Chương 77: Nam Tần quận chúa
truyendichgiare.com
* * *
Dịch Tiểu Phong vẫn luôn trò chuyện cùng Hàn Uyên, Dương Ngự, Tần Cầm Tuyết yên tĩnh theo ở phía sau, bọn họ cũng đang nghiêm túc nghe.
Thông qua Hàn Uyên, bọn họ có thể hiểu biết đến càng nhiều chuyện về Tu Chân giới.
Biết nhiều chuyện hơn một chút, tóm lại là tốt.
Bất tri bất giác, bọn họ đã đi đến giữa sườn núi, nơi này tràn ngập sương mù, nhìn hướng lên trên, như cũ vẫn không thấy đỉnh núi.
Một loạt tiếng bước chân dồn dập từ trong màn sương mù bên cạnh truyền đến.
Bốn người Dịch Tiểu Phong dừng bước chân, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một thiếu nữ áo xanh nhanh bước tới, nàng cầm bím tóc, khuôn mặt tinh xảo, nhìn qua chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, ánh mắt linh động, vừa đi vừa nói thầm, có vẻ lải nhải.
Nàng nhìn thấy đám người Dịch Tiểu Phong không có sợ hãi, ngược lại chào đón.
“Cứu mạng a, các vị đạo hữu, có người muốn giết ta!”
Thiếu nữ áo xanh mang vẻ mặt ủy khuất nói, vừa dứt lời, ba gã nam tử từ trong sương mù vung đao giết ra tới.
Vừa thấy bốn người Dịch Tiểu Phong, bọn họ lập tức dừng lại.
“Các vị huynh đài, chúng ta có thù riêng với nàng, hy vọng các ngươi không nên nhúng tay!”
Cầm đầu chính là tên nam tử một mắt, hai tay tràn đầy vết sẹo, tựa hồ từng bị đốt cháy.
Thiếu nữ áo xanh gấp rút nói: “Bọn họ nhớ thương pháp bảo của ta, muốn giết người đoạt bảo, các ngươi đừng tin bọn họ!”
Nam tử một mắt tức giận: “Ngươi giết bốn cái huynh đệ của ta, còn bôi nhọ chúng ta?”
Đám người Dịch Tiểu Phong biểu tình cổ quái.
Bọn họ không có hé răng, bảo trì cảnh giác.
Nam tử một mắt vung đao, mắng: “Băm nàng!”
Giọng nói rơi xuống, hai tên đồng bạn của hắn lập tức ra tay, giết hướng thiếu nữ áo xanh.
Thiếu nữ vội vàng nhảy lên, nhẹ nhàng nhảy lên trên cây.
Thân thủ thế này vừa thấy liền không đơn giản.
Ba người theo sát nhảy lên cây, đuổi giết thiếu nữ áo xanh.
Bốn người ở trên cây ngươi truy ta đuổi, so với con khỉ còn nhanh nhẹn hơn.
“Nữ tử này không đơn giản a.” Dương Ngự nói thầm nói.
Nhìn động tác của thiếu nữ áo xanh, so với ba người nam tử một mắt còn nhanh hơn.
Tay phải thiếu nữ chạm thân cây, thân thể giống như nam châm lượn quanh thân cây một vòng, chân tung một cú đá bay nam tử một mắt.
Hai tên nam tử kia vung đao chém tới, nhưng thiếu nữ áo xanh nhẹ nhàng tránh thoát.
Khi bay lên, thiếu nữ áo xanh lấy một cái khăn lụa từ trong tay áo quất về hướng hai nam tử phía dưới.
Khăn lụa phát ra ánh sáng hồng, đánh vào trên mặt hai người, trực tiếp đập nát thịt trên mặt hai người, máu tươi ào ào rơi xuống, giống như cắt cà chua.
“A a a ——”
“A ——”
Hai người kêu thảm thiết, ngã xuống.
Xem một màn máu me này, bốn người Dịch Tiểu Phong đều nhíu mày.
Thiếu nữ áo xanh nhìn ngây thơ hồn nhiên, ra tay lại thật sự độc.
Bọn họ bỗng nhiên tin tưởng lời nam tử một mắt.
“Đáng giận! Ta liều mạng với ngươi!”
Nam tử một mắt nổi giận mắng, hắn nhanh chóng vung đao, linh lực bùng nổ, vô số đao khí tàn sát bừa bãi bắn về phía trước, cây cối chung quanh bị cắt ngang, lá cây bay tán loạn.
Thiếu nữ tay trái vung khăn lụa, khăn lụa cuốn lên một trận gió mạnh, trực tiếp đem đao khí tán ra.
Khóe miệng nàng cong lên, hài hước cười nói: “Có chút người các ngươi không thể trêu vào, một hai phải trêu chọc, đổi lấy thống khổ cũng là các ngươi nên thừa nhận.”
Giọng nói rơi xuống, trong tay áo bên phải của nàng bắn ra từng cây kim bạc.
Nam tử một mắt vừa lui về phía sau, vừa vung đao ngăn cản.
Thân thủ của hắn cũng rất không tồi, chặn lại tất cả kim bạc.
Hắn nâng tay trái lên, một quyển trục xuất hiện, hắn đang muốn mở ra, thiếu nữ áo xanh bỗng nhiên lao xuống.
“Thật nhanh!”
Đồng tử nam tử một mắt chợt co rụt lại.
Thiếu nữ áo xanh huy động khăn lụa quất trên mặt nam tử một mắt.
Giống như lúc trước đó, mặt nam tử một mắt nhanh chóng bị nát, đau đớn khủng bố khiến hắn kêu thảm thiết, sau đó ngã trên mặt đất.
Thiếu nữ áo xanh cũng không có để cho bọn họ liên tục thống khổ, lại lần nữa ném kim bạc, độc chết ba người.
Làm xong hết thảy, nàng thu hồi khăn lụa, sau đó vỗ vỗ tay, thả người nhảy lên, nhẹ nhàng dừng lại trước mặt đám người Dịch Tiểu Phong.
“Các ngươi vừa rồi nếu giúp bổn cô nương, các ngươi là có thể có được hảo cảm cùng cảm kích của bổn cô nương, đáng tiếc các ngươi bỏ lỡ.” Thiếu nữ áo xanh buông tay cười nói.
Hàn Uyên trợn trắng mắt, tức giận nói: “Ai để ý ngươi?”
Thiếu nữ áo xanh hừ nói: “Biết bổn cô nương là ai sao?”
“Lăn!”
“Bổn cô nương chính là Nam Tần quận chúa, Liễu Như Thấm!”
“Không nghe nói qua, mau cút, nếu làm hỏng tâm trạng tốt của sư phụ ta, ta một kiếm chém ngươi!”
“A? Ngươi kiêu ngạo như vậy, sư phụ ngươi là ai?”
Trong lòng Liễu Như Thấm khiếp sợ.
Vừa rồi nàng biểu hiện không đủ mạnh mẽ sao?
Người này thế mà còn dám nói năng lỗ mãng với nàng, rõ ràng hoàn toàn không sợ nàng.
Hàn Uyên lập tức giới thiệu nói: “Vị này chính là sư phụ ta, đồ đệ Kiếm Thánh, người ta gọi là Thanh liên kiếm tiên!”
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Hắn cảm thấy Hàn Uyên đang ngầm trêu chọc hắn.
Cái tên Thanh liên kiếm tiên này, hiện tại nghe tới quá biệt khuất.
Liễu Như Thấm nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, mày đẹp nhíu chặt, vẻ mặt nghi ngờ nói: “Hắn mới Luyện Khí cảnh tầng năm, cũng xứng làm sư phụ ngươi? Kiếm Thánh có thể nhìn trúng hắn sao? Xem ra ngươi cũng không mạnh bao nhiêu.”
Mẹ nó!
Lại sỉ nhục ta!
Dịch Tiểu Phong khó chịu, hừ nói: “Đồ nhi, để nàng lăn!”
Hàn Uyên lập tức rút kiếm, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Liễu Như Thấm động dung, giơ tay nói: “Xin lỗi xin lỗi…… Ta đối với các ngươi không có ác ý, không bằng chúng ta kết bạn đi chung đi, lúc sau bí cảnh khảo hạch vô cùng tàn khốc, nếu không có đạo hữu cùng chung chí hướng, tám chín phần mười đều chết, cùng nhau hợp tác mới là đạo lý, ta rất mạnh, tuyệt không kéo chân sau!”
Hàn Uyên hừ nói: “Một mình ta đủ để bảo hộ sư phụ!”
Hắn nâng kiếm chuẩn bị động thủ.
“Từ từ, hợp tác cũng không phải không thể.” Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên mở miệng nói.
Hàn Uyên nhíu mày.
Liễu Như Thấm mừng rỡ, vội vàng bái tạ Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong xoay người, tiếp tục lên đường.
Liễu Như Thấm nhìn về phía Dương Ngự, Tần Cầm Tuyết, kinh ngạc hỏi: “Các ngươi yếu như vậy cũng dám tới Đại hội Tiên môn?”
Dương Ngự: “……”
Tần Cầm Tuyết: “……”
Hàn Uyên đuổi kịp bước chân Dịch Tiểu Phong, nghi hoặc hỏi: “Sư phụ, vì sao phải mang nàng theo?”
Dịch Tiểu Phong cao thâm khó đoán nói: “Con đường tu hành, tài lữ pháp địa, thiếu một thứ cũng không được, kết giao thêm vài bằng hữu, tóm lại là tốt.”
Đồ nhi a.
Sư phụ ngươi bị bốn thế lực lớn truy nã, ta sợ một mình ngươi chống không được!
Dịch Tiểu Phong cũng không cầu Liễu Như Thấm luôn bên cạnh chính mình, nhưng địch nhân thấy bọn họ đông, phỏng chừng sẽ không tùy tiện ra tay.
“Sư phụ nói rất có lý.” Hàn Uyên gật đầu, trong ánh mắt lập loè sự sùng kính.
Khán giả nhìn thấy vẻ mặt của hắn mà câm nín.
Thật là bản tính liếm cẩu a.
Kế tiếp khi đi trên đường, đám người Dịch Tiểu Phong thường hay gặp được các tu sĩ khác, phần lớn đều đang chiến đấu.
Trừ giải quyết ân oán, càng nhiều cuộc chiến đấu là vì cướp bóc.
Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên, Dương Ngự, Liễu Như Thấm, Tần Cầm Tuyết cùng đi với nhau, thật sự không có người dám tới kiếm chuyện.
Một canh giờ sau.
Đám người Dịch Tiểu Phong rốt cuộc nhìn thấy bia chỉ đường lên đỉnh núi.
Đỉnh Tụ Tiên sơn!
Theo đường núi nhìn hướng lên trên, sương mù bàng bạc, cả cây cối phía trên đều nhìn không tới.
Thần bí mông lung.
Dịch Tiểu Phong hít sâu một hơi, nâng bước tiếp tục đi tới.
Khó khăn thật sự vừa bắt đầu.
“Các ngươi muốn gia nhập cái môn phái nào, ta muốn gia nhập Tố Tâm Cung, chính đạo Quan Âm môn cũng không tồi.” Liễu Như Thấm vui cười nói, vẻ mặt chờ mong.
Không ai nói tiếp, nàng tò mò nhìn về phía thủ lĩnh đội ngũ là Dịch Tiểu Phong, hỏi: “Này, Dịch Tiểu Phong, ngươi muốn gia nhập cái môn phái nào?”
Dịch Tiểu Phong nói: “Ta sao, cũng muốn gia nhập Tố Tâm Cung.”
Liễu Như Thấm trợn trắng mắt, lắc đầu nói: “Tố Tâm Cung chỉ thu nữ đệ tử, đừng nghĩ! Lần này dẫn đầu Tố Tâm Cung chính là nội môn đại trưởng lão Vệ Khấp Tâm, Vệ Khấp Tâm là người phương nào? Một trong những ma đầu mạnh mẽ nhất Tố Tâm Cung, nữ nhân truyền kỳ của ma đạo, nàng ghét nam nhân nhất.”
“Đến lúc đó nhìn thấy nàng, ngươi nhưng đừng nói đùa như vậy, sẽ chết a.”