Chương 317: Tên tuổi Thanh liên kiếm tiên
truyendichgiare.com
* * *
Long Thành.
Trong một gian khách điếm, Dịch Tiểu Phong cùng Khổng Niệm đứng ở trước quầy, chờ đợi chưởng quầy chuẩn bị phòng cho bọn hắn.
Trong đại sảnh đều là các tu sĩ, uống rượu cười đùa.
“Long Thành so kiếm sắp bắt đầu rồi, lần này ai sẽ trổ hết tài năng đây?”
“Đáng tiếc, thiếu thành chủ bệnh nặng, bằng không nhất định sẽ tham gia.”
“Thiên tài kiếm đạo Thiên tông, Cửu U tông cũng tới.”
“Kiếm Hoàng là người chủ trì lần so kiếm này.”
“Cả Kiếm Hoàng cũng tới, không đến không được.”
“Nghe nói Kiếm Hoàng tới là bởi vì Quỷ Kiếm thanh danh mới nổi gần đây cũng tới.”
Dịch Tiểu Phong nghe các tu sĩ thảo luận, suy tư gì đó.
Chưởng quầy đưa thẻ bài cho Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Chưởng quầy, Quỷ Kiếm là ai?”
Chưởng quầy cười nói: “Quỷ Kiếm, ngươi không nghe nói qua sao? Người này được cho là muốn noi theo Kiếm Thánh, khiêu chiến tất cả kiếm khách Loạn Thần châu, cuối cùng còn muốn chiến thắng một thần, giọng điệu mười phần cuồng vọng, Long Thành so Kiếm ba năm một lần, lần này, Quỷ Kiếm cũng muốn tới, ta còn nghe người ta nói có thể đệ tử thân truyền của Kiếm Thánh sẽ đến.”
Dịch Tiểu Phong hài hước hỏi: “Ai nói đệ tử Kiếm Thánh sẽ tới?”
“Kiếm Hoàng.”
“Nga?”
“Kiếm Hoàng cực kỳ tôn sùng đệ tử Kiếm Thánh, nói đệ tử Kiếm Thánh là thiên kiêu hiện nay, tồn tại duy nhất có hy vọng đuổi kịp Hiên Viên Thần.”
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Gia hoả Tề Tử Nhạc gia này muốn ép chết hắn a!
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười, sau đó lên lầu.
Khổng Niệm theo sát.
“Tề Tử Nhạc xác thật đã tới, ta cảm giác được kiếm khí của hắn, nhưng chênh lệch giữa hắn cùng ta càng lúc càng lớn.” Khổng Niệm mở miệng nói.
Dịch Tiểu Phong tức giận nói: “Gần đây ngươi càng ngày càng trang bức.”
Khổng Niệm tò mò hỏi: “Trang bức là có ý gì?”
“Chính là khoe khoang.”
“Ta không có, ta nói sự thật, chẳng lẽ ngươi không hy vọng ta càng ngày càng mạnh?”
“Được thôi.”
Hai người đi đến lầu hai, vào phòng nghỉ ngơi.
Bọn họ vẫn ở một gian phòng.
Dù sao hai người đều là người tu tiên, không cần ngủ.
Một canh giờ sau.
Dịch Tiểu Phong không nhịn được, lại xuống lầu đi ra khỏi khách điếm.
Khổng Niệm đi bên cạnh.
Hai người bắt đầu dạo phố.
Long Thành thịnh hành dùng kiếm, nơi nơi đều bán kiếm.
Dịch Tiểu Phong chuẩn bị mua một nhóm bảo kiếm.
Thiên hạ kiếm khách, khẳng định kiếm là chủ yếu, sao các đệ tử có thể thiếu kiếm?
Dựa vào đôi mắt này, hắn không ngừng đào ra hàng tốt.
Tới bây giờ, tuy đa số bảo bối phát ra ánh sáng hồng, nhưng sức hấp dẫn đối với Dịch Tiểu Phong đã không lớn.
Hoàng hôn buông xuống.
Khắp nơi trong Long Thành thắp sáng đèn dầu, khiến cho toàn thành trở nên lung linh, rất có Thịnh Đường chi phong*.
*Thịnh Đường chi phong
Thịnh: hưng thịnh, trình độ nổi lên cao, Đường: đời các vua bên Tàu gồm có 300 năm, trong thời gian ấy nhiều thi hào xuất hiện. Chia làm Sơ Đường, Thịnh Đường, Vãn Đường. Thịnh Đường là thời kỳ toàn thịnh hơn cả.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhìn thấy rất nhiều tu sĩ vây trước lôi đài trước, trên đài có một người đang múa kiếm.
Hắn đi đến gần đám người, nhìn thấy trên lôi đài treo một tấm bảng hiệu.
Truyền nhân Kiếm Thánh Thanh liên kiếm tiên, một trăm linh thạch thu một đồ đệ!
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Thế mà có người giả mạo hắn!
Đám kiếm khách dưới đài cười vang một trận.
“Chỉ chút kiếm pháp này cũng dám giả mạo đệ tử Kiếm Thánh?”
“Ha ha ha, ngươi không được a!”
“Đây là Thiên hạ kiếm trong truyền thuyết sao?”
“Thôi bỏ đi, lăn sang một bên đi, đừng ở chỗ này làm trò mất mặt xấu hổ.”
“Nếu ngươi là truyền nhân của Kiếm Thánh, ta đây chính là nhi tử Kiếm Thần a!”
Tất cả mọi người đang cười nhạo người trên đài.
Nhưng tên kiếm khách này lại thong dong, tiếp tục luyện kiếm.
Bộ kiếm pháp này rất bình thường, không có kiếm khí, giống như phàm nhân đang múa kiếm.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy đây là một cơ hội.
Hắn lập tức nhảy lên trên đài.
Ánh mắt mọi người sôi nổi dừng ở trên người hắn.
Nam tử đang múa kiếm dừng lại, cười hỏi: “Ngươi muốn bái ta làm thầy?”
Dáng vẻ người này rất là hèn mọn, trên mặt có một nốt ruồi đen rất lớn.
Dịch Tiểu Phong trực tiếp lấy Vô pháp kiếm ra, kiếm khí, yêu khí đáng sợ ngang dọc tám phương, mọi người cả kinh lui về phía sau.
Kiếm thật hung!
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đi ngang qua nơi đây, phát hiện có người giả mạo ta, ta mới là Thanh liên kiếm tiên, đệ tử Kiếm Thánh, Dịch Tiểu Phong, ngươi có dám tiếp một kiếm?”
Oanh!
Đại thiên kiếm thể phát ra kiếm khí tận trời, lôi đài dưới chân nháy mắt vỡ ra.
Lao xao ——
Mọi người kinh ngạc.
Vị này mới là đệ tử Kiếm Thánh?
Nam tử nốt ruồi đen sợ tới mức run bần bật, vội vàng đào tẩu, hoàn toàn không dám phản bác.
Dịch Tiểu Phong xoay người, cười nói: “Tại hạ dưới trướng Thiên tông sáng lập Thiên hạ kiếm khách, mời kiếm khách Loạn Thần châu gia nhập, đương nhiên, không phải kiếm tu cũng có thể gia nhập.”
Các tu sĩ nhìn nhau.
“Dịch Tiểu Phong? Thật lớn lối, dám xưng Thanh liên kiếm tiên, có dám so kiếm với ta?”
Một thanh âm truyền đến.
Chỉ thấy một thanh niên áo đen cõng một thanh cự kiếm đi tới.
Đám người lập tức tách ra, nhường ra một con đường.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía người này, không thể nhìn thấu tu vi của hắn.
Nhưng trực giác nói cho Dịch Tiểu Phong, người này rất mạnh!
Thanh niên đi tới trước lôi đài, rút cự kiếm, nói: “Tại hạ Liễu Phong môn Đinh Kiếm!”
Cự kiếm của hắn rộng như eo nam tử bình thường, nhìn qua có vẻ nặng nề.
Dịch Tiểu Phong hài hước cười, đồng tử đột nhiên biến thành màu vàng kim.
Hắn thuấn di đến sau Đinh Kiếm, trở tay ra một kiếm.
Đồng tử Đinh Kiếm phóng to, chưa kịp phản ứng, Vô pháp kiếm đã ngừng ở cổ hắn.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Vẫn là không thể so đi.”
Đinh Kiếm quay đầu, lộ ra vẻ khiếp sợ.
Các tu sĩ chung quanh cũng bị dọa.
Tốc độ thật nhanh!
Thậm chí đã không thể dùng tốc độ để hình dung.
Đinh Kiếm nghiến răng nghiến lợi, vừa định phản bác, Dịch Tiểu Phong thu kiếm.
Hắn xoay người nhìn về phía những người khác, nói: “Các vị, sau khi Long Thành so kiếm kết thúc, ngươi muốn gia nhập tông môn ta có thể tìm ta, cùng rời đi, tông môn chúng ta vừa mới thành lập, tuy rằng còn mới, nhưng có nhiều cơ hội.”
Tông môn mới mà có tiềm lực rất dễ dàng hấp dẫn người khác, đây cũng là nguyên nhân tông môn ở Loạn Thần châu đông đúc.
Thay vì gia nhập tông môn lớn làm chó săn, không bằng đi tông môn mới cầm quyền!
Dịch Tiểu Phong tính toán tại Long Thành so kiếm lần này khai hỏa danh khí của mình.
Nói xong, Dịch Tiểu Phong liền rời đi.
Đúng lúc này.
Đinh Kiếm bỗng nhiên vung kiếm bổ về phía Dịch Tiểu Phong.
Đánh lén!
Đinh Kiếm nhìn thấy Dịch Tiểu Phong không có phản ứng, ánh mắt hiện lên chút khoái ý.
Hắn cho rằng vừa rồi Dịch Tiểu Phong đánh lén hắn.
Keng!
Cự kiếm bỗng nhiên bị một thanh kiếm gỗ chặn lại.
Khổng Niệm!
Khổng Niệm hừ lạnh một tiếng, tay phải run kiếm, kiếm gỗ vòng qua cự kiếm, một kiếm đâm thủng ngực Đinh Kiếm.
Oanh một tiếng!
Kiếm khí bùng nổ, Đinh Kiếm nháy mắt hóa thành sương máu, tung toé tám phương.
Mọi người bị dọa đến sững sờ.
Long Thành cũng không có cấm giết người, chỉ cần là phòng vệ chính đáng, đều có thể.
Nhưng Đinh Kiếm này chính là người Liễu Phong môn, Liễu Phong môn là một trong sáu môn!
Dịch Tiểu Phong cũng bị dọa, nhưng hắn không có nhiều lời, tiếp tục đi tới.
Khổng Niệm vung kiếm, dùng kiếm khí quét đi máu tươi trên kiếm gỗ, nàng đuổi theo Dịch Tiểu Phong.
Rời đi đám người, Khổng Niệm hỏi: “Vừa rồi ta không nhịn được, ngươi không tức giận chứ?”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Ngươi vì cứu ta, sao ta có thể tức giận, trách gì ngươi.”
Khổng Niệm vừa nghe, tức khắc lộ ra nụ cười.
Nàng mỉm cười nói: “Dù chọc ra phiền toái cỡ nào, ta đều bảo hộ ngươi, mặc dù toàn bộ Liễu Phong môn đánh tới, ta nhất định giết tới bọn họ có đến mà không có về.”
Tuy nàng cười rất đẹp, nhưng giọng điệu tràn ngập sát khí.
Thậm chí còn có một chút hưng phấn!
Nàng khát vọng một trận giết chóc.