Chương 387: Danh chấn Loạn Thần châu, Lục đạo ma thể
truyendichgiare.com
* * *
“Ngươi thật sự không có lòng tin?” Bạch Hồng Tiêu hỏi.
Rút kiếm hướng về sự bất công lớn nhất của nhân tộc…
Như thế nào nghe cứ như "trung nhị*"……
*Luôn tin là có sức mạnh siêu nhiên, hoang tưởng rằng mình có sức mạnh vĩ đại, song thực chất mọi người xung quanh sẽ thấy người đó không bình thường
Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, có lẽ là hắn quá hiện thực.
Những nhiệt huyết, lý tưởng chính nghĩa khi còn nhỏ, cái gọi là một lòng không đổi, sau khi lớn lên liền cảm thấy là "trung nhị", thật buồn cười...
Bạch Hồng Tiêu không phải là trung nhị, hắn đã thật sự quán triệt chính nghĩa.
Mặc dù tan xương nát thịt, cô độc cả đời, hắn cũng không tiếc.
Bạch Hồng Tiêu xoay người nhìn về phía Hắc hải.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục khuyên nhủ: “Sư phụ, thật ra làm người không cần cứng như vậy, trốn một đoạn thời gian, lấy thiên phú của ngươi, sớm hay muộn cũng sẽ lật tung Hoàng môn.”
Bạch Hồng Tiêu cười nói: “Hoàng môn sẽ không cho vi sư thời gian, thay vì với bị động, không bằng chủ động, dù cho vi sư chết, thiên hạ này chắc chắn sẽ có người nối tiếp, tre già măng mọc, không sợ sinh tử, mọi việc đều cần phải có người đi đầu.”
“Đối mặt với quái vật khổng lồ như Hoàng môn, đa số người mặc dù biết được bọn họ là chỗ tối, cũng không dám ra tay, vi sư cam nguyện làm người thứ nhất.”
“Hoàng môn do vi sư tới giải quyết, tương lai của ngươi là bảo hộ người trong thiên hạ cùng thế giới kia của các ngươi.”
“Dù vi sư chết, ngươi cũng không cần lo lắng, thiên hạ này, cao thủ nhiều như mây, còn không tới phiên ngươi tới đối phó Hoàng môn.”
Bạch Hồng Tiêu từ tảng đá to nhảy xuống, hắn đi đến trước mặt Dịch Tiểu Phong, tay phải vỗ vỗ vai Dịch Tiểu Phong.
Hắn cười đánh giá Dịch Tiểu Phong.
“Nếu ta có nhi tử, cũng sẽ ưu tú như ngươi.”
Dịch Tiểu Phong cảm giác chính mình bị mạo phạm.
Hắn nhíu mày nói: “Sư phụ, đừng làm như vậy không được sao, nếu ngươi chết thật, đồ nhi liền không còn chỗ dựa.”
Mỗi lần gặp được tuyệt cảnh, hắn đều sẽ nghĩ đến Bạch Hồng Tiêu.
Luôn cảm thấy Bạch Hồng Tiêu sẽ đột nhiên giết tới cứu vớt hắn.
Bạch Hồng Tiêu nói: “Ý ta đã quyết, ngươi trở về đi, phát triển Loạn Thần châu, tuy rằng vi sư không thể nhìn ngươi thống nhất Loạn Thần châu, nếu có kiếp sau, nói không chừng vi sư còn có thể tiến vào Thiên hạ kiếm khách của ngươi làm đệ tử.”
Giọng nói rơi xuống, Bạch Hồng Tiêu lắc mình biến hoá, hóa thành một sợi khói nhẹ, biến mất.
Dịch Tiểu Phong sững sờ tại chỗ.
“Sư phụ? Sư phụ!”
Hắn vội vàng gọi vài tiếng, không có được đáp lại.
Dịch Tiểu Phong không khỏi buồn bã mất mát.
Nếu Bạch Hồng Tiêu chết……
Giờ phút này, trong lòng hắn tràn ngập cảm giác vô lực.
Chỉ vì hắn không ngăn cản được Bạch Hồng Tiêu.
Hắn cũng không thể làm như Bạch Hồng Tiêu đã giúp chính mình, giúp Bạch Hồng Tiêu tru sát kẻ thù.
Hưu!
Một bóng dáng từ Hắc hải bay nhanh tới, nhào về phía Dịch Tiểu Phong.
Rõ ràng là Phệ linh bò cạp.
Nó từ trong bụng Thông Tí Viên Hầu trốn ra!
Dịch Tiểu Phong tiếp được nó, miễn cưỡng cười vui.
……
Kiếm Tôn Dịch Tiểu Phong đánh bại Hỗn thế tứ hầu!
Tin tức này giống như một cơn lốc mạnh, thế không thể đỡ, quét ngang tám phương Loạn Thần châu, truyền tới hai tông sáu môn tám vương thành, ngay cả yêu tộc cũng đang thảo luận việc này.
Miễn là nơi có người, có yêu đều thảo luận việc này!
Đại Thiên vương thành.
Tronng một gian khách điếm, liền có một người người kể chuyện đang nói tới cuộc chiến này.
“Trời đất quang đãng, lại bị sát khí của Hỗn thế tứ hầu làm cho tối tăm, đại đệ tử Thiên tông, con trai Yêu hoàng bị Linh Minh Thạch Hầu, Xích Khào Mã Hầu đánh đến sống không bằng chết, ngay lúc đó, Thiên mệnh Kiếm Tôn Dịch Tiểu Phong tới!”
Người kể chuyện nói đến đoạn này, đột nhiên trừng mắt, còn bày ra tư thế rút kiếm, dẫn tới một loạt tiếng trầm trồ khen ngợi.
Dịch Tiểu Phong ngồi ở góc, buồn cười.
Từ lúc chia tay với Bạch Hồng Tiêu, đã qua hai ngày.
Dịch Tiểu Phong đi vào Đại Thiên vương thành, muốn mua chút đồ vật, lại đi lòng vòng.
Chiến tích của hắn truyền quá nhanh, tình cờ đi ngang qua khách điếm này, phát hiện có người kể chuyện, hắn liền nhịn không được tới nghe một chút.
Hắn bỗng nhiên đã hiểu thú vui của Nam Tần tôn giả.
Nghe người khác kể chuyện về chính mình, thật đúng là có một niềm vui khác a.
Nghe trong chốc lát, Dịch Tiểu Phong đứng dậy rời đi.
Mới vừa ra khỏi khách điếm, hắn đột nhiên đụng phải một người.
Dịch Tiểu Phong cảm nhận được một cổ linh lực cường đại, không khỏi theo bản năng điều động kiếm khí trong cơ thể.
Đối phương bị Dịch Tiểu Phong đẩy, lui về trên đường phố.
Dịch Tiểu Phong giương mắt nhìn, đây là một người nam tử áo lam, dáng vẻ hào hoa phong nhã.
Mặt nam tử áo lam lộ vẻ kinh ngạc, hắn giơ tay nói: “Ngại quá, vừa rồi ta suy nghĩ chuyện riêng, nhưng kiếm khí của huynh đài rất mạnh, chẳng lẽ là thiên kiêu trên Thiên kiếm bảng?”
Thiên kiếm bảng.
Lúc trước Dịch Tiểu Phong cũng muốn lên bảng, cần đi Thiên Kiếm Các đăng ký, nhưng hiện tại cốt linh đã vượt qua trăm tuổi, đã không có tư cách lên bảng.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Không phải, ngươi cũng không tồi.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
“Huynh đài, từ từ!” Nam tử áo lam đuổi theo.
Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn về phía hắn.
Nam tử áo lam đi đến trước mặt Dịch Tiểu Phong, xốc vạt áo của mình lên, chỉ thấy đai lưng hắn treo một thanh kiếm.
Vẻ mặt hắn thần bí cười nói: “Huynh đài, muốn kiếm sao?”
Dịch Tiểu Phong trợn trắng mắt, nói: “Ta có kiếm.”
Hắn lướt qua nam tử áo lam, tiếp tục đi.
Dịch Tiểu Phong đã mua đủ đồ, cho nên trực tiếp rời Đại Thiên vương thành.
Sau khi ra khỏi Đại Thiên vương thành, hắn cảm giác được có người đi theo.
Hắn đảo thần thức qua, đúng là nam tử áo lam kia.
Ánh mắt Dịch Tiểu Phong lạnh lùng, đi nhanh hơn.
Sau nửa nén hương.
Dịch Tiểu Phong ngừng ở một rừng cây, hắn đưa lưng về phía nam tử áo lam, nói: “Các hạ muốn ép ta ra tay?”
Nam tử áo lam lấy kiếm bên hông ra, cười nói: “Ngươi hẳn chính là Kiếm Tôn Dịch Tiểu Phong đi, nghe nói ngươi luyện thành Đại thiên kiếm thể, vừa rồi khi va chạm, kiếm khí tràn đầy, chỉ có Đại thiên kiếm thể mới như vậy.”
Đại thiên kiếm thể, ở Loạn Thần châu vẫn có truyền thuyết.
Tu hành chú ý tư chất, trừ linh căn, còn có thân thể.
Trừ Đại thiên kiếm thể, còn có các loại thể chất khác.
Dịch Tiểu Phong liếc hướng hắn, nói: “Có chuyện gì nói thẳng, ta không thích vòng vo.”
Nam tử áo lam lập tức nửa quỳ xuống, nâng kiếm trong tay.
“Kiếm này chính là bảo vật trấn tông của tông môn chúng ta, hy vọng Kiếm Tôn nhận lấy, giúp tông môn ta báo thù!”
Giọng nói rơi xuống, kiếm trong tay hắn bỗng nhiên phát ra ánh sáng hồng.
Trước mắt Dịch Tiểu Phong hiện ra một hàng chữ:
Lưu tinh vũ kiếm: Do đại năng thượng cổ Can Tương đúc ra, dùng thiên ngoại thạch rèn thành, có thể dẫn động hiện tượng thiên văn, kiếm này cần Thủy linh căn mới có thể nắm giữ.
……
Kiếm của Can Tương?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, cũng không có động tâm, mà lại hỏi: "Kẻ thù của các ngươi là ai?”
Nam tử áo lam cắn răng nói: “Tuyệt Tình môn!”
Một trong sáu môn, Tuyệt Tình môn!
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, lập tức cười nói: “Ta đáp ứng!”
Vừa vặn hắn cũng khó chịu với Tuyệt Tình môn.
Trước khi đầu nhập vào Thiên tông, hắn liền gặp người Tuyệt Tình môn đoạt bảo, chuyện này hắn không có quên.
Nghe vậy, nam tử áo lam kinh hỉ.
Hắn vội vàng bái tạ Dịch Tiểu Phong.
“Ngươi cảm thấy ta có thể đối phó Tuyệt Tình môn?” Dịch Tiểu Phong cười hỏi.
Nam tử áo lam trả lời nói: “Trước kia không cảm thấy, nhưng ngươi đánh bại Hỗn thế tứ hầu, chắc chắn có thể!”
Hắn do dự một chút, nói: “Kiếm Tôn, ta còn có một chuyện, nữ nhi của ta bị Tuyệt Tình môn bắt đi, nàng chính là Lục đạo ma thể ngàn năm khó gặp, nếu là ngươi có thể cứu nàng, ta để nàng gia nhập Thiên hạ kiếm khách, hiệu lực cho ngươi! Lục đạo ma thể, chắc chắn ngươi đã nghe nói qua, chỉ cần bồi dưỡng nàng mấy chục năm, nàng liền có thể nhanh chóng quật khởi!”