Chương 237: Phía chính phủ giải thích, thực lực chân chính
truyendichgiare.com
* * *
“Nhanh nhập định, đừng nghỉ ngơi, ta hiểu Bạch Hồng Tiêu, hắn sẽ không để đệ tử nghỉ ngơi!”
Lão nhân nhìn chằm chằm Nam Thiên Huyền, nghiêm túc nói.
Nam Thiên Huyền muốn nói lại thôi.
Bạch Hồng Tiêu nơi nào quản Dịch Tiểu Phong?
Trước đó hắn từng phản bác quá, đáng tiếc vô dụng, lão nhân này ngăn cách với bên ngoài, quyết giữ suy nghĩ của mình.
Trong lòng Nam Thiên Huyền thở dài.
Hắn chưa từng bất lực như vậy.
Trước khi nghe được thông cáo toàn thế giới, hắn còn ảo tưởng trở thành người đệ nhất trong trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp.
Hiện tại xem ra……
Dịch Tiểu Phong không chết, hắn vĩnh viễn khó thành đệ nhất!
……
Tin tức Dịch Tiểu Phong đột phá đến Kim Đan cảnh lại lần nữa chiếm lĩnh đầu đề, độ hot của Khổng tiên quân bị hắn thay thế.
Bởi vì quá bộc lộ mũi nhọn, càng ngày càng nhiều người chơi bắt đầu nghi ngờ Dịch Tiểu Phong.
Dù thiên tài, dù ưu tú, cũng đến một mức độ thôi.
Đừng nói trong hiện thực không tìm thấy Dịch Tiểu Phong thứ hai, cả ở trong trò chơi cũng không tìm thấy!
“Tuyệt đối là bật hack! Này còn phải đoán sao?”
“Phía chính phủ không cho một lời giải thích sao?”
“Đút tiền đi? Hắn đút tiền ta có thể hiểu nhưng mẹ nó, các ngươi có thể cũng nói cho ta hay không a, ta cũng muốn đút.”
“Lúc này mới mấy tháng, từ phàm nhân đến Kim Đan cảnh, vi phạm lẽ thường tu chân.”
“Nếu không đưa ra một lời giải thích, lão tử không chơi nữa.”
“Thôi thôi, các ngươi đừng đùa nha, liên minh đều nói, đây có thể là một cái thế giới chân thật, các ngươi vẫn còn xem như trò chơi sao?”
……
Toàn mạng tranh luận.
Tuy rằng liên minh địa cầu cực kỳ tôn sùng trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp, thậm chí tuyên bố là thế giới thứ hai, nhưng đa số người vẫn không tin.
Online offline cũng đủ cắt ngang cảm giác chân thật.
Mặc dù đã có người thu đoạn phim ngự kiếm phi hành, nhưng phần lớn người vẫn coi là quảng bá, trừ phi chính mắt thấy.
Cứ như vậy, chuyện Dịch Tiểu Phong đột phá Kim Đan cảnh đưa tới một trận lên án công khai quét qua toàn cầu.
Vô số người hy vọng liên minh địa cầu cùng với công ty trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp cho một lời giải thích.
Sáng sớm ngày kế.
Tám giờ đúng.
Trang web chính thức của trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp ra một thông báo:
Người chơi Dịch Tiểu Phong cũng không có bật hack hoặc là có những hành vi vi phạm khác, nhắc nhở lại lần nữa, trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp là thế giới chân thật, các ngươi đều có số mệnh riêng, không thể cưỡng cầu!
……
Nội dung rất ngắn, cũng rất cứng rắn, thay cho thái độ lập lờ trước kia!
Thông báo này vừa ra, toàn mạng lại lần nữa ồ lên.
Dịch Tiểu Phong còn không biết động tĩnh trên mạng.
Hắn đang luyện kiếm.
Sau khi đột phá đến Kim Đan cảnh, hắn đem tất cả kiếm pháp cùng pháp thuật mình biết đều luyện lại một lần.
Không biết vì sao, lúc luyện kiếm, mỗi lần vung kiếm, trong đầu Dịch Tiểu Phong sẽ tự hiện lên một loại kiếm chiêu kỳ quái khác.
“Chẳng lẽ là Kinh thần kiếm quyết?”
Dịch Tiểu Phong âm thầm nghĩ đến.
Từ sau khi Kiếm Thần Hiên Viên truyền thụ cho hắn Kinh thần kiếm quyết, hắn vẫn không có lĩnh hội được Kinh thần kiếm quyết.
Bây giờ đột phá đến Kim Đan cảnh, hắn thế mà cảm ứng được.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục luyện kiếm, nỗ lực bắt lấy loại cảm giác này.
Bên kia.
Hàn Uyên đang so kiếm với Kiếm Trăn.
Hiện tại hắn cũng là cao thủ Kim Đan cảnh, sau khi đột phá, chuyện thứ nhất đó là tìm Kiếm Trăn so kiếm.
Hai người đã so rất nhiều lần, tuy rằng mỗi lần đều là Hàn Uyên bại trận, nhưng hắn bám riết không tha.
“Tiểu tử này có thiên phú kiếm đạo kinh người, có thời gian, chắc chắn vào Thiên kiếm bảng!”
Kiếm Trăn âm thầm kinh hãi, hắn vẫn luôn không coi trọng Hàn Uyên.
Gần đây giao thủ, hắn phát hiện Hàn Uyên tiến bộ thần tốc.
Mỗi một lần so kiếm, Hàn Uyên đều có thể lĩnh ngộ đến không ít thứ.
Hàn Uyên đã hoàn toàn nắm giữ Thuần dương ngũ kiếm quyết, số lần cùng Kiếm Trăn giao thủ cũng càng ngày càng nhiều.
Những người khác cũng đang tu luyện.
Quách Linh Linh đi theo Nam Tần tôn giả luyện đan, thiên phú luyện đan của nàng tốt ngoài dự đoán của mọi người.
Nam Tần tôn giả cũng muốn truyền thụ cho nàng thuật luyện đan, để tránh sau khi mình đi về cõi tiên, Thiên hạ kiếm khách không người nào biết luyện đan.
Lữ Thư An một mình vung kiếm đối với một cây đại thụ, nhìn như là cao thủ võ lâm, nhưng cách người tu chân còn xa lắm.
Tần Cầm Tuyết chuyên tâm nạp khí, cảm thấy tu vi là mấu chốt nhất.
Liễu Như Thấm cũng đang tu luyện, cũng không biết luyện công pháp gì, quanh thân có không khí vờn quanh.
Mọi người xem nàng là Kiếm Ma, cũng không tiện hỏi nhiều.
La Ngự Thiên thì thuần túy là dưỡng thương.
Trận chiến cùng Hoa Đồ Thiên kia, thương thế nghiêm trọng, còn phải tịnh dưỡng thật lâu.
Thoáng chốc.
Lại qua ba ngày.
Dịch Tiểu Phong đã có chút lĩnh ngộ đối với Kinh thần kiếm quyết, nhưng khó nắm được tinh túy.
Luôn cảm thấy chính mình còn thiếu chút gì đó.
Hắn thi triển Kinh thần kiếm quyết, có lực sát thương không đáng kể.
Dịch Tiểu Phong dừng lại.
Hắn ngồi ở dưới tán cây trầm tư suy nghĩ.
Rốt cuộc thiếu cái gì?
Hô hô ——
Gió nhẹ lay lá cây, ánh nắng vàng, xuyên thấu qua kẽ lá, dừng ở trên người Dịch Tiểu Phong, ánh sáng loang lổ.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên ngẩng đầu, đột nhiên trừng to đôi mắt, trực tiếp nhảy dựng lên.
Chỉ thấy một thân ảnh đứng ở trên cây.
Rõ ràng là Vương Khuynh Quốc!
Vương Khuynh Quốc vẫn mang khăn che mặt, trên váy có thể nhìn thấy vết máu mờ mờ, nàng nhìn xuống Dịch Tiểu Phong, mày đẹp nhíu lại.
“Tiền bối?” Dịch Tiểu Phong thật cẩn thận hỏi.
Trạng thái của Vương Khuynh Quốc có chút không thích hợp.
Nghe vậy, Vương Khuynh Quốc nhẹ nhàng rơi xuống, đứng trước mặt Dịch Tiểu Phong.
“Sư phụ ngươi đâu?”
Đối mặt với sự dò hỏi của nàng, Dịch Tiểu Phong trả lời: “Không phải rời khỏi Đại Càn châu sao? Đi phó ước với một vị Kiếm Thánh khác.”
Vương Khuynh Quốc trầm giọng hỏi: “Có thể liên hệ hắn hay không? Bây giờ Đại Càn châu cần hắn.”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Khổng tiên quân thật sự có thực lực tàn sát Đại Càn châu?
Hắn thở dài nói: “Ta thật không có biện pháp, hắn rời đi đột ngột, cũng không có lưu lại phương thức liên hệ cho ta.”
Vương Khuynh Quốc nhíu chặt mày.
“Toàn bộ cao thủ đứng đầu Đại Càn châu liên thủ, cũng không thể đối phó Khổng tiên quân sao?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Khổng tiên quân tuy lợi hại, nhưng ngày đó bị mũi tên Bá vương bắn đến cả người toàn máu, thuyết minh hắn cũng không có mạnh tới mức đánh không sứt mẻ.
Vương Khuynh Quốc lắc đầu nói: “Hắn quá mạnh, hơn nữa thực lực của hắn còn đang không ngừng khôi phục, hắn đang ở La Phù địa cung, chuẩn bị tìm lại thần binh, một khi thần binh trở lại trong tay hắn, sẽ không ai sánh nổi, thiên hạ vô địch, dù Bạch Hồng Tiêu trở về, cũng không phải đối thủ của hắn.”
Tới mức như vậy?
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Vậy có thể hướng các châu khác cầu cứu hay không?”
Vương Khuynh Quốc buồn bã nói: “Ba đại vương triều không cho phép các vương triều khác dẫn dắt nhiều cao thủ tiến vào, đây là mâu thuẫn giữa lo gần lo xa.”
Dịch Tiểu Phong im lặng.
Vậy hắn cũng không có cách nha.
Thật sự không được, thì hắn chạy trốn, rời Đại Càn châu.
“Một khi đã như vậy, Tố Tâm Cung các ngươi nhanh rút lui đi, trốn xa một chút, thiên hạ luôn có người có thể đối phó Khổng tiên quân.” Dịch Tiểu Phong nghiêm túc nói.
Hắn không hy vọng Vương Mỹ xảy ra chuyện.
“Trốn?”
Ánh mắt Vương Khuynh Quốc trở nên sắc bén.
Dịch Tiểu Phong cảm nhận được sát khí.
Hắn có chút xấu hổ, hay là nói sai rồi?
Đánh không lại còn không trốn?
Chờ chết?
“Kiếm Thánh dạy ngươi như vậy sao? Vứt bỏ quê hương, gặp được cường địch liền chạy trốn?” Vương Khuynh Quốc châm chọc nói.
Dịch Tiểu Phong khó chịu.
Ngươi đây là mượn chuyện phát tiết!
Vương Khuynh Quốc lạnh lùng nói: “Một mũi tên lần trước, ngươi bắn bổn cung một lần thử, để bổn cung xem thực lực chân chính của ngươi một chút!”
Nàng suy đoán có khả năng trong cơ thể Dịch Tiểu Phong có ấn ký Bạch Hồng Tiêu lưu lại.