm Trăn nuốt nuốt nước miếng, theo bản năng nhìn về phía Đế tâm kiếm.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy kiếm của mình thật bình thường a.
“Không được, kiếm là đồng bạn của ta, ta phải tín nhiệm nó.”
Kiếm Trăn thu lại tâm tình, ánh mắt trở nên kiên định.
Nam Tần tôn giả híp mắt nói: “Chuẩn bị chiến đấu, có lẽ chúng ta có thể dựa vào yêu kiếm, đem tên đầu to dẫn ra.”
Tam kiêu gật đầu.
Dịch Tiểu Phong lại lần nữa cảm nhận được luồng nhiệt quen thuộc dũng mãnh tiến vào trong cơ thể.
Hắn có chút thấp thỏm, không biết năng lực này có thể có hại hay không?
Này xem như là Ma Kiếm sao?
Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, bỗng nhiên mở miệng niệm kinh.
Thanh âm rất nhỏ, nhưng mọi người đều có thể nghe được.
Theo tiếng niệm kinh vừa vang lên, lòng mọi người yên ổn.
“Chẳng lẽ là Siêu độ kinh của Kim cương Phật viện?” Kiếm Trăn hâm mộ.
Xá lợi Kim Đan kia rốt cuộc mang đến cho Dịch Tiểu Phong bao nhiêu chỗ tốt?
“Đây là kiếm gì?”
Một giọng nói âm lãnh khàn khàn vang lên, mọi người cả kinh nhìn chung quanh, nhìn về trong bóng đêm.
Nam Tần tôn giả trầm giọng nói: “Ai? Ra đây!”
“Ngô là quỷ thần, các ngươi mạo phạm ngô, các ngươi muốn chết sao?”
Quỷ thần?
Lữ Thư An, Quách Linh Linh bị doạ.
Hàn Uyên mắng: “Quỷ thần cái rắm, chính là một cô hồn dã quỷ thôi!”
“Lớn mật!”
Cùng với tiếng hét phẫn nộ vang lên, núi rừng nổi cuồng phong.
Nam Tần tôn giả hừ lạnh một tiếng, phất tay áo, linh lực mênh mông thổi quét qua.
Tam kiêu tựa hồ cảm ứng được cái gì, hư không tiêu thất tại chỗ.
Oanh! Oanh! Oanh……
Trong bóng tối truyền đến từng đợt tiếng vang, đinh tai nhức óc.
Đám người Dịch Tiểu Phong nhìn không tới trận chiến đấu, nhưng không khỏi đổ mồ hôi thay Tam kiêu.
Nam Tần tôn giả bỗng nhiên cũng chui vào trong bóng tối.
Hàn Uyên xem mà nôn nóng, nắm chặt hai tay, lẩm bẩm nói: “Đáng giận a, ta thật yếu……”
Trước đây, hắn còn có thể bảo hộ Dịch Tiểu Phong.
Hiện tại Dịch Tiểu Phong đã mạnh hơn hắn.
Loại cảm giác này quá nghẹn khuất!
Hắn cũng muốn tìm cái địa phương tu luyện thật tốt, đáng tiếc không có nhiều thời gian như vậy.
Kiếm Trăn rút kiếm, liếc hướng Hàn Uyên nói: “Cuộc đời tại hạ đấu cùng quỷ quái không dưới vạn lần, lúc này đây tại hạ ngược lại muốn nhìn quỷ quái ở Đại Càn châu có cái gì khác biệt.”
Nói xong, hắn rút kiếm chui vào trong bóng tối.
Lúc này chỉ còn lại có Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên, Liễu Như Thấm, Quách Linh Linh, Tần Cầm Tuyết, Lữ Thư An.
Vô pháp kiếm còn đang hút hồn, làm cho bên tai bọn họ vẫn quanh quẩn tiếng oan hồn khóc thét, khiến da đầu bọn họ tê dại, tâm tình khẩn trương.
Lữ Thư An nói thầm nói: “Nhiều cao thủ cùng lên như vậy, quỷ thần này chẳng lẽ thật sự là quỷ thần?”
Trán Hàn Uyên đổ mồ hôi lạnh, nói: “Đừng hoảng hốt, Kiếm Ma còn chưa có ra tay, đúng không Kiếm Ma?”
Liễu Như Thấm không để ý đến hắn, cũng cảnh giác nhìn bốn phía.
Chiến đấu liên tục.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên cảm thấy ngón giữa tay phải đang nóng lên.
Chuẩn xác mà nói là nhẫn trữ vật đang nóng lên.
Hắn nhập thần thức vào trong đó.
Đạt tới Luyện Khí cảnh tầng năm, thông thường đều có thể sinh ra thần thức, Dịch Tiểu Phong không có chuyên môn tu luyện qua pháp thuật phương diện này, cho nên chỉ có thể dùng thần thức xem xét nhẫn trữ vật.
Thế mà là nó……
Cửu chuyển nhiếp hồn đăng!
Cái cực phẩm pháp bảo gần như bị quên mất này!
Đồ tâm lão tổ vì đoạt lấy nó mà bị Kiếm Thánh phá huỷ thân thể, vì dưỡng dục Cửu chuyển nhiếp hồn đăng, hắn còn cố ý bồi dưỡng Thất sắc lưu ly thụ.
Nhưng tu vi Dịch Tiểu Phong quá thấp, không dám nhúng chàm Cửu chuyển nhiếp hồn đăng, cho nên vẫn ném trong nhẫn trữ vật.
“Cửu chuyển nhiếp hồn đăng vì sao lại nóng lên?”
Dịch Tiểu Phong bắt đầu khẩn trương.
Đèn này là bảo bối mà cả Đồ tâm lão tổ cũng không thể nhận chủ.
Hắn không biết nên lấy ra hay không.
Cửu chuyển nhiếp hồn đăng càng ngày càng nóng.
Dịch Tiểu Phong sợ các bảo bối khác bị hư, không thể không lấy Cửu chuyển nhiếp hồn đăng ra ngoài.
Trản đèn dầu này đã muốn sáng lên rồi.
Theo ánh đèn xuất hiện, bốn phương tám hướng trong bóng đêm cũng bừng lên từng luồng ánh sáng.
Liễu Như Thấm kinh ngạc hỏi: “Đèn này là thứ gì?”
Tần Cầm Tuyết híp mắt.
Lúc trước đèn này còn khiến cho mọi người trên mạng thảo luận, nhưng Dịch Tiểu Phong cất quá nhanh, sau đó không có lấy ra nữa, cho nên mọi người đều nhanh quên mất.