Chương 352: Trương tôn tướng ra tay
Biên: Hắc Dược
* * *
"Hệ thống, điểm khí vận có ích lợi gì?"
Dịch Tiểu Phong hỏi thầm trong đầu.
Hệ thống không trả lời.
Dịch Tiểu Phong đợi một hồi lâu nhưng vẫn luôn không nhận được câu trả lời, chỉ có thể đành thôi.
Thôi kệ vậy, sớm muộn gì cũng sẽ hiểu.
Dịch Tiểu Phong tin rằng điểm khí vận của những người chơi khác đều rất thấp, không có người chơi thứ hai có thể dung nhập sâu hơn hắn.
Hắn tiếp tục tu luyện, kiên nhẫn chờ đợi Trương tôn tướng ra tay.
Ngược lại những người khác lại càng lúc càng bất an.
Sự nguy hiểm vô hình mới thật sự khiến người ta sợ hãi.
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Hai ngày sau...
Cuối cùng cũng xuất hiện sự thay đổi.
"Đệ tử Thiên tông, theo ta phá kết giới!"
Một âm thanh khí phách vang vọng khắp trời đất, khiến cho đám người Dịch Tiểu Phong trợn tròn mắt.
Người nói không phải ở gần đó, mà từ phía xa xa kia.
Hồ Liệt thấp giọng nói: "Là Tiêu sư huynh."
Tam đệ tử Thiên tông, Tiêu Trụy!
Mấy trăm vị đệ tử Thiên tông trên bình nguyên vừa nghe thế, nhất thời đều kích động mà đứng lên.
“Là Tiêu sư huynh!”
“Cũng may có Tiêu sư huynh ở đây!”
“Thấy tam đại đệ tử, giống như thấy tôn tướng!
“Đi, mau cùng Tiêu sư huynh phá kết giới!
"Tiêu sư huynh ở đâu?"
"Mau nhìn bên kia!"
Có người chỉ vào chân trời mà kinh hô, tất cả mọi người nhìn theo hướng hắn chỉ, chỉ thấy một bàn tay vàng khổng lồ vọt lên trời, cực kỳ tráng lệ.
Ngay cả khi cách rất xa cũng có thể cảm nhận được sự to lớn của nó.
Dịch Tiểu Phong híp mắt nhìn qua.
Hắn nhìn thấy có một nam tử đứng dưới bàn tay vàng khổng lồ đó.
Phỏng chừng chính là Tiêu Trụy.
Mạnh đấy!
Dịch Tiểu Phong cảm thấy thực lực của Tiêu Trụy không tệ hơn Kiếm hoàng Tề Từ Nhạc bao nhiêu cả.
Hồ Liệt hỏi: "Chúng ta có đi không?"
Dịch Tiểu Phong đáp lời: "Đi xem sao."
Nếu đã có người dẫn đầu, vậy sao lại không thuận gió đi theo chứ.
Một đám người đều đi theo đoàn đội.
Tất cả mọi người đều ngự kiếm phi hành, tốc độ rất nhanh.
Không tới vài phút, bọn họ đã đuổi kịp Tiêu Trụy.
Tiêu Trụy mặc một thân áo tím, phong thần tuấn dật, trên đầu đội mũ ngọc tựa như khổng tước tung bay, tay phải của hắn giơ cao, nâng bàn tay vàng kim khổng lồ lên, không ngừng lớn dần.
Phía trên cự chưởng, lôi điện đan xen nhau.
Hắn đang phá trời!
Tay trái của Tiêu Trụy đặt bên hông, nhanh chóng khởi động pháp quyết, hai ngón tay đặt lên cánh tay phải, linh lực bộc phát cuồn cuộn, khiến cho cự chưởng vàng kim không ngừng mở rộng.
Từng đệ tử Thiên tông đi đến bên cạnh hắn, đồng loạt điều động linh lực trợ giúp Tiêu Trụy.
Hồ Liệt đứng bên cạnh Dịch Tiểu Phong mà nói: "Đây là Thiên tông Phá Thiên chưởng, vô cùng mạnh mẽ, nhưng cách tụ tập ra Phá Thiên chưởng lại là tuyệt học cơ bản của Thiên tông, linh lực càng mạnh, uy lực càng lớn."
Phá Thiên chưởng?
Phá Thiên tông?
Dịch Tiểu Phong âm thầm khinh bỉ, Thiên tông này thật biết cách đặt tên mà.
Các đệ tử ùn ùn liên tục bay đến từ bốn phương tám hướng, trùng trùng điệp điệp, tựa như giọt mưa rơi.
Tống Kinh Thiên, Hồ Liệt cũng chạy đến trợ giúp.
Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên, Lữ Thư An, Bà Sa cùng với các tu sĩ thuộc thế lực khác không biết dùng Phá Thiên chưởng, bọn họ chỉ có thể đứng nhìn thôi.
Bà Sa đột nhiên nói: "Tình huống không ổn."
"Có chuyện gì vậy?" Hàn Uyên quay đầu lại hỏi.
"Trương tôn tướng của Thiên tông chuẩn bị đích thân ra tay rồi."
"Ngươi có thể đánh thắng được hắn ta không?"
Bà Sa trợn trắng mắt mà liếc Hàn Uyên một cái, không trả lời.
Lữ Thư An bất đắc dĩ mà lên tiếng: "Nếu Bà Sa đánh lại hắn ta, còn có thể bị nhốt ở chỗ này nữa sao?"
Dịch Tiểu Phong cũng cảm nhận được khí tức của Trương tôn tướng.
Vô cùng vĩ đại!
Có một loại cảm giác giống lúc đối mặt với Khổng tiên quân.
Mười hai tôn tướng của Thiên tông, tuyệt đối là cường giả bậc nhất Loạn Thần châu, mỗi một người đều là cường giả vô địch có thể quét sạch vô số thế lực.
Phá Thiên chưởng của Tiêu Trụy dừng lại, phía trên không có bất kỳ thay đổi nào, dường như là tự hắn muốn dừng lại vậy.
Nhưng giờ phút này Tiêu Trụy lại nhíu mày, trên trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi lạnh.
Các đệ tử Thiên tông khác cũng vậy.
"Lực cản trở thật mạnh, có kẻ địch ra tay!"
"Cỗ khí tức này là của Trương tôn tướng, quả nhiên hắn ta đã phản bội Thiên tông!"
"Đáng chết! Tất cả chúng ta cộng lại cũng không phải là đối thủ của Trương tôn tướng!"
"Nếu là tam đại đệ tử đều ở đây, Trương tôn tướng chưa chắc có thể thắng, đáng tiếc!"
"Chúng ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể chiến một trận thôi!"
Đệ tử Thiên tông cũng không cảm thấy tuyệt vọng một chút nào, một bên vừa mắng Trương tôn tướng, một bên lại động viên tinh thần cho nhau.
Sức lực của tông môn bát tinh cũng vẫn vô cùng dồi dào.
Mỗi một vị đệ tử Thiên tông cũng không phải là đóa hoa trong nhà kính.
"Hừ!"
Một tiếng hừ lạnh vang lên, đinh tai nhức óc.
Dịch Tiểu Phong nheo mắt nhìn lại, chỉ thấy ở giữa Phá Thiên chưởng có một thân ảnh xuất hiện.
Trương tôn tướng!
Hắn ta mặc trường bào, che khuất hai tay, chỉ lộ ra khuôn mặt, tựa như là con dơi vậy.
Hắn ta nhìn xuống các đệ tử Thiên tông ở bên dưới, lạnh lùng cất tiếng: "Các ngươi muốn rời đi?"
Trương tôn tướng vừa xuất hiện thì tất cả đều dọa tới mức im miệng lại, không dám mắng mỏ nữa.
Tiêu Trụy cắn răng, mạnh mẽ thu tay lại, Phá Thiên chưởng tan thành mây khói, các đệ tử Thiên tông khác bị chấn động tới mức rơi xuống đến mấy trượng, nhưng cũng không có gì đáng ngại.
"Trương tôn tướng, ngươi muốn phản bội Thiên tông?" Tiêu Trụy truy hỏi.
Hắn nhanh chóng phi thân lên, bay tới cùng độ cao với Trương tôn tướng, đối đầu gay gắt với hắn ta.
Mặt Trương tôn tướng không đổi sắc, hắn ta nói: "Tiêu Trụy, ta cho ngươi một cơ hội, đầu hàng ta, nếu không thì ngươi phải chết."
Tiêu Trụy cười châm chọc rồi nói: "Tam đại đệ tử há có thể để cho Tôn tướng ngươi lôi kéo? Chúng ta chỉ dốc sức cho Thiên tông!"
"Hừ, ta thấy các ngươi dốc sức vì tông chủ. Tông chủ bảo thủ như vậy, sao lại không cùng ta lật đổ hắn chứ?"
"Ngươi có tư cách gì làm tông chủ?"
"Là chính ngươi không thức thời."
Trương tôn tướng giơ tay phải lên cao, bàn tay nắm lại thành nắm đấm.
Trong phút chốc, khí đen xuất hiện ở bốn phương tám hướng xung quanh Tiêu Trụy, thổi quét về phía Tiêu Trụy, muốn trói buộc hắn lại.
Thân hình Tiêu Trụy nhoáng lên một cái, hắn xuất hiện phía sau lưng Trương tôn tướng, trong tay áo hắn bay ra một lá cờ màu đỏ, hắn vung lên thật nhanh, một ngọn lửa cuồn cuộn cuốn lấy thân ảnh Tiêu Trụy trong chớp mắt.
Trương tôn tướng cũng bị ngọn lửa bao lấy.
Các đệ tử Thiên tông vô cùng khẩn trương, cũng không dám thở mạnh, gắt gao mà nhìn chằm chằm vào trận đại chiến trên không trung.
Biển lửa cuồn cuộn bỗng nhiên xoay chuyển, thu hết về tay trong áo Trương tôn tướng.
Hắn ta cười nói:" Ngươi chơi lửa trước mặt ta?"
Hắn ta mạnh mẽ mở miệng ra, một ngọn lửa đen tuyền phun ra từ trong miệng hắn, tựa như Hoàng Hà đánh về phía Tiêu Trụy.
Sắc mặt Tiêu Trụy biến đổi, hắn vội vàng tránh né, nhưng biển lửa đen tuyền này không ngừng đuổi theo hắn.
Dịịch Tiểu Phong nhìn thấy thì lắc đầu.
Rõ ràng Trương tôn tướng mạnh hơn Tiêu Trụy, chỉ dựa vào Tiêu Trụy, hoàn toàn không có phần thắng.
Hai người đấu pháp trên không trung, tất cả đều là hỏa pháp, Tiêu Trụy hoàn toàn bị đuổi đánh.
Lúc này các đệ tử Thiên tông lòng nóng như lửa đốt, muốn trợ giúp nhưng cũng không dám chen vào.
Ầm ầm ầm...
Vô số ngọn lửa rơi xuống, tựa như mưa rơi xối xả xuống nhân gian, rất nhanh bình địa đã ngập trong biển lửa.
Đám người Dịch Tiểu Phong không thể không phi thân lên không trung.
Hàn Uyên khẩn trương mà hỏi:" Sư phụ, chúng ta nên làm gì đây?"
Khí thế của Trương tôn tướng quá mạnh, khiến người ta trông thấy đã khiếp sợ.
Dịch Tiểu Phong nói: "Cứ chờ đã, Thiên tông không có khả năng không phát hiện ra chuyện này."
Hao phí nhiều đệ tử thiên tài như vậy, nếu hắn ta là tông chủ, nhất định sẽ chú ý tới.
Bà Sa lên tiếng:" Trương tôn tướng có trợ thủ."
Trợ thủ?
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Chỉ một Trương tôn tướng thôi cũng đủ khiến người ta kinh hãi rồi, vậy mà vẫn còn một người nữa?
Đúng lúc ấy...
Dịch Tiểu Phong chợt nhận thấy được một cỗ khí tức như có như không, sắc mặt hắn đại biến.
Thanh Quỷ Vương!
Tên này sao lại xuất hiện ở đây?
Áp lực của Dịch Tiểu Phong lập tức tăng lên, chắc chắn Thanh Quỷ Vương hận chết hắn rồi.
"Có thứ gì đó đang đến gần!"
Lữ Thư An đột nhiên nói, ba người Dịch Tiểu Phong nhìn theo hướng Lữ Thư An chỉ, chỉ thấy một cỗ quỷ khí từ đường chân trời cuốn tới, xuyên thủng biển lửa ở dọc đường, không gì cản nổi.