Chương 223: Ma đàn chi chủ truyền thừa
truyendichgiare.com
* * *
Vỏ kiếm do Tiếu Thiếu Mệnh chế tạo sao?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, hắn mang nón, miếng vải đen che khuất khuôn mặt, Tiếu Thiếu Mệnh không thể nhìn thấy mặt hắn.
Vì không muốn bại lộ, Tiếu Thiếu Mệnh cũng không dám vận dụng thần niệm.
Hàn Uyên hỏi: “Sư phụ, ngươi đang xem cái gì?”
Thanh âm này……
Đôi tay trong tay áo Tiếu Thiếu Mệnh hơi hơi run lên.
Hắn tuyệt đối sẽ không nhớ lầm.
Cái thằng nhãi Hàn Uyên kia!
Nói cách khác……
Người trước mắt này là Dịch Tiểu Phong?
Trong phút chốc, lòng Tiếu Thiếu Mệnh xuất hiện sát khí.
Nhưng hắn chú ý tới La Ngự Thiên cùng Nam Tần tôn giả, vội vàng kìm nén sát ý, không dám bại lộ.
“Đáng chết, sao La Ngự Thiên lại đi theo hắn?” Tiếu Thiếu Mệnh nghĩ không ra.
Hắn nhớ rõ La Ngự Thiên cùng Bạch Hồng Tiêu không ưa nhau.
Hay hai người còn có quan hệ không thể cho ai biết sao?
Tiếu Thiếu Mệnh đối với Bạch Hồng Tiêu, có thể nói là vừa thương vừa hận.
Từ nhỏ đến lớn, Bạch Hồng Tiêu rất cưng chiều hắn, luôn che chở hắn, nhưng cũng rất bá đạo, mỗi khi hắn muốn dùng thủ đoạn khác thường, Bạch Hồng Tiêu đều sẽ mạnh mẽ ngăn cản hắn.
Hắn cũng không phải là người duy nhất nghẹn khuất như vậy.
Có rất nhiều người như thế.
La Ngự Thiên đó là một trong số đó.
Cho nên Tiếu Thiếu Mệnh cho rằng La Ngự Thiên hẳn là giống chính mình, cừu hận Bạch Hồng Tiêu mới đúng.
Vì sao như thế?
Dịch Tiểu Phong đang suy nghĩ là sao để thọc hắn một đao.
Tên này tuyệt đối là Tiếu Thiếu Mệnh!
Dịch Tiểu Phong cầm lấy vỏ kiếm tử mộc, cười nói: “Đồ nhi muốn đồ chơi này sao?”
Vỏ Vô pháp kiếm chính là Bạch Hồng Tiêu đặc biệt tìm người chế tạo, có thể kém hơn vỏ kiếm tử mộc sao?
Hàn Uyên cẩn thận đánh giá, lắc đầu nói: “Quá xấu.”
Khoé miệng Tiếu Thiếu Mệnh co rút.
Dịch Tiểu Phong vốn định trực tiếp vạch trần Tiếu Thiếu Mệnh.
Nhưng nghĩ nghĩ, hắn vẫn từ bỏ.
Như vậy sẽ dễ dàng bại lộ bản thân.
Sau đó, đám người Dịch Tiểu Phong rời đi.
Cũng không có mua một kiện bảo bối nào.
Tiếu Thiếu Mệnh thở ra một hơi.
Không biết vì sao, hiện tại khi nhìn thấy Dịch Tiểu Phong, tuy rằng hận, nhưng trong lòng lại có chút sợ.
Đặc biệt là tại thời thời điểm mấu chốt, hắn luôn cảm thấy Dịch Tiểu Phong sẽ đưa tới xui rủi cho hắn.
Sau khi rời khỏi.
La Ngự Thiên tấm tắc bảo lạ nói: “Vừa rồi người nọ ẩn tàng tu vi, lão tử thế mà nhìn không thấu, thuyết minh hắn rất có thể là lão quái Nguyên Anh.”
Nguyên Anh?
Mọi người trừng to đôi mắt, không khỏi quay đầu nhìn lại.
Nam Tần tôn giả nói tiếp nói: “Đừng nhìn, mỗi người đi vào Ma đàn đại hội đều có mục tiêu của chính mình, chúng ta không cần can thiệp.”
Dịch Tiểu Phong âm thầm bật cười.
Mục tiêu của Tiếu Thiếu Mệnh không phải là tiêu diệt Ma đàn đi?
Rất có khả năng!
Tuy rằng Tiếu Thiếu Mệnh nhằm vào hắn, nhưng tốt xấu cũng là trưởng lão Thiên kiếm thánh tông, hiện tại chính ma quyết liệt, hắn nhất định cùng ma đạo là địch.
Nếu không thì vì sao trước đó phát sinh nhiều chuyện như vậy, Thiên kiếm thánh tông còn có thể chịu đựng Tiếu Thiếu Mệnh?
Nhất định là tín nhiệm!
……
Ma đàn đại hội rốt cuộc bắt đầu!
Tất cả ma tu tụ tập ở trung tâm thành trên quảng trường, nơi này tạm thời dựng một tòa lôi đài, cao rộng khoảng trăm trượng, dưới đài thiết lập trận pháp, để phòng ngừa chiến đấu lan đến gần người đang xem cuộc chiến cùng với kiến trúc xung quanh.
Đám người Dịch Tiểu Phong đứng ở trong biển người, nhìn lên đài.
Trên đài có một cao thủ Kim Đan cảnh chủ trì đại hội, tên là Cửu Ma Phụng.
Bốn vị Ma đàn tu sĩ nâng lên một thanh đại kích, đứng ở trên đài, uy vũ khí phách.
“Kích này tên là Như long kích, hai trăm năm trước có một vị tướng quân Kim Đan cảnh đã sử dụng, tung hoành sa trường, hấp thu vô số sát phạt chi khí.”
Cửu Ma Phụng mở miệng giới thiệu.
Nam Tần tôn giả tấm tắc bảo lạ nói: “Như long kích, thật ra lão hủ nhớ rõ, năm đó tiểu oa nhi kia rất quật cường, lão hủ nói hắn không có thiên phú, hắn không tin, nhưng sau đó thật sự đã đánh mặt lão hủ.”
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Chủ nhân Như long kích là người Nam Tần? Về sau lại thế nào?”
Nam Tần tôn giả trả lời nói: “Chết rồi.”
Đám ma tu chung quanh nghị luận sôi nổi, đang bàn bạc xem có nên ra giá hay không.
Quy tắc đấu giá của Ma đàn đại hội rất kỳ lạ.
Tất cả mọi người có thể ra giá, khi xuất hiện hai giá giống nhau, người ra giá không muốn tăng giá nữa, có thể đưa ra yêu cầu đấu pháp.
Muốn từ chối đấu pháp cũng có thể, đó chính là ra giá cao hơn gấp đôi, cưỡng chế!
Quy tắc rất tàn khốc.
Lòng dạ cũng rất hiểm độc!
Nhưng đám ma tu thích như vậy.
Rất mau liền có ma tu ra giá, những người khác nâng giá.
Giá cả của Như long kích bị nâng đến năm mươi vạn tụ khí đan.
Dịch Tiểu Phong không có hứng thú, ngồi xem bọn họ tranh đoạt.
Hắn bỗng nhiên chú ý thấy Lục Quân Tiện cũng tới, có một nữ tử đi bên cạnh, mặt tươi cười lấy lòng.
Tần Cửu Mục mà trước đó phát hiện Dịch Tiểu Phong học được Bá vương tiễn pháp cũng hiện thân, ở trong một đám Ma đàn sứ giả, một đám nhìn qua giống như quỷ sai ở âm tào địa phủ, hình tượng doạ người.
Kiện bảo vật đầu tiên ở Ma đàn đại hội liền khiến diễn ra đấu pháp, hai gã ma tu bắt đầu so đấu trên đài.
Đấu pháp liên tục trong thời gian một nén nhang.
Cái bảo vật thứ hai, lại tiếp tục có đấu pháp.
Đáng giá nhắc tới chính là, ma tu thắng trận được Cửu Ma Phụng mời chào, trở thành Ma đàn sứ giả.
Đã đạt được bảo vật, còn trở thành Ma đàn sứ giả, thật sự là không thiệt thòi.
Ma đàn đại hội diễn ra liên tục trong ba ngày, trong tình huống không có gặp được pháp bảo mình ưa thích, Dịch Tiểu Phong cũng lười ra tay.
Đấu pháp ở Ma đàn rất tàn khốc, đám ma tu hầu như không có nhận thua, đều là bị đánh thành trọng thương, không còn sức tái chiến.
Mãi cho đến buổi chiều.
Kiếm Trăn bỗng nhiên nhìn trúng một kiện pháp y, sau một trận nâng giá, hắn không thể không lên đài đấu pháp.
Bằng vào tu vi Kim Đan cảnh, hắn nhanh chóng thắng lợi.
Từ đầu đến cuối, hắn đều che mặt.
Cửu Ma Phụng cười hỏi: “Đạo hữu nguyện ý trở thành Ma đàn sứ giả chứ?”
Kiếm Trăn nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong khẽ gật đầu.
Kiếm Trăn lập tức cười nói: “Được a!”
Cửu Ma Phụng đem pháp y đưa cho Kiếm Trăn, sau đó hai vị Ma đàn sứ giả lên đài, mang Kiếm Trăn đi xuống, đi đăng ký thân phận.
Hàn Uyên tấm tắc bảo lạ nói: “Hắn đã trở thành Ma đàn sứ giả, ta đây liền không cần?”
Liễu Như Thấm hừ nói: “Kiếm Trăn có thực lực kia, ngươi lại không có.”
Hàn Uyên vừa nghe, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
La Ngự Thiên ngáp một cái, nói: “Lão tử có chút nhàm chán, về khách điếm trước, các ngươi tiếp tục chơi đi.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Dịch Tiểu Phong cũng không có ngăn cản.
Kiếm Trăn mới vừa đi xuống, bỗng nhiên có một tên tu sĩ nhảy lên trên đài.
Hắn xoay người, cao giọng hô: “Ta là ma tu, vĩnh viễn thuộc về ma đạo!”
Mọi người sửng sốt.
Cửu Ma Phụng cũng ngẩn người.
Nói xong, tên ma tu kia nhảy xuống đài.
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Dứt khoát như vậy?
Ngay sau đó, lại có vài vị tu sĩ lên đài, tuyên bố chính mình là ma tu.
Cửu Ma Phụng bực bội, phẫn nộ quát: “Ai dám gây chuyện nữa, trực tiếp bắt lại!”
Lúc này mấy người chơi bị doạ.
Những người chơi còn lại âm thầm hối hận.
Sớm biết như thế!
Nên lên sớm một chút!
Dịch Tiểu Phong không rõ vài người chơi vừa rồi có hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến hay không.
Còn lại nửa ngày, bọn người Dịch Tiểu Phong không có lên đài.
Kiếm Trăn cũng trở lại trong đội ngũ bọn họ.
Kiếm Trăn chỉ đi đăng ký thân phận, nhận lệnh bài Ma đàn sứ giả, cũng không có trải qua quá trình đặc biệt nào.
Ngày thứ hai.
Vở kịch lớn đã bắt đầu!
Bá vương cung!
Cửu Ma Phụng cười nói: “Hôm nay áp trục là Bá vương cung, các vị đạo hữu phải chuẩn bị thật tốt a, được Bá vương cung, có cơ hội trở thành người kế nhiệm Ma đàn chi chủ, đây là ý của Ma đàn chi chủ, còn có hy vọng được Ma đàn chi chủ truyền thừa.”