Chương 423: Tiên đế
truyendichgiare.com
* * *
“Yêu quái này cao đến mức nào a?”
Dịch Tiểu Phong nhìn bóng dáng đáng sợ nơi đường chân trời, lẩm bẩm tự nói.
Sắc mặt Khổng Niệm ngưng trọng, đáp:
“Gần vạn trượng, mặc dù không tới, cũng sẽ không kém quá nhiều.”
Vạn trượng!
Đổi thành đơn vị đo của địa cầu, đó chính là hơn ba mươi ngàn mét!
So với ngọn núi cao nhất trên thế giới còn cao hơn rất nhiều!
Này chỉ là thủ hạ của Đại yêu thánh, Đại yêu thánh lại mạnh tới mức nào?
Dịch Tiểu Phong không dám tưởng tượng.
Ở trên đỉnh đầu ngàn vạn yêu quân, Yêu tôn không hề sợ hãi đi về phía trước, tạo ra gió mạnh cuồn cuộn dường như rồng quấn quanh thân, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
“Hừ, đối thủ của bản tôn là Đại yêu thánh, loài bò sát như ngươi cũng dám cản trở bản tôn!”
Yêu tôn khinh miệt cười nói, nàng đột nhiên mở miệng rắn, lửa đen cuồn cuộn từ trong miệng trào ra hóa thành biển lửa vô tận quét tới.
Cự yêu vạn trượng bỗng nhiên thả người nhảy lên, lập tức biến mất khỏi tầm mắt Dịch Tiểu Phong.
Không đến một hơi thở, một uy áp khủng bố từ trên trời giáng xuống, ép Dịch Tiểu Phong nháy mắt rơi xuống, cũng may Khổng Niệm kịp thời bắt lấy hắn.
Các yêu quái đang bay cũng chật vật, tất cả đều rơi xuống, các yêu quái trên đất bị ép nằm sấp.
Chỉ thấy cự yêu vạn trượng từ trên trời giáng xuống, một chân đạp hướng Yêu tôn, cái chân này giống như một ngọn núi.
Động tác của Yêu tôn càng nhanh hơn, đuôi rắn đột nhiên quét hướng lên trời, trực tiếp đánh bay cự yêu vạn trượng, Dịch Tiểu Phong ngẩng đầu nhìn lại, cảm giác vòm trời sẽ bị cự yêu vạn trượng đâm thủng.
Đây là sức mạnh khoa trương cỡ nào hả!
“Tiếp tục tiến công, yêu quái này do bản tôn tới giết!”
Giọng Yêu tôn lại vang lên, vô cùng khí phách.
Hai người Dịch Tiểu Phong không thể không đi theo yêu quân tiếp tục xung phong.
Dịch Tiểu Phong lấy Thiên Tôn kiếm ra.
Còn Vô Pháp kiếm hắn tạm thời không muốn lấy ra, dù sao Vô Pháp kiếm có yêu khí của Đại yêu thánh, nếu hắn lấy ra, rất có thể trở thành bia ngắm cho Đại yêu thánh.
Không bao lâu, hai đại quân Yêu tộc va chạm, như hai dòng nước lũ, bắt đầu chém giết.
Tiếng kêu, tiếng gầm gừ tràn ngập trong thiên địa!
Sát khí, huyết khí, yêu khí trộn lẫn vào nhau, khiến người điên cuồng.
Không đúng!
Là khiến yêu điên cuồng!
Dịch Tiểu Phong tùy ý giết yêu quái, không có đi khiêu khích những yêu quái cường đại, chỉ nghĩ làm cho có, chờ đợi cơ hội giết Đại yêu thánh.
Tuy thực lực của hắn không yếu, nhưng không ảnh hưởng được trận chiến tranh này, thay vì tiêu hao, không bằng chờ đợi thời cơ.
“Đại yêu thánh xuất hiện sao?”
Dịch Tiểu Phong vừa giết yêu quái, vừa hỏi Khổng Niệm.
Khổng Niệm cũng giết yêu quái, phong thái nhẹ nhàng thanh thoát, nàng trả lời:
“Còn không có, cách chúng ta rất xa.”
Ánh mắt nàng cũng không có nhìn về phía Yêu tôn cùng cự yêu vạn trượng, mà là nhìn chằm chằm Hàn tôn.
Nói chính xác là quan tài đá dưới chân Hàn tôn.
Khổng Niệm mở miệng nói:
“Người trong quan tài kia rất không đơn giản, cảm giác đã thành tiên.”
Tiên nhân?
Dịch Tiểu Phong ngẩn người, hỏi:
“Là thi thể, hay là còn sống?”
Hàn tôn thế mà mời tới một tiên nhân!
Xem ra, Đại yêu thánh gặp nguy hiểm!
“Dù cho nguyên thần đã diệt, thân thể này vẫn có lực lượng rất đáng sợ, có thể là Tiên đế.”
Khổng Niệm trả lời nói.
Nói cách khác, nàng cũng không rõ tồn tại trong quan tài đá là sống hay chết.
Mặt đất phía trước xuất hiện dị tượng, bùn đất không ngừng bị độn lên, giống như có thứ gì di chuyển dưới nền đất, một đường đâm bay không biết bao nhiêu yêu quái, đang hướng tới Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong lập tức vung kiếm chém tới.
Kiếm khí cuồng bạo nhanh chóng đụng phải thứ thần bí kia.
Mặt đất nổ tung, bùn đất tung toé!
Ngay sau đó, một con chuột yêu vọt ra, thân hình tựa người, có đầu chuột, hai bộ móng như đao nhọn chém về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong lập tức tránh né, lại vung kiếm.
Da thịt chuột yêu rất cứng, kiếm khí của Dịch Tiểu Phong thế mà không cách nào xuyên thấu.
Chuột yêu này không đơn giản!
Phỏng chừng là yêu vương!
Chuột yêu không có giết các yêu quái khác, chỉ nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong.
Khổng Niệm bỗng nhiên tới trước mặt nó, đâm tới một kiếm, xuyên thủng cổ họng, máu tươi vẩy ra.
Nàng rút kiếm, thân thể chuột yêu liền bị chém thành hai nửa.
Nhẹ nhàng như vậy?
Dịch Tiểu Phong cảm thấy mình bị vả mặt.
Nhưng mà kế tiếp, bốn phương tám hướng lại lần nữa xuất hiện bùn đất có tình trạng như vậy.
Từng con chuột yêu từ dưới đất nhào ra, hướng về Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong thầm mắng.
Nhiều như vậy!
Xem ra không phải yêu vương!
Dịch Tiểu Phong lập tức tiến vào trạng thái Thiên Hạ Kinh Thần kiếm, thân thể phát ra kiếm quang.
Dịch Tiểu Phong không thể không toàn lực chiến đấu.
Vừa tiến vào trạng thái Thiên Hạ Kinh Thần kiếm, da thịt của những chuột yêu này không còn đáng sợ nữa.
Dịch Tiểu Phong nhẹ nhàng giết địch như chém dưa xắt rau.
Một luồng gió lạnh thổi qua đỉnh đầu hắn, tất cả chuột yêu chung quanh hóa thành tro bụi.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy Hàn tôn dẫm lên quan tài đá bay đi, cũng không quay đầu lại.
“Hừ! Tiểu tử thúi!”
Dịch Tiểu Phong hừ lạnh một tiếng.
Dưới sự dẫn dắt của Yêu tôn, Hỗn Thế tứ hầu, đại quân một đường áp chế, giết tới khiến yêu quân của Đại yêu thánh liên tiếp lui về phía sau.
Ba tên cự yêu đã bị Hỗn Thế tứ hầu đánh nổ, máu thịt tung tóe, thảm không nỡ nhìn.
Không thể không nói, thuộc hạ của Yêu tôn mạnh hơn.
Đặc biệt là những yêu vương kia, mỗi tên kiêu dũng thiện chiến, mười phần khí phách.
Thắng lợi bắt đầu nghiêng về phía Yêu tôn.
Nhưng Dịch Tiểu Phong lại cảm nhận được một cổ yêu khí ngập trời đang ép tới gần.
Đại quân thật sự của Đại yêu thánh sắp tới!
Trước mắt, chiến đấu cùng bọn họ chỉ là quân tiên phong!
Dịch Tiểu Phong bay lên không trung, đưa mắt nhìn lại, trong thiên địa đều là bóng dáng yêu quái chiến đấu, các loại yêu pháp, thần thông đều được ra tới, rất hỗn loạn.
“Rống ——”
Một tên yêu vương nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể nhanh chóng cao lên, hóa thành một người đầu trâu cao ngàn trượng, trong tay cầm rìu lớn, chạy nhanh về phía trước, dẫm mạnh đến mức trên mặt đất xuất hiện từng cái khe thật lớn.
Ngưu yêu quả nhiên là khí phách nhất!
Chiến trường Yêu tộc không thể không có bóng dáng ngưu yêu!
Yêu tôn đã hóa thành hình người, đôi tay không ngừng thi pháp, yêu lực khủng bố trói buộc cự yêu vạn trượng trong không trung, hắn thống khổ gào rống, vô lực phản kháng.
Chênh lệch hình thể cùng chênh lệch thực lực đều không có quan hệ gì.
Hàn tôn còn chưa ra tay, dẫm lên quan tài đá không ngừng đi tới.
Cùng lúc đó.
Cách xa ngàn dặm, trên một tòa núi lớn nguy nga, có một bóng dáng đang đứng.
Mây mù che đậy thân hình hắn, nhưng không cách nào che giấu khí phách của hắn, nhìn bóng dáng này có thể cảm nhận được một khí thế thiên hạ vô địch.
Đại yêu thánh!
Đại yêu sống mấy ngàn năm!
Hắn mặc áo giáp dày nặng, trên vai có hai đầu rồng, một đầu tóc đen tung bay, hai cái sừng trắng giống như loan đao lập loè ánh sáng.
Hắn vẫn duy trì hình người, khuôn mặt uy nghiêm anh tuấn, đôi mắt thâm thúy, môi hồng như nhỏ máu.
“Hừ, hai ngàn năm trước ngươi không phải đối thủ của ta, hiện tại cũng không có khả năng!”
Đại yêu thánh khinh miệt hừ nói, hắn chậm rãi nâng tay phải.
Một thanh đại đao xuất hiện trong tay, chuôi đao có hai con giao long quấn quanh.
Cũng không phải là điêu khắc, mà là sống, một hồng một đen, phun lửa bao trùm lưỡi đao.
Hắn nâng bước, bước ra khỏi vách núi, dẫm lên giữa không trung mà đi.
Mỗi một bước, mây mù quanh thân hắn nháy mắt bị đánh tan, mỗi một bước, mây mù cách hắn càng ngày càng xa.
Yêu tôn như cảm nhận được hơi thở của Đại yêu thánh, đột nhiên quay đầu nhìn lại, mày nhíu chặt.