Chương 228: Tiên nhân truyền thừa, ma đạo đại chiến
truyendichgiare.com
* * *
Cùng với thanh âm Nam Tần tôn giả quanh quẩn trong thành, càng ngày càng nhiều tu sĩ đi ra đường.
Những kẻ thần bí muốn hành thích Dịch Tiểu Phong cũng nhanh chóng lui lại.
“Sao lại thế này?”
“Vừa rồi có phải chúng ta bị trúng chiêu hay không?”
“Đúng vậy, ta vốn đang tu luyện, làm sao cảm giác như ngủ một giấc?”
“Ma đàn đại hội muốn làm gì?”
“Như vậy quá không có quy củ, khiến chúng ta mê man,, sau đó thì sao? Giết chúng ta?”
Đám ma tu giao lưu với nhau, đều căm phẫn.
Dịch Tiểu Phong lập tức hô: “Ta cảm thấy chúng ta hẳn là nên tìm Ma đàn đòi giải thích.”
Lời vừa nói ra, các ma tu khác sôi nổi hưởng ứng.
Này không phải là thù hận của Dịch Tiểu Phong nữa rồi.
Càc ma tu khác tưởng tượng đến chính mình có thể bị mê hoặc bất kỳ lúc nào, mất đi ý thức, liền không khỏi sợ hãi.
Mỗi một vị tu sĩ đều quý mạng của mình!
Bọn họ riêng lẻ thì không lay động được Ma đàn, nhưng mọi người liên thủ, chưa chắc không thể!
Cứ như vậy, các tu sĩ tụ tập thành đại quân đi hướng về lầu chính Ma đàn đại hội.
Lầu chính ở trung ương thành trì, là nơi các nhân vật cao tầng của Ma đàn cư trú, Ma đàn Ngự Tôn cũng ở nơi đó.
“Đây là một cái cơ hội tốt, hiện tại cũng đang là Ma đàn đại hội, chúng ta có thể nhân lúc hỗn loạn hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến.”
Tần Cầm Tuyết truyền âm cho Dịch Tiểu Phong, giọng điệu có chút hưng phấn.
Dịch Tiểu Phong cẩn thận xem xét giải thích của vụ chủ tuyến.
Trước mặt mọi người tuyên bố!
Cũng không có cần hắn để lộ mặt mũi.
Tưởng tượng đến điểm này, trong lòng Dịch Tiểu Phong nóng bỏng.
Hắn lập tức mở miệng hô: “Ta là ma tu, người không vì mình, trời tru đất diệt!”
Vừa dứt lời, ma tu bên cạnh cười nói: “Ta cũng là.”
“Chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến hai, đạt được 3000 tích phân!”
Trò chơi vang tiếng nhắc nhở.
Dịch Tiểu Phong âm thầm mừng rỡ.
Thật đúng là được!
Có lẽ hắn nên nói chính mình là chính đạo?
Không
Làm như vậy, mặc dù không có hiển lộ chân dung, cũng là tìm chết.
Tần Cầm Tuyết cũng kêu theo.
Đám Hàn Uyên, Kiếm Trăn nhìn nhau, không rõ bọn họ hai người đang làm cái gì.
“Ta là tu sĩ chính đạo, cần phải trảm yêu trừ ma!”
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhạy bén nghe được một thanh âm.
Hắn quay đầu nhìn lại, đã không tìm thấy người nọ.
Như vậy cũng có thể?
“Còn muốn chạy! Các huynh đệ, gia hỏa này là người chính đạo! Thọc chết hắn!”
Một tên ma tu túm lấy cổ áo một người mà mắng, tu sĩ tự xưng chính đạo kia muốn giãy giụa, kết quả bị đối phương trực tiếp thọc một đao.
Hắn trừng to đôi mắt, biểu tình hoảng sợ, ánh mắt tràn đầy hối hận.
Ma tu phía sau cũng vung kiếm, chém đầu.
“Người chơi Viên Địch mới vừa bị đào thải!”
Dịch Tiểu Phong bi ai.
Thật thảm a.
Sáu ngàn tích phân hoàn toàn là ma quỷ, dẫn người chơi rớt vào vực sâu.
“Người này là kẻ ngốc đi?” Hàn Uyên nhịn không được phun nhổ nói.
Các ma tu khác càng không đồng cảm.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy chính mình phải cõng nồi.
Là hắn dẫn đầu.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, Dịch Tiểu Phong nhẹ cả người.
Dọc theo đường đi, thường có người tuyên bố chính mình là ma đạo, không có người nào dám nói mình là chính đạo.
Dịch Tiểu Phong không khỏi nghi ngờ ý nghĩa của nhiệm vụ chủ tuyến này.
Có lẽ ngẩng đầu ba thước có thần minh.
Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ đến.
Rất nhau, đám ma tu đi vào lầu chính Ma đàn, vây quanh đường đi chật như nêm cối.
Các tu sĩ Ma đàn không thể không ra ngăn trở.
Cửu Ma Phụng xuất hiện ở cửa sổ lầu hai, giơ tay nói: “Các vị chớ hoảng, việc này, chúng ta đã bắt đầu điều tra, tuyệt đối cho mọi người một cái giải thích hài lòng! Mặt khác, ngày mai có bảo bối càng có giá trị hơn cả Bá vương cung xuất hiện!”
Hắn muốn lấy bảo bối để dời đi sự chú ý.
Quả nhiên, hắn thành công.
Đám ma tu tới nơi này đều là vì bảo bối, bọn họ cũng rõ ràng, chỉ dựa vào những người này còn không lay động được Ma đàn.
“Ngày mai có bảo bối gì? Sao ngươi không nói thẳng!”
Một thanh âm bỗng nhiên vang lên.
Người nói chuyện rõ ràng là Lục Quân Tiện.
Cửu Ma Phụng thầm mắng một tiếng, cười nói: “Chính là bảo bối vừa đào ra tự bí cảnh cổ, khả năng cất giấu truyền thừa của tiên nhân, thật không dám dấu diếm, Bá vương cung cũng là từ bí cảnh đó.”
Đám ma tu xôn xao, bắt đầu nghị luận.
“Chẳng lẽ là một khối quan tài?” Lục Quân Tiện tiếp tục hỏi.
Dịch Tiểu Phong lặng lẽ dựng ngón tay cái.
Gia hỏa này bắt đầu rồi.
Sắc mặt Cửu Ma Phụng không kiên nhẫn, nhìn chằm chằm Lục Quân Tiện hỏi: “Đạo hữu là ai?”
Lục Quân Tiện mở miệng nói: “Các vị, ta từ chỗ Bất tử lão nhân biết được, Ma đàn được Bát quỷ thần quan, có khả năng sẽ mang tới hạo kiếp cho thiên hạ!”
“Bát quỷ thần quan, chính là do vị Tiên Đế đầu tiên của thế gian chế tạo, dùng tám tế phẩm có tu vi mạnh mẽ luyện chế thành quan tài, trấn áp oán niệm muôn đời, bảo tồn thân xác, vì muốn ngày sau lại sống lại.”
“ Bát quỷ thần quan này không chừng cất giấu cái thế ma đầu!”
Xôn xao ——
Mọi người ồ lên.
“Bát quỷ thần quan? Ta nghe nói qua, xác thật là tà vật!”
“Bất tử lão nhân? Không sai a, ai chẳng biết Bất tử lão nhân liệu sự như thần, có thể bói toán thiên mệnh.”
“Thì ra là Bất tử lão nhân phái tới, trách không được Ma đàn muốn làm chúng ta mê man, chẳng lẽ muốn bắt chúng ta làm tế phẩm?”
“Ma đàn điên rồi đi!”
“Đã sớm hoài nghi Ma đàn có lòng xấu xa, hiện giờ chính ma quyết liệt, chẳng lẽ Ma đàn muốn thống nhất thiên hạ?”
Đám ma tu đầy căm phẫn, ồ ạt chất vấn Cửu Ma Phụng.
Cửu Ma Phụng khiêng không được, không thể không lui lại.
Một lát sau.
Ma đàn Ngự Tôn đứng ra, hắn nhìn chằm chằm Lục Quân Tiện hỏi: “Ngươi có quan hệ gì với Bất tử lão nhân?”
Lục Quân Tiện trả lời nói: “Ta là đồ đệ của hắn!”
Ma đàn Ngự Tôn hỏi: “Bất tử lão nhân thu đồ đệ khi nào?”
“Trước tiên ngươi hãy giải thích một chút chuyện Bát quỷ thần quan cùng với việc tối nay đi!”
Lục Quân Tiện rất có tự tin, hoàn toàn không sợ Ma đàn Ngự Tôn.
Dịch Tiểu Phong càng thêm tò mò.
Gia hỏa này có lai lịch ra sao?
Dịch Tiểu Phong bắt đầu lui về phía sau.
Những người khác thấy vậy, lặng lẽ lui theo.
“Sư phụ, chuẩn bị chạy trốn hả?” Hàn Uyên thấp giọng hỏi.
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Một khi xé rách da mặt, sẽ là một trận hỗn chiến lớn.
Nếu đã có được Bá vương cung, Dịch Tiểu Phong liền muốn chiếm làm của riêng.
“Ngự Tôn, sao không đem bảo bối ngày mai lấy ra cho mọi người nhìn trước một chút?”
Có người đưa ra phương án giải quyết, Dịch Tiểu Phong không có quay đầu lại.
Người nói chuyện đúng là Tiếu Thiếu Mệnh.
Tiếu Thiếu Mệnh vẫn luôn đợi cơ hội, không nghĩ tới có người dẫn đầu đâm thủng, một khi đã như vậy, hắn liền không thể chờ đợi nữa.
Ma đàn Ngự Tôn liếc hướng hắn, bỗng nhiên giơ tay, cách không hút, Tiếu Thiếu Mệnh trực tiếp bị hắn hút ra từ trong đám người, rơi vào trong tay hắn.
“Như thế nào? Các ngươi không tính ẩn giấu nữa sao?” Lục Quân Tiện tức giận nói.
Các ma tu khác đồng loạt rút vũ khí, chuẩn bị chiến đấu.
Trong thành trì tối tăm dưới đất, không khí trở nên giương cung bạt kiếm.
Ma đàn Ngự Tôn bóp cổ Tiếu Thiếu Mệnh, lạnh lùng nói: “Có người đang gây chuyện, Ma đàn không có âm mưu như vậy!”
Tay phải hắn hơi dùng sức.
Mặt Tiếu Thiếu Mệnh nháy mắt đỏ bừng.
Đồ chó chết!
Tiếu Thiếu Mệnh không nhịn được, lập tức giơ tay, kiếm khí từ trong tay áo chém ra.
Ma đàn Ngự Tôn đột nhiên nghiêng đầu, tránh thoát kiếm khí.
Tiếu Thiếu Mệnh cũng tìm được cơ hội thoát ra.
Hai người khai chiến, đám ma tu ồ ạt ra tay, các loại pháp thuật hướng tới lầu chính của Ma đàn.
Đại chiến bùng nổ!
Trong thành, ít nhất cũng có hơn vạn ma tu, số lượng này mà hội tụ lại thì rất đáng sợ!