Chương 288: Một thần, hai tông, sáu môn, chín thành
truyendichgiare.com
* * *
Thanh Quý thành.
Ở một mảnh núi rừng, chiếm diện tích hơn mười dặm, tường thành nguy nga cao ngất, bên trong thành gác mái san sát, cửa hàng phồn hoa, người đến kẻ đi.
Trên không trung thành trì có rất nhiều tiên hạc xoay quanh, phong cảnh động lòng người.
Trung tâm thành, ở một tòa đình viện, có ba người ngồi trong thạch đình.
Phanh!
Một nam tử trung niên mặt đầy râu xồm vỗ bàn, mắng: “Như Nhật tông thật quá đáng, muốn đánh cờ hiệu Đại Nam châu tạo áp lực cho chúng ta? Thật cho rằng Loạn Thần châu sợ Đại Nam châu?”
Một người khác lắc đầu nói: “Loạn Thần châu không sợ, nhưng Loạn Thần châu cũng không nghe chúng ta, Như Nhật tông thì có thể kéo dài một chút, nhưng Hắc bức vương như hổ rình mồi, ở ngay bên cạnh chúng ta, cần phải diệt trừ!”
Hai người nhìn về phía một người khác.
Người này một thân hồng bào, khí chất cao ngạo, mày rậm mắt ưng, bưng chén rượu uống, tản ra một luồng uy áp rất mạnh.
Hắn là thành chủ Thanh Quý thành, Quý Quảng Minh.
Quý Quảng Minh cũng là người mạnh nhất Thanh Quý thành, tu vi đạt tới Nguyên Anh cảnh.
Bên cạnh là hai vị huynh đệ của hắn, cũng họ Quý.
Quý Quảng Minh bình tĩnh nói: “Yêu quái thủ hạ của Hắc bức vương phần lớn đều miệng cọp gan thỏ, chỉ là số lượng yêu binh vượt qua Thanh Quý thành, đối kháng với chúng, chúng ta mặc dù không thua, cũng sẽ chết rất nhiều, lại tạo cơ hội cho Như Nhật tông.”
Nhị đệ của hắn, Quý Đông Lưu mở miệng nói: “Vậy làm sao bây giờ? Cầu viện? Hiện tại thế cục Loạn Thần châu rung chuyển, không ai có thể chi viện chúng ta, mặc dù chi viện, chỉ sợ cũng là rắp tâm bất lương, thảm kịch Hàn Thành trước đó, các ngươi không quên đi?”
Tam đệ Quý Hiền gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Quý Quảng Minh.
Ánh mắt Quý Quảng Minh lập loè nói: “Lại quan sát tình hình một chút.”
……
Ngoài Thanh Quý thành.
Đám người Dịch Tiểu Phong mang theo các người chơi đi tới cửa thành.
Đột nhiên xuất hiện một nhóm người đông như vậy, dẫn tới các tu sĩ ra vào thàng ghé mắt nhìn, tu sĩ thủ thành không khỏi khẩn trương.
Nam tử bị thương dừng lại, nói: “Các ngươi liền ở chỗ này chờ, ta đi vào thông tri thành chủ.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Hắn giơ tay ý bảo mọi người dừng lại.
Khổng Niệm nhìn vào phía bên trong thành, nhẹ giọng nói: “Cổ kiếm ý kia ở trong thành.”
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc, hay chính là thành chủ Thanh Quý thành?
La Ngự Thiên hùng hùng hổ hổ nói: “Thật ra chúng ta nên trực tiếp bắt lấy hắn, ép hắn mang chúng ta đi Đại Thiên vương thành, tiểu tử này một chút thành ý cũng không có!”
Nam Tần tôn giả cười nói: “Không có việc gì, chúng ta không thiếu chút thời gian này.”
Hàn Uyên, Lữ Thư An đi đến một bên, bắt đầu luyện kiếm, cũng không sợ bị người ta nhìn thấy.
Từ khi biết được Lữ Thư An thức tỉnh thiên phú, Hàn Uyên cả ngày lôi kéo hắn luyện kiếm.
Cũng không phải ganh đua, mà là đem tất cả kiếm pháp cùng với kinh nghiệm truyền thụ cho Lữ Thư An.
Tuy Lữ Thư An thường xuyên bị Hàn Uyên khi dễ, nhưng không mang thù chút nào, sau khi thức tỉnh thiên phú, hắn thậm chí càng thêm kính trọng Hàn Uyên, cũng không có khinh thường.
Lúc trước nếu không có Hàn Uyên ra tay, hắn đã sớm chết rồi.
Một đường đi đến nơi này, Hàn Uyên cũng luôn là người giúp hắn lúc nguy nan, ngày thường đánh đánh chửi mắng cũng chỉ là nói giỡn, cũng không có động thật sự.
Nhìn thấy tình cảm sư huynh đệ bọn họ tốt như thế, Dịch Tiểu Phong tự nhiên cao hứng.
Đám Tần Cầm Tuyết, Quách Linh Linh, Liễu Như Thấm, Kiếm Trăn, Lôi Liệt tản ra, tìm chỗ nghỉ ngơi.
Sau nửa canh giờ.
Nam tử bị thương mới đuổi tới phủ thành chủ, bẩm báo tình huống.
Quý Quảng Minh mới đầu không thèm để ý, dã tâm của Như Nhật tông, hắn đã biết được.
Hắn coi Như Nhật tông cùng Hắc bức vương như địch nhân, cho nên tình báo của nam tử bị thương không có ý nghĩa gì.
“Thành chủ, ta còn có một cái tin tức tốt.” Nam tử bị thương thật cẩn thận nói.
Trong lòng hắn tràn ngập chờ mong.
Hắn nhìn ra được, Quý Quảng Minh đang sầu lo việc này.
Quý Quảng Minh hỏi: “Tin tức gì?”
Nam tử bị thương lấy ra một cái bao, đặt ở trên bàn.
Quý Quảng Minh nhíu mày, nhẹ nhàng phất tay.
Bao bị mở ra, đầu Hắc bức vương xuất hiện ở trước mắt hắn.
Hắn từng đánh với Hắc bức vương, liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
Sắc mặt Quý Quảng Minh trầm xuống, hỏi: “Ai làm? Người của Đế Tù Thiên?”
Nam tử bị thương lắc đầu nói: “Không phải, là một nữ kiếm khách làm.”
Hắn nói ra lai lịch đám người Dịch Tiểu Phong, còn nói về trận chiến giữa Khổng Niệm cùng Hắc bức vương.
Hắc bức vương thế mà bị hạ gục trong nháy mắt!
Quý Quảng Minh lập tức đứng dậy, nói: “Mau mời bọn họ vào!”
Hắn nghĩ nghĩ.
“Không, ta tự mình đi ra ngoài!”
Quý Quảng Minh phất tay, linh lực mang theo nam tử bị thương nhanh chóng bay ra Thanh Quý thành.
Rất mau, bọn họ liền dừng ở trước mặt đám Dịch Tiểu Phong.
Nhìn thấy Quý Quảng Minh đã đến, đám người La Ngự Thiên lập tức vây lại.
Ánh mắt Khổng Niệm khoá chặt Quý Quảng Minh.
“Nàng này có địa vị gì?”
Quý Quảng Minh âm thầm kinh hãi, không biết vì sao, khi bị Khổng Niệm nhìn chằm chằm, hắn tự dưng cảm thấy sợ hãi.
Loại cảm giác này rất ít khi xuất hiện.
Thuyết minh nàng này mạnh hơn hắn nhiều!
Hắc bức vương nhất định là bị nàng giết chết.
Dịch Tiểu Phong ôm quyền nói: “Vị này chính là thành chủ Thanh Quý thành?”
Quý Quảng Minh cười hỏi: “Ngươi là Dịch Tiểu Phong? Chủ nhân Thiên hạ kiếm khách?”
Hắn tự nhiên không có nghe nói qua tên Dịch Tiểu Phong cùng Thiên hạ kiếm khách, nhưng nam tử bị thương đã đã nói với hắn tên của Dịch Tiểu Phong.
“Là tại hạ, thành chủ, chúng ta giúp ngươi giết Hắc bức vương, xem như giải quyết phiền toái của Thanh Quý thành đi, lãnh địa của Hắc bức vương có thể cho ngươi khống chế, tài nguyên bên trong không cần ta nhiều lời.” Dịch Tiểu Phong cười tủm tỉm nói.
Quý Quảng Minh không nghĩ tới Dịch Tiểu Phong trực tiếp như thế, hắn cười nói: “Nhu cầu của các ngươi, ta cũng rõ ràng, ta mang các ngươi đi Đại Thiên vương thành, như thế nào?”
Dịch Tiểu Phong cười gật đầu.
Nếu Quý Quảng Minh có thể tự mình dẫn đường cũng tốt, thân là chủ một thành, chắc chắn có nhân mạch ở Đại Thiên vương thành.
“Các ngươi muốn hiện tại xuất phát, hay là……” Quý Quảng Minh hỏi, hắn không dám mời đám người Dịch Tiểu Phong vào Thanh Quý thành, dù sao hắn cũng không có nắm chắc chiến thắng Khổng Niệm.
Dịch Tiểu Phong nói: “Xuất phát đi, làm phiền thành chủ.”
Quý Quảng Minh gật đầu, liếc hướng nam tử bị thương, nói: “Ngươi đi nói cho nhị đệ, tam đệ, để cho bọn họ phái người đi diệt trừ yêu binh của Hắc bức vương.”
Nam tử bị thương lập tức rời đi.
Quý Quảng Minh bắt đầu dẫn đường.
Dịch Tiểu Phong đi theo, giữa hai người được ngăn cách bởi Khổng Niệm, vừa đi, vừa nói chuyện với nhau.
“Quý thành chủ, có thể nói một chút về cách cục Loạn Thần châu hay không?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Quý Quảng Minh cười nói: “Tự nhiên có thể, muốn nói về Loạn Thần châu, trước nói nhân tộc, tổng kết chính là một thần hai tông sáu môn chín thành, một thần là chỉ nhân tộc mạnh nhất Loạn Thần châu, Hiên Viên Thần, người này là hậu duệ của Kiếm Thần trong truyền thuyết, thực lực cực kỳ khủng bố, cũng là nhân tộc duy nhất có thể đối kháng yêu tộc yêu hoàng.”
“Hiên Viên Thần độc lai độc vãng, xuất quỷ nhập thần, nhưng hắn có một đám tín đồ cực kỳ khổng lồ, hai tông là chỉ Cửu U tông, Thiên tông, hai thế lực to lớn này chiếm một phần chín Loạn Thần châu, sáu môn là Long môn, Quỷ môn, Huyền Đao môn, Liễu Phong môn, Tuyệt Tình môn, Minh Không môn, thế lực tuy không bằng hai tông, nhưng tuyệt đối cũng là quái vật khổng lồ.”
“Chín thành đó là chín đại vương thành, trong đó Đại Thiên vương thành rộng mở nhất, có thể thu lưu tán tu bên ngoài, mỗi một tòa vương thành liên kết cùng mấy chục thậm chí mấy trăm tòa thành trì, giống như vương triều, Thanh Quý thành liền xem như thuộc phạm vi quản lý của Đại Thiên vương thành, mỗi năm đều phải dâng cống phẩm, nếu không Đại Thiên vương thành sẽ cắt đứt kết giao cùng chúng ta, dẫn tới chúng ta bị cô lập, bị yêu tộc nuốt mất.”
Dịch Tiểu Phong nghe mà lòng hướng về.
Chỉ mới nói cách cục lớn, Dịch Tiểu Phong đã có thể cảm nhận được nước Loạn Thần châu rất sâu.
Hắn tò mò hỏi: “Nếu muốn sáng lập tông môn, nên làm cái gì bây giờ?”
Quý Quảng Minh ý vị sâu xa nói: “Vậy ngươi phải tìm một phương thế lực lớn dựa vào, bằng không, không đến nửa năm, các ngươi liền sẽ biến mất khỏi Loạn Thần châu, Loạn Thần châu hỗn loạn tới cực điểm, đã không có lãnh địa dư thừa cho người từ ngoài đến sáng lập tông môn.”