Chương 418: Đông Phương Đạo
Biên: Hắc Dược
* * *
Dịch Tiểu Phong và Khổng Niệm không ngừng vây công nam tử tóc trắng.
Nam tử tóc trắng biểu hiện cực kỳ thành thạo, mặc cho hai người Dịch Tiểu Phong có tiến công như thế nào thì đều không mảy may làm hắn bị thương được.
Sức mạnh của nam tử tóc trắng cực kỳ bá đạo, chiến đấu không được bao lâu, Dịch Tiểu Phong bị chấn động đến mức kiếm khí trong cơ thể rung chuyển, cực kỳ khó chịu.
Hoàn toàn không phải là đối thủ!
"Hắn đây là chơi chúng ta, hay là không muốn đối đầu với chúng ta vậy?"
Dịch Tiểu Phong nhíu mày nghĩ nhưng thế công cũng không có ngừng lại.
Hắn tung người nhảy lên bay đến trên khoảng không cao nhất, chuẩn bị thi triển Ngũ Đế thiên kiếm trận.
Đúng lúc này.
Nam tử tóc trắng bỗng nhiên lên tiếng nói:
"Dừng tay đi, các ngươi không có khả năng là đối thủ của ta đâu, cho dù ngươi có thi triển Ngũ Đế thiên kiếm trận thì cũng vô ích thôi."
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong lập tức dừng lại.
Khổng Niệm cũng như thế.
Hai người nhìn chằm chằm nam tử tóc trắng.
Nam tử tóc trắng bình tĩnh mà nói:
"Một nhân gian không thể có hai Ngục long, nếu không sẽ tai hoạ không ngừng, kiếp nạn của Loạn Thần châu tất nhiên cũng liên quan tới nó, con Ngục long kia sống vô số năm, công lao sâu đậm, chỉ có thể hy sinh con Ngục long này, ta sẽ luyện hóa nó, diệt mối họa cho Loạn Thần châu."
Dịch Tiểu Phong nghe thấy thì trong lòng tức giận, hắn nói:
"Nói thì dễ nghe, ngươi chỉ là muốn luyện hóa Ngục long của ta thôi!"
"Ngục long của ngươi? Nực cười, sao một phàm nhân như ngươi có thể sở hữu được thần thú chứ?"
"Đó là tất nhiên, là ta đã ấp trứng nở ra!"
"Hử? Ngươi có được nó từ đâu?"
"Ở một bí cảnh, nơi đó còn có Nhân Quả kính."
"Ở đâu?"
Đôi mắt của nam tử tóc trắng sáng lên, cảm xúc rõ ràng là bị kích động.
Dịch Tiểu Phong hừ nói:
"Dựa vào cái gì mà phải nói cho ngươi biết? Nhân Quả kính là thứ không nên dính líu, ngươi hẳn là hiểu rõ hơn so với ta."
Nam tử tóc trắng vừa nghe, nhất thời trầm mặc.
Đúng là thế thật.
"Ngươi thật sự muốn luyện hóa của Ngục long của ta sao, không còn lựa chọn khác?"
Dịch Tiểu Phong trầm giọng hỏi.
Đầu óc của hắn nhanh chóng chuyển động, suy nghĩ xem làm thế nào để có thể đánh được đối phương.
Nam tử tóc trắng cẩn thận đánh giá Dịch Tiểu Phong, càng nhìn mày hắn càng nhăn.
Hắn đột nhiên hỏi:
"Ngươi đã từng gặp Âu Quân Tử?"
Dịch Tiểu Phong sửng sốt, hắn hỏi:
"Chẳng lẽ ngươi. . ."
Lông mày của nam tử tóc trắng giãn ra, hắn lộ ra một nụ cười rồi nói:
"Đúng vậy, năm đó ta cũng giống như ngươi, từng nhận cơ duyên từ Âu Quân Tử, trong cơ thể của ta cũng có tiên lực, nói như vậy, chúng ta cũng coi như là đồng môn, trả lại Ngục long cho ngươi."
Dịch Tiểu Phong và Khổng Niệm liếc nhìn nhau, gió đổi chiều quá nhanh khiến bọn họ có hơi mông lung.
"Xin hỏi danh hiệu của các hạ?"
Dịch Tiểu Phong hỏi.
Nam tử tóc trắng trả lời:
"Đông Phương Đạo, đến từ Hoàng môn, tới Loạn Thần châu là để. . . bắt sư phụ ngươi."
Dịch Tiểu Phong: ". . ."
Được lắm!
Hóa ra vẫn là kẻ thù!
Dịch Tiểu Phong tức giận mà nói:
"Sư phụ ta cũng nhận được sự chỉ điểm của Âu Quân Tử, ngươi đây không phải là đồng môn tương tàn sao?"
Đông Phương Đạo lắc đầu cười:
"Không giống nhau, nếu là ở loại tình huống giống ngươi và ta, có lẽ ta có thể nhún nhường, nhưng ai theo chủ nấy, cũng là vì chính bản thân, ta không có khả năng nhượng bộ, nếu mà hắn thắng được ta vậy thì mạng của hắn sẽ không chấm hết."
Dịch Tiểu Phong đột nhiên không còn lời nào để nói.
Không khí trong nháy mắt trở nên yên lặng.
Đông Phương Đạo xoay người chuẩn bị rời đi.
" u Quân Tử có cái nhìn như thế nào về Hoàng môn?"
Dịch Tiểu Phong đột nhiên hỏi.
Đông Phương Đạo quay đầu hỏi:
"Cái nhìn thế nào? Âu Quân Tử tiền bối siêu việt phàm trần, sẽ không can thiệp vào việc thế tục."
"À."
Dịch Tiểu Phong lên tiếng.
Đông Phương Đạo nhanh chóng biến mất bên trong rừng cây.
Dịch Tiểu Phong thì nheo mắt lại.
Xem ra Âu Quân Tử thực sự có âm mưu sâu xa.
Tuy Đông Phương Đạo mạnh, nhưng lại rất tin tưởng Âu Quân Tử.
Lúc trước, Âu Quân Tử đến tìm hắn rồi đề cập về việc muốn đưa Bá Vương cung cho một người có thể giúp Bạch Hồng Tiêu đối phó với Hoàng môn.
Trong Hoàng môn cũng có người nhận ơn của Âu Quân Tử.
Chậc chậc. . .
Dịch Tiểu Phong cảm thấy Âu Quân Tử chính là BOSS lớn phía sau màn.
Cuối cùng cũng có một ngày hắn sẽ xuất hiện trước mặt thế nhân, xuất hiện trong tầm mắt của ngươi chơi.
Đến lúc đó, cũng không chỉ là Loạn Thần châu đại loạn, mà là thiên địa kịch biến.
Dịch Tiểu Phong xoay người nhìn về phía Ngục long trên mặt hồ.
Phệ Linh bò cạp lượn lờ trước mặt Ngục long muốn làm nó tỉnh lại.
Mặc cho nó có kêu gọi như thế nào thì Ngục long cũng vẫn không tỉnh lại.
Khổng Niệm bay qua đó, đánh một cái lên trên cái đầu rồng của Ngục long, trực tiếp đánh cho Ngục long tỉnh lại.
"Gườm ——"
Ngục long ngửa đầu rít gào, thống khổ và phẫn nộ.
Kết quả vừa nhìn thấy là Khổng Niệm, nó lập tức ngoan.
Dịch Tiểu Phong dừng ở trên đỉnh đầu Ngục long, hắn hừ mà nói:
"Về nhà!"
Tuy rằng lần này chuyển nguy thành an nhưng vẫn làm cho Dịch Tiểu Phong hiểu được Loạn Thần châu không lớn, thậm chí có thể nói rất nhỏ.
Lại cũng là chuyện tốt.
"Hoàng môn thật sự là lợi hại, có bao nhiêu người như Đông Phương Đạo trong Hoàng môn đây?"
Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ, vị Đông Phương Đạo này kiêu ngạo không thua Phong Vô Kỵ, sâu hiểm khó dò, không biết cuối cùng mạnh như thế nào.
Dường như Khổng Niệm đã đoán được hắn đang nghĩ cái gì, nàng lên tiếng nói:
"Hoàng môn rất mạnh, thậm chí có thể vượt qua cả tưởng tượng của ngươi, Hàn tôn, Âu Quân Tử đều phải tính kế sau lưng họ, điều này nói rõ ràng chênh lệch thực lực của hai bên cực lớn."
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Nếu là chênh lệch thực lực không lớn thì sẽ không cần như vậy.
Rốt cuộc Hoàng môn là một tồn tại ra sao?
Dịch Tiểu Phong rất không thể hiểu được, một cỗ thế lực như vậy là được thành lập bằng cách nào.
Năm nghìn năm trước sao hắn lại chưa từng nghe Vân Mộc Hương, Can Tương nhắc tới Hoàng môn?
Tảng băng chìm trong nhân gian này cũng lớn thật nha!
. . . . . .
Trở lại Thiên Hạ sơn, Dịch Tiểu Phong đi tìm Bắc Hải kiếm tiên và Tề Tử Nhạc, hỏi dò về Đông Phương Đạo.
"Đông Phương Đạo? Thanh danh của người này ở châu khác cực kỳ vang dội, lúc còn trẻ tuổi từng lên Thiên Kiếm bảng, sau này thì bỏ kiếm theo đạo, luyện thành một thân bản lĩnh thông thiên, Huyền Thưởng lệnh của Hoàng môn phần lớn đều là do hắn thực hiện, nhưng người mà bị Hoàng môn đuổi giết đều là cường giả tuyệt đại ngang dọc đương thời."
Bắc Hải kiếm tiên lên tiếng nói.
Hắn cũng biết chuyện của Bạch Hồng Tiêu, vì thế nên an ủi:
"Đông Phương Đạo xuất hiện ở Loạn Thần châu cũng là một chuyện tốt, Kiếm thánh đã biến mất rất lâu rồi, trong khoảng thời gian ngắn nhất định Đông Phương Đạo không tìm ra Kiếm thánh đâu."
Khổng Niệm nói:
"Điều này không phải nói rõ rằng có thể Kiếm thánh không có rời Loạn Thần châu à?"
Bắc Hải kiếm tiên, Tề Tử Nhạc quay đầu nhìn về phía nàng, trên mặt co rúm lại.
Dịch Tiểu Phong hừ nói:
"Đông Phương Đạo gặp được sư phụ ta, vậy thì tất nhiên là chỉ có một con đường chết thôi."
Nói tới nói lui, trong lòng hắn vẫn là mướt mồ hôi vì Bạch Hồng Tiêu.
"Đúng rồi, Kiếm thủ, Lý Minh Không sắp trở về, Tuyệt Tình đại đế đã chịu thỏa hiệp."
Tề Tử Nhạc vội vàng chuyển hướng đề tài.
"Đây là tình báo mới vừa nhận được, Hồ tôn tướng, Trữ tôn tướng đồng loạt tiến công Tuyệt Tình môn, Tuyệt Tình môn không chống đỡ được nữa nên quyết định đầu hàng Hồ tôn tướng, Lý Minh Không cũng không tiện tiếp tục nhằm vào."
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Hồ tôn tướng...
Vị đồng minh này không thành thật nha!
Cứ theo đà này, Thiên Hạ Kiếm Khách cùng với Hồ tôn tướng sớm muộn gì cũng sẽ có một trận chiến thôi.
Nhìn như là trợ giúp, trên thực tế là lợi dụng.
Bắc Hải kiếm tiên lên tiếng nói:
"Có muốn đối phó với Hồ tôn tướng hay không? Chúng ta hoàn toàn có thể liên thủ với Thiên tông diệt trừ Hồ tôn tướng."
Dịch Tiểu Phong do dự, hắn không trả lời ngay.
"Các ngươi đi xuống trước đi, chờ Lý Minh Không trở về thì lại thương lượng một chút."
Dịch Tiểu Phong xua tay rồi nói.
Hai người lập tức lui ra.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Khổng Niệm, hắn hỏi:
"Ngươi có thể quan sát được Hồ tôn tướng hay không? Xem xem thế lực của bọn hắn so với chúng ta như thế nào."
Ý tưởng này là hắn tạm thời nghĩ đến mà thôi.