Chương 325: Duy ngạnh không phá
truyendichgiare.com
* * *
Đối với Âu Quân Tử, trong lòng Dịch Tiểu Phong tràn ngập tò mò.
Âu Quân Tử nhắc tới Thần Nông, Lý Nhĩ, họ đều là nhân vật trong truyền thuyết Hoa Hạ.
Ngay cả Bạch Hồng Tiêu cũng được Âu Quân Tử nhắc tới.
Bây giờ nghe nói Âu Quân Tử là Tiên quân, Dịch Tiểu Phong đối với chuyện này càng thêm tò mò.
Có lẽ, Âu Quân Tử là tồn tại đỉnh chóp của thế giới này.
“Nghe nói trên thế gian này ẩn giấu không ít đại năng, nếu tiên lộ không bị chặt đứt, bọn họ có thể thành tiên thành thần từ lâu rồi.”
“Vì sao tiên lộ bị chặt đứt, hay tiên thần đã vứt bỏ chúng ta?”
“Không phải lúc trước Khổng tiên quân đã nói sao, tiên thần bất nhân.”
“Không thể nói bậy, ngẩng đầu ba thước có thần minh.”
Lục Quân Tiện cùng Tống Kinh Thiên càng nói càng hăng say.
Phần lớn thời gian, đều là Dịch Tiểu Phong chăm chú lắng nghe.
Còn Khổng Niệm, nàng vẫn luôn trầm mặc ít lời.
Trò chuyện một hồi, đề tài của bọn họ chuyển dời đến Quỷ Kiếm.
Tống Kinh Thiên nói: “Quỷ Kiếm rất mạnh, đạo hạnh kiếm khí của hắn rất có thể đã vượt qua năm ngàn năm, trước đó chỉ là thả lỏng cảnh giác, ngươi phải cẩn thận.”
Đạo hạnh năm ngàn năm?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, hắn cũng không có hoảng loạn.
Khi kiểm tra đo lường kiếm khí, tuy hắn dùng toàn lực, nhưng không có thi triển Thiên hạ Kinh thần kiếm.
Hắn không tin Quỷ Kiếm có kiếm pháp vượt qua Thiên hạ Kinh thần kiếm!
Kế tiếp, bọn họ tiếp tục uống rượu trò chuyện, thường hay có kiếm khách khác tiến đến lôi kéo làm quen, không khí trong khách điếm rất không tồi.
……
Đêm khuya.
Phủ Thành Chủ.
Trong một gian khuê phòng.
Trần thị ngồi ở trước bàn, tay bưng một chén trà.
Ở nàng trước mặt có một người người mặc đồ đen đang đứng.
“Quỷ Kiếm đáp ứng rồi?” Trần thị hỏi.
Người mặc đồ đen trả lời: “Hắn không thể không đáp ứng, hắn không cách nào từ chối điều kiện như vậy.”
Trần thị gật đầu, nói: “Kiếm Hoàng bên kia như thế nào?”
Người mặc đồ đen lắc đầu nói: “Kiếm Hoàng không muốn, thậm chí hy vọng chúng ta bỏ đi suy nghĩ này, nhưng hắn bảo đảm, sẽ không nhúng tay.”
“Không nhúng tay liền tốt, người này nhìn thì thanh danh hiển hách, thật ra lòng dạ hẹp hòi, cực kỳ sợ chết.”
Trần thị lắc đầu cười nói, rõ ràng coi thường Tề Tử Nhạc.
Người mặc đồ đen hỏi: “Hiện tại chỉ còn mỗi Dịch Tiểu Phong, Bạch Hồng Tiêu đã chứng thực danh xưng Kiếm Thánh, cả Dương Tuyệt cũng không phải đối thủ, chúng ta không thể đắc tội Dịch Tiểu Phong.”
Ánh mắt Trần thị lập loè nói: “Ngày mai, sau khi kết thúc so kiếm lại tính tiếp, nếu Dịch Tiểu Phong muốn đối nghịch cùng chúng ta, vậy đừng trách chúng ta không khách khí.”
“Được.”
……
Sáng sớm ngày kế.
Dịch Tiểu Phong, Khổng Niệm lại đi vào So kiếm đài lần nữa.
Hôm nay người tới xem cuộc chiến còn nhiều hơn hôm qua, tiếng hô tên Dịch Tiểu Phong rất to.
Bạch Hồng Tiêu mới vừa chiến thắng Dương Tuyệt, tin tức truyền đến bay đầy trời, Dịch Tiểu Phong vào lúc này bày ra thiên phú, có thể không khiến người ta chú ý sao?
Dịch Tiểu Phong hưởng thụ ánh mắt của rất nhiều người, trong lòng tính toán nên mượn sức kiếm khách như thế nào.
So kiếm bắt đầu.
Thân là tên đệ nhất, hôm nay vòng so kiếm thứ nhất, hắn xếp hạng cuối cùng.
Đối thủ của hắn rất mạnh, có tu vi Nguyên Anh.
Nhìn bộ dạng, khi kiểm tra đo lường kiếm khí cũng còn giữ lại.
Không có người nào bày ra toàn bộ thực lực ở cửa thứ nhất.
Dịch Tiểu Phong chú ý thấy Quỷ Kiếm cứ nhìn chằm chằm mình.
Thằng này mang đấu lạp, Dịch Tiểu Phong cũng không thấy rõ vẻ mặt hắn.
Phỏng chừng dáng vẻ rất xấu đi, không dám để lộ.
Dịch Tiểu Phong âm thầm phun nhổ.
Một canh giờ sau.
Tống Kinh Thiên lên đài, cùng người đấu kiếm.
Lúc này, hắn không thể nhẹ nhàng trấn áp đối thủ, đối phương đến từ Long Môn, kiếm pháp cũng siêu quần, hai người đấu đến khó phân cao thấp.
Khiếm khí hai người mười phần mạnh mẽ, nếu không có trận pháp ngăn cản, chỉ sợ đám người đang xem cuộc chiến đều bị lan đến.
Tống Kinh Thiên chung quy vẫn là thiên tài Thiên kiếm bảng.
Kiếm pháp của hắn bỗng nhiên biến đổi, ném kiếm trong tay lên không trung, đôi tay bắt pháp quyết, cách không ngự kiếm.
Bảo kiếm phân ra bảy bóng kiếm, bóng kiếm lại phân tán, hóa thành hàng ngàn hàng vạn bóng kiếm.
Tống Kinh Thiên một tay chỉ hướng đối thủ, tất cả bóng kiếm lập tức giết tới.
Trên vạn bóng kiếm trong chớp mắt dung hợp với nhau, hóa thành một thanh kiếm đụng vào đối thủ.
Kiếm khách kia không kịp ngăn cản, trực tiếp bị đánh bay đụng phải quầng sáng pháp trận.
Chiến đấu kết thúc!
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Một chiêu này thế mà làm hắn sởn tóc gáy.
Trong nháy mắt bóng kiếm ngưng tụ, thoáng hiện một luồng sát ý.
Toàn trường yên tĩnh.
Tống Kinh Thiên thắng lợi.
Một lát sau, đám người xem cuộc chiến mới bừng tỉnh, sôi nổi hoan hô Tống Kinh Thiên.
Tề Tử Nhạc vui mừng nói: “Tống Kinh Thiên rất không tồi, người xuất sắc trong đám hậu bối, trong vòng mười năm, có hi vọng sát nhập hạng trước năm trên Thiên kiếm bảng.”
Thiên kiếm bảng trước năm, đều là biến thái.
Trần thị cười nói: “Không sai, Tống Kinh Thiên đã được Thiên tông chú ý trọng điểm, không bao lâu liền sẽ được truyền thừa của Tôn tướng Thiên tông, khi đó hoàn toàn một bước lên trời.”
Tề Tử Nhạc gật đầu.
Kế tiếp là Quỷ Kiếm chiến đấu.
Ngay từ đầu trận, Quỷ Kiếm hóa thành sương mù, giống như khi Dịch Tiểu Phong thi triển Kim mục súc không, hắn thoáng xuất hiện phía sau đối thủ, trở tay một kiếm đánh bại.
So với hôm qua, Quỷ Kiếm càng thêm cường thế.
Hôm nay hắn còn rất im lặng, hầu như không có giao lưu với người khác..
Dịch Tiểu Phong cảm thấy hắn đang súc đại chiêu.
Khổng Niệm lên đài.
Tựa như là phân cao thấp cùng Quỷ Kiếm, Khổng Niệm cũng một kích chiến thắng.
Đến phiên Dịch Tiểu Phong lên đài.
Hắn thả người dừng trên So kiếm đài.
Đối thủ là một kiếm khách đến từ Đại Thiên vương thành một, tên Tiêu Hoa.
Tên rất nữ tính.
Tiêu Hoa rút kiếm, cười nói: “Dịch Tiểu Phong, mời chỉ giáo.”
Hắn một tay ném kiếm, giống như đang ném dây thừng, mũi kiếm lóng lánh, kiếm khí ở quanh thân hắn hóa thành một đóa kiếm hoa, nhanh chóng bành trướng.
Hoa hòe loè loẹt!
Dịch Tiểu Phong trực tiếp thi triển Thiên hạ Kinh thần kiếm, quanh thân phát ra kiếm quang, hắn nhanh chóng giết tới phía sau Tiêu Hoa.
Chém ra một kiếm, muôn vàn kiếm khí trảm vào Tiêu Hoa.
Kiếm khí quanh thân Tiêu Hoa ngăn trở kiếm khí của Dịch Tiểu Phong.
Hắn chậm rãi xoay người, cái trán đổ mồ hôi, cười nói: “Kiếm khí thật mạnh, đáng tiếc, ngươi phá không được kiếm chiêu của ta.”
“Thiên hạ tuyệt học, Duy ngạnh không phá!”
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
Nói nhảm cái gì!
Dịch Tiểu Phong xoay chung quanh Tiêu Hoa, không ngừng ẩn hiện.
Không biết bao nhiêu kiếm khí liên tục biến mất ở trên thân Tiêu Hoa.
Mồ hôi trên trán Tiêu Hoa càng ngày càng nhiều.
“Sao lại thế này? Hắn rõ ràng chỉ là Kim Đan cảnh tầng ba, sao có thể dùng linh lực liên tục mà không chút lo lắng, chẳng lẽ không muốn tranh đệ nhất?”
Tiêu Hoa âm thầm kinh hãi, hắn cảm giác chính mình sắp đỡ không nổi rồi.
Dịch Tiểu Phong chính là Đại Thiên kiếm thể, không chỉ có kiếm khí cường đại, kiếm khí còn vô cùng vô tận.
Điên cuồng sử dụng kiếm khí, khiến hắn cảm giác rất sảng khoái.
Từ sau khi thực lực tăng bạo, đây là lần đầu tiên hắn bung ra kiếm khí mà không kiêng nể gì như thế.
Ở trong thân thể hắn, Kim Đan xoay tròn rất nhanh, tiên văn lấp loé liên tục, linh lực không ngừng chuyển hóa thành kiếm khí.
Trên lầu cao.
Tề Tử Nhạc động dung, hắn nhíu mày, thầm nghĩ: “Cổ kiếm khí này… Đây là…… Sao có thể!”
Tiêu Hoa chịu áp lực thật lớn, đã không phải chỉ đổ mồ hôi nữa, cả người đều đang run rẩy.
Hơi chút vô ý, kiếm khí của Dịch Tiểu Phong đủ để băm thây hắn thành vạn đoạn rồi.
Hắn vội vàng mở miệng hô: “Ta nhận thua! Ta nhận thua!”
Dịch Tiểu Phong lập tức dừng tay, hơi hơi bĩu môi.
Nhanh như vậy liền kết thúc.
Thật không đã ghiền a!
Dịch Tiểu Phong thu kiếm, xoay người rời đi.
Hắn mới vừa xuống đài, một thanh âm truyền vào trong tai hắn: “Ngươi có quan hệ gì với Hiên Viên Thần?”