Chương 230: Thiên kiếm, vị Kiếm thánh tiếp theo
truyendichgiare.com
* * *
“Không tốt! Là Thiên kiếm thánh tông Thiên địa vạn nguyên đại trận!”
Sắc mặt Nam Tần tôn giả thay đổi, hắn lập tức nâng đôi tay, linh lực bùng nổ, hình thành một cái lá chắn thật lớn che chở mọi người.
Hàn Uyên trừng lớn đôi mắt, nói: “Thiên địa vạn nguyên đại trận? Nghe nói trận này từng giết qua lão quái Nguyên Anh, sư đệ, ngươi có thể ngăn trở sao?”
Mặt Nam Tần tôn giả âm trầm, nói: “Trận này không chỉ có tập hợp linh lực của người bày trận, còn có thể tụ tập thiên địa linh khí, nhân số càng nhiều càng mạnh, những đệ tử này yếu nhất cũng có tu vi Trúc Cơ cảnh, chúng ta gặp phiền toái lớn!”
“Mặt khác, người mà Kiếm Trăn đối phó rất mạnh!”
Vừa dứt lời.
Kiếm Trăn rơi xuống, nện ở bên cạnh mọi người.
Mọi người chăm chú nhìn lại, quanh thân vị tu sĩ trung niên kia lóng lánh kiếm quang, bóng kiếm tập trung sau lưng, dường như một đóa hoa sen nở rộ.
Không biết vì sao, Dịch Tiểu Phong từ trên người hắn thấy được bóng dáng Bạch Hồng Tiêu.
“Thiên kiếm!”
Sắc mặt La Ngự Thiên khẽ đổi, lẩm bẩm nói: “Người này thế mà được truyền thừa Thiên kiếm.”
Hàn Uyên kinh ngạc hỏi: “Thiên kiếm là cái gì?”
“Thiên kiếm là truyền thừa mạnh mẽ nhất của Thiên kiếm thánh tông, Kiếm Thánh Bạch Hồng Tiêu cũng là truyền nhân Thiên kiếm, tông chủ hiện tại cũng như thế, chỉ có người được tông chủ đề cử mới có thể học tập Thiên kiếm, Thiên kiếm đầu tiên từng xé rách hư không, phi thăng thành tiên.” Liễu Như Thấm nhíu mày nói.
Lợi hại như vậy?
Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh hãi.
Trách không được có thể mang đội tiến đến trấn áp Ma đàn.
Quả nhiên có chút tài năng!
Kiếm Trăn đứng dậy, muốn giết ra lần nữa.
Lúc này, hơn một ngàn đệ tử Thiên kiếm thánh tông đồng thời vung kiếm.
Thiên địa vạn nguyên đại trận khởi động!
Ngàn người cùng nhịp, cảnh tượng đầy ấn tượng, kiếm khí hội tụ lại, hình thành một thanh cự kiếm, treo ở trời cao, kiếm chỉ đám người Dịch Tiểu Phong.
“Mau tiến vào!”
Nam Tần tôn giả trầm giọng nói.
Kiếm Trăn vội vàng trốn vào lá chắn linh lực của Nam Tần tôn giả.
Lúc này, cửa động Ma đàn đại hội có một đám ma tu chạy ra.
Bọn họ vừa ra tới, cự kiếm khủng bố từ trên trời giáng xuống!
Oanh!
Vách núi bị nghiền ép, rừng cây bị cuốn bay, bụi đất tán loạn.
Đám ma tu mới chui ra nháy mắt bị kiếm khí trấn áp, biến mất không sót lại gì.
Thân thể Nam Tần tôn giả cũng bị ép tới run rẩy, hắn cắn chặt răng, dùng hết toàn lực điều động linh lực trong cơ thể.
Lá chắn linh lực ở dưới cự kiếm có vẻ nhỏ bé, núi bên cạnh cũng không cao bằng chuôi cự kiếm này.
“Mau! Truyền linh lực của các ngươi vào trong cơ thể ta!”
Nam Tần tôn giả trầm giọng quát, giọng điệu vội vàng, gấp rút.
Kiếm Trăn, La Ngự Thiên nhanh chóng đặt tay sau lưng hắn.
Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên, Liễu Như Thấm, Quách Linh Linh cũng làm theo.
Còn Lữ Thư An, Tần Cầm Tuyết thì quá yếu, chỉ thích hợp quan chiến.
“Đây là uy lực của kiếm trận?”
Dịch Tiểu Phong bị chấn động.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Nam Tần tôn giả chật vật như vậy.
“Người này là ai?”
Tu sĩ trung niên nhíu mày, kinh ngạc nhìn về phía Nam Tần tôn giả.
Đối mặt ngàn vị đệ tử hợp thành Thiên địa vạn nguyên đại trận, lại có thể đứng vững, tuyệt đối là lão quái Nguyên Anh!
Mọi người hợp lực, miễn cưỡng chống đỡ cự kiếm do Thiên địa vạn nguyên đại trận hình thành, khiến cho cự kiếm không thể hạ xuống thêm chút nào.
Sắc mặt các tu sĩ bày trận tái nhợt, tay cầm kiếm đều đang run rẩy.
“Thiên kiếm thánh tông vẫn rất có nội tình.” Kiếm Trăn cảm khái nói.
Lần đầu tiên hắn được cảm nhận sự mạnh mẽ của Thiên kiếm thánh tông.
Dịch Tiểu Phong cũng cảm khái vạn phần.
Hàn Uyên nhịn không được hô: “Tên trên kia, ngươi tên là gì? Biết sư phụ ta là ai không?”
Mặt tu sĩ trung niên không biểu tình, nói: “Mặc kệ các ngươi là ai, chỉ cần là ma, sẽ phải chết!”
“Sư phụ ta là Dịch Tiểu Phong, đồ đệ Kiếm Thánh!”
“Thì tính sao! Nếu Kiếm Thánh là ma, ta cũng muốn giết!”
Hàn Uyên bị chọc tức rồi.
Gia hỏa này thật cuồng vọng!
Hắn quay đầu nhìn về phía Liễu Như Thấm, nói: “Kiếm Ma! Chơi chết hắn!”
Liễu Như Thấm thiếu chút nữa hộc máu, tức giận nói: “Nào có dễ dàng biến thân như vậy!”
Oanh một tiếng!
Ngàn đệ tự Thiên kiếm thánh tông không địch lại Thiên hạ kiếm khách hợp lực, tất cả đều ngã bay ra ngoài, cự kiếm khủng bố cũng tan thành mây khói.
Lúc này!
Tu sĩ trung niên bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, một kiếm giết hướng Nam Tần tôn giả.
Nam Tần tôn giả tránh né không kịp, chỉ có thể giơ tay ngăn cản, linh lực từ trong lòng bàn tay phun ra, ngăn cản mũi kiếm của tu sĩ trung niên.
Lực lượng đáng sợ ép tới mức đám người Dịch Tiểu Phong cũng lùi theo.
“Thứ đáng chết! Quá kiêu ngạo!”
La Ngự Thiên lập tức rút kiếm, vòng qua cạnh Nam Tần tôn giả, chém tới.
Tu sĩ trung niên nhẹ nhàng tránh thoát, thân như kinh hồng, lắc mình đi tới phía sau La Ngự Thiên, trở tay đâm tới một kiếm.
Hông La Ngự Thiên bị đâm trúng, nhưng thân thể cứng rắn, không có bị thương.
Sắc mặt tu sĩ trung niên khẽ đổi, nhảy ngược ra.
Hắn dừng ở tảng đá cách xa mấy trượng, nhẹ giọng nói: “Tốt một cái Kiếm bá, thân thể đã thành vũ khí.”
La Ngự Thiên lạnh lùng nói: “Ngươi cũng rất không tồi, hãy xưng tên ra!”
“Tại hạ Thiên kiếm thánh tông, Trần Cầu Kiếm!”
Nam Tần tôn giả, Hàn Uyên, Liễu Như Thấm, Kiếm Trăn động dung.
Tần Cầm Tuyết thấp giọng hỏi nói: “Trần Cầu Kiếm là ai?”
Hàn Uyên ánh mắt phức tạp, nói: “Thiên tài mạnh nhất Thiên kiếm thánh tông từ sau sư tổ của ta.”
Liễu Như Thấm nói tiếp: “Có không ít người cho rằng Trần Cầu Kiếm có hi vọng trở thành vị Kiếm Thánh tiếp theo, phong cách hành sự của hắn cũng rất giống Kiếm Thánh.”
Trần Cầu Kiếm run kiếm, nhìn về phía Nam Tần tôn giả, La Ngự Thiên, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
“Hai vị đều là tiền bối đức cao vọng trọng, vì sao phải giúp yêu ma?”
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, tức khắc khó chịu.
Đánh thì đánh, ngươi mắng chửi người ta làm gì?
Dịch Tiểu Phong hừ nói: “Phía dưới nhiều yêu ma như vậy ngươi không đi nhắm vào, ngươi liền ngăn đón chúng ta, hay là bởi vì ngươi ghen ghét sư phụ ta, cho nên cố tình chèn ép chúng ta?”
“Các ngươi mà không đi xuống, Tiếu Thiếu Mệnh liền sẽ bị Ma đàn Ngự tôn đánh chết!”
Trần Cầu Kiếm nhìn về phía hắn, nhíu mày.
La Ngự Thiên cười nói: “Cao thủ Thiên kiếm thánh tông đều ghen ghét Kiếm Thánh, đây là sự thật đã được công nhận.”
Trần Cầu Kiếm hít sâu một hơi, ngẩng đầu hạ lệnh nói: “Mọi người cùng ta vào động!”
Vừa dứt lời, hắn hóa thành tàn ảnh lướt qua đám người Dịch Tiểu Phong.
Oanh!
Đá vụn ở cửa động đá bị hắn phá nát, hắn cũng biến mất trong bóng tối.
Các đệ tử Thiên kiếm thánh tông theo sát sau đó, giống như đàn ong, dũng mãnh vào cửa động Ma đàn đại hội.
Chờ sau khi tất cả bọn họ đều biến mất, mọi người mới thở ra một hơi.
“Phốc ——”
Nam Tần tôn giả phun một ngụm máu trên mặt đất.
Hơi thở nháy mắt uể oải.
Hàn Uyên, Lữ Thư An vội vàng đỡ hắn.
Dịch Tiểu Phong đau lòng.
Mẹ nó!
Một đợt này quá thiệt thòi!
Hai lão Nguyên Anh đều bị thương rồi.
Nam Tần tôn giả cảm khái nói: “Tốt một cái Trần Cầu Kiếm, rõ ràng mới vừa vào Nguyên Anh không lâu, kiếm khí thật bá đạo, trách không được Thiên kiếm thánh tông dự đoán sẽ thành vị Kiếm Thánh tiếp theo.”
Hàn Uyên khó chịu nói: “Gia hỏa này thực sự mạnh như vậy sao?”
La Ngự Thiên hừ nói: “Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng tiểu tử này xác thật lợi hại, mặc dù lão tử không bị thương, cũng chưa chắc có thể thắng hắn, Thiên kiếm thánh tông thật là thừa thải yêu nghiệt.”
Nhớ lại phong thái vừa rồi của Trần Cầu Kiếm, xác thật kinh diễm.
Đặc biệt là tốc độ thân pháp kia!
“Nhanh đi thôi, miễn cho bọn họ lại giết ra nữa.” Liễu Như Thấm thúc giục.
Mọi người gật đầu, lập tức nhích người.