Chương 414: Anh hùng, Bắc Hải kiếm tiên
Biên: Hắc Dược
* * *
Dịch Tiểu Phong quyết định án binh bất động, đám tu sĩ của Thiên Hạ Kiếm Khách vẫn trong trạng thái vô cùng khẩn trương, lo sợ quỷ vật của âm phủ tùy thời sẽ đánh úp tới.
Đám thám tử của Thiên Hạ Kiếm Khách cũng không ở yên, bọn họ liều chết chạy tới tiền tuyến, mỗi ngày đều truyền chiến báo về.
Phong Vô Kỵ của Thiên tông, Cửu U chân nhân của Cửu U tông chạm mặt nhau, người mạnh nhất của hai tông liên thủ xông tới cửa vào âm phủ.
Trận đại chiến này gây ra động tĩnh rất lớn, Dịch Tiểu Phong ở Thiên Hạ sơn phía xa cũng có thể cảm nhận được uy áp khủng bố của hai người.
"Rốt cuộc bọn họ mạnh đến thế nào chứ?"
Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh hãi.
Một cỗ hơi thở ở trong đó làm cho hắn cảm thấy thân cận khó hiểu.
Nếu hắn không đoán sai thì đó chính là Cửu U chân nhân, cũng tu hành Cửu U Bàn Nhược công.
Đến nay Dịch Tiểu Phong vẫn còn chưa gặp qua Cửu U chân nhân.
Người này quá vô danh.
Từ khi Dịch Tiểu Phong đến Loạn Thần châu cũng chưa từng nghe thấy hành động của hắn.
Nếu ngay cả Phong Vô Kỵ , Cửu U chân nhân mà cũng không thể trấn áp được đại quân âm phủ, vậy thì chỉ có thể chờ Hiên Viên Thần ra tay thôi.
Nếu mà ngay cả Hiên Viên Thần cũng không được…
Loạn Thần châu chắc chắn sẽ bị bóc tem!
Dịch Tiểu Phong sầu lo.
Hay là dẫn Thiên Hạ Kiếm Khách chạy trốn?
Trận đại chiến này diễn ra mấy ngày liên tục, đợi cho sau khi cổ uy áp chiến đấu bao phủ thiên địa kia biến mất, tâm tình của Dịch Tiểu Phong vẫn không yên.
Hắn đang đợi thám tử truyền chiến báo tới.
Hắn logout lên mạng xem xét, phát hiện trên mạng cũng không có tình báo gì cả.
Ở vùng lân cận chiến trường cũng không có một tên người chơi nào, lúc trước thì có, nhưng đều đã chết hết rồi.
Ngày thứ hai, chiến báo được truyền về Thiên Hạ sơn.
Phong Vô Kỵ, Cửu U chân nhân vào âm phủ, ngăn chặn thông đạo từ bên trong âm phủ, ngoại trừ quỷ hồn đã chạy thoát được ra ngoài ra, tạm thời không có quỷ hồn mới nào chạy trốn ra được.
Dịch Tiểu Phong nghe xong thì trong lòng kinh hãi.
Hắn truy vấn:
"Sống chết của hai người bọn họ thế nào?"
Thám tử trả lời:
"Không rõ ràng lắm, hai giới thông đạo đã bị phong ấn rồi."
Dịch Tiểu Phong phất tay ý bảo hắn lui xuống.
Hắn nhíu mày, lâm vào trong suy nghĩ sâu xa.
Tình trạng như vậy, quả thật là hắn thật không ngờ tới.
Khổng Niệm cười như không cười mà nói:
"Điều này đối với ngươi mà nói không phải là cơ hội tốt sao? Hiện tại Thiên tông, Cửu U tông đã là rắn mất đầu."
Dịch Tiểu Phong tức giận mà nói:
"Ta là cái loại người đâm sau lưng một dao này sao?"
"Ngươi không phải, tự nhiên sẽ có rất nhiều người như vậy, đó chính là thói hư tật xấu của phàm nhân."
"Ngươi có ý gì?"
"Ý tứ của ta là Loạn Thần châu chỉ vừa mới bắt đầu loạn lạc thôi, âm phủ rất có thể sẽ ngóc đầu trở lại, khi đó nhân tộc đã nội chiến quá lâu tất nhiên là sẽ không ngăn được."
"Không, ta là đang hỏi ngươi vì sao lại muốn nói thói hư tật xấu của phàm nhân, có phải là ngươi có bất mãn với ta hay không, dù sao thì ngươi vẫn luôn đi theo ta."
Dịch Tiểu Phong lầm bầm, giả vờ bày ra bộ dáng tức giận.
Khổng Niệm trừng mắt nhìn, nàng nói:
"Tuy rằng ta thường xuyên bế quan tu luyện, trên thực tế ta đang dùng thần thông để quan sát nhân gian, không hiểu nhân sinh muôn màu làm sao mà thành thần được?"
Dịch Tiểu Phong tò mò hỏi:
"Ngươi có thể quan sát đến bao nhiêu xa?"
"Cả nhân gian."
"Vậy ngươi truy tìm một người được không?"
"Có thể."
"Sư phụ ta thì sao, hắn đang ở đâu?"
"Ta không tìm thấy."
"…"
Dịch Tiểu Phong sâu kín mà nhìn chằm chằm vào Khổng Niệm, Khổng Niệm bị hắn nhìn đến có hơi lúng túng.
Khổng Niệm bất đắc dĩ mà nói:
"Thế gian có một vài người là cường đại tới cực điểm, ta không thể bói toán ra, Bạch Hồng Tiêu chính là một trong số đó, trước kia ta cho rằng hắn cũng chỉ có thế thôi, sau khi ta ngộ ra thần thông thì mới phát hiện ra là đã coi thường hắn hắn rồi."
Dịch Tiểu Phong nhún vai mà nói:
"Bằng không ngươi cho là ai cũng đều có thể trở thành sư phụ ta sao?"
"Rõ ràng hắn ta là phàm nhân, lại làm cho thần cũng không thể nhìn thấu."
Khổng Niệm cảm khái mà nói, nàng cảm thấy phiến nhân gian này rất là quỷ dị.
Chẳng trách bị tiên thần vứt bỏ.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục hỏi:
"Ngươi có thể quan sát được Hoàng môn không?"
Khổng Niệm trả lời:
"Có thể, bọn họ nằm ở trên trời, cũng không phải là thiên đàng gì, mà là bầu trời của nhân gian, bên trong Hoàng môn có không hề ít tồn tại không thua kém gì Phong Vô Kỵ, ta không thể hoàn toàn quan sát được hết, xét về thực lực chỉnh thể, Hoàng môn có thể một mình đánh lật cả Loạn Thần châu."
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Khủng bố như vậy?
Hắn đột nhiên hiểu được vì sao Bạch Hồng Tiêu muốn làm gương mẫu.
Đối mặt với một cỗ lực lượng như vậy, lòng phản kháng của chúng sinh cũng khó mà có thể xuất hiện.
Bạch Hồng Tiêu lấy danh nghĩa của Kiếm thánh khiêu chiến Hoàng môn, ít nhất là có thể làm cho chúng sinh thấy không phải là không có ai dám khiêu chiến Hoàng môn.
Cho đến ngày nay, Dịch Tiểu Phong còn chưa từng tiếp xúc với Hoàng môn, cho nên hắn cũng không có hận thù hoặc chán ghét gì quá lớn với Hoàng môn.
Chẳng qua là tưởng tượng đến việc Bạch Hồng Tiêu có thể chết ở trong tay Hoàng môn, tâm tình của hắn lại rất không tốt.
Dịch Tiểu Phong không nghĩ nhiều nữa, hắn an tâm tu luyện.
Tuy rằng thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, nhưng tu vi của hắn vẫn còn dừng lại ở Nguyên Anh cảnh tầng hai.
Cảnh giới tuột lại rồi!
Dịch Tiểu Phong điều chỉnh lại tâm tính, tiếp tục tu luyện.
Gần đây, hắn đã có xu thế đột phá cảnh giới nhỏ.
...
Phong Vô Kỵ, Cửu U chân nhân vào âm phủ, phong ấn cửa vào hai giới!
Tin tức này làm chấn động cả Loạn Thần châu!
Hai tộc Nhân - Yêu đều sợ hãi thán phục sức mạnh của hai người.
Đồng thời, bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Từ khi âm phủ xâm lấn, trong lòng bọn họ không dám ngủ yên, sợ rằng lúc nằm mơ sẽ bị quỷ thần câu mất hồn phách.
"Phong Vô Kỵ, Cửu U chân nhân không hổ là anh hùng cái thế!"
"Chúng ta an toàn rồi?"
"Khi nào thì bọn họ trở về?"
"Hy sinh chính mình, thành toàn cho thiên hạ, kẻ khác kính nể, Loạn Thần châu còn có vị nhân vật anh hùng thứ ba như vậy sao?"
"Đột nhiên cảm thấy một thần không bằng hai tông, Hiên Viên Thần vẫn luôn co đầu rút cổ, đến nay còn chưa hiện thân!"
"Ta thấy á, Hiên Viên Thần có thể là đã chết rồi."
...
Theo việc Phong Vô Kỵ, Cửu U chân nhân được ca tụng, thì bình luận về Hiên Viên Thần cũng bắt đầu tuột dốc.
Lài còn có thêm các người chơi đổ thêm dầu, bọn họ truyền bá văn hóa lèo lái dư luận đến Loạn Thần châu.
Không tới mấy ngày, cả Loạn Thần châu đều đang mắng Hiên Viên Thần.
Tuy là như thế, nhưng Hiên Viên Thần cũng không có hiện thân.
Dù âm phủ đã bị ngăn chặn, nhưng vẫn có vô số oan hồn tàn sát bừa bãi ở nhân gian, bọn họ nhanh chóng phân tán ra, nhiễu loạn thế lực ở khắp nơi.
Nửa tháng sau.
Dịch Tiểu Phong mới vừa đột phá tới Nguyên Anh cảnh tầng ba thì chợt nghe thấy Quỷ Vương điện lại liên thủ với Cơ gia tập kích Thiên tông.
Đã không có sự trợ giúp của Phong Vô Kỵ, Thiên tông liên tiếp tháo chạy.
Bọn họ bắt đầu xin giúp đỡ các thế lực ở khắp nơi, nhưng không có một bên nào nguyện ý vươn tay viện thủ.
Thiên tông tuyệt vọng.
Việc này cũng ồn ào huyên náo.
Rất nhiều người đều bất bình thay cho Thiên tông, nhưng người thật sự động thân vì Thiên tông lại không có mấy ai.
Dịch Tiểu Phong không có nhận được lời xin giúp đỡ của Thiên tông, có lẽ trong mắt Thiên tông, Thiên Hạ Kiếm Khách còn chưa đủ mạnh mẽ.
Hoặc là khoảng cách của hai bên quá xa, tin tức bị gián đoạn.
Dịch Tiểu Phong cũng không phải là thánh mẫu, tuy rằng hắn đồng tình với Thiên tông, nhưng lúc này hắn cũng không thể đi giúp Thiên tông làm tấm chắn được.
Một ngày này.
Kiếm hoàng Tề Tử Nhạc trở về, bên cạnh còn dẫn theo một người.
"Kiếm thủ, vị này chính là Kiếm tiên của Bắc Hải, là cường giả đã đạt tới Linh Hư cảnh lâu năm."
Tề Tử Nhạc cười rồi giới thiệu.
Khí chất của Kiếm tiên Bắc Hải nho nhã, tóc đã trắng đi không ít, nhưng cả người lại anh tuấn vô cùng, bên hông còn treo một thanh kiếm.
Hắn ôm quyền chào phía Dịch Tiểu Phong mà nói:
"Tại hạ nguyện gia nhập vào Thiên Hạ Kiếm Khách, sớm ngày chấm dứt loạn thế này."
Dịch Tiểu Phong đứng dậy, hắn cười nói:
"Đại danh của Bắc Hải kiếm tiên ta đã từng nghe nói qua, ngươi đến tất nhiên là ta rất hoan nghênh."
Đều là lời nói hình thức thôi!
Thật ra hắn chưa từng nghe nói đến Bắc Hải kiếm tiên.
Chẳng qua là Tề Tử Nhạc cũng đã nói như vậy, tất nhiên là thật.