Chương 79: Tông môn có nội tình sâu nhất
truyendichgiare.com
* * *
“ Đệ tử Tố Tâm Cung trước khi thành tựu Kim Đan cảnh không được thành thân, tu vi nàng này không lợi hại bao nhiêu, thế nhưng đã có tướng công, còn là phàm nhân bình thường như chúng ta tiến đến tham gia Đại hội Tiên môn, chậc chậc, lấy tính cách Vệ Khấp Tâm, phỏng chừng sau đó liền sẽ giết nàng.”
Liễu Như Thấm tấm tắc bảo lạ nói, không chỉ có là nàng, các tu sĩ cũng đang nghị luận.
Các tuyển thủ đều biết Vương Mỹ đang gọi ai.
Nam hâm mộ ghen tị, Dịch Tiểu Phong có vận khí thật quá tốt, thế mà bắt được trái tim một mỹ nhân như vậy, khiến nàng một lòng một dạ.
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Đó chính là sư nương của ta?”
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh gật đầu.
Liễu Như Thấm trừng to đôi mắt đẹp, nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, kinh ngạc hỏi: “Nàng đang kêu ngươi?”
Dịch Tiểu Phong đáp: “Không sai.”
Liễu Như Thấm nửa tin nửa ngờ.
Hai thầy trò này quá biết khoác lác đi!
Một chốc thì đồ đệ Kiếm Thánh, một hồi thì tướng công của đệ tử Tố Tâm Cung.
Thổi đi!
Dùng sức thổi nữa đi!
Nhưng Hàn Uyên thật sự lợi hại, có thể khiến Hàn Uyên bái làm sư phụ, có nghĩa là Dịch Tiểu Phong cũng có chỗ khó lường.
Chẳng lẽ hai người nói là sự thật?
Liễu Như Thấm rối rắm.
Từng tông môn từ trong cửa truyền tống đi ra, mỗi người khí thế bất phàm, rất có khí chất của người tu đạo.
Các tu sĩ trong quảng trường khẩn trương, khi nói chuyện cũng không dám lớn tiếng.
Một lúc lâu.
29 tông môn tề tụ.
Các đại tông môn dẫn đầu bắt đầu trò chuyện.
“Sư phụ, ngươi nhìn Thiên Kiếm Thánh tông, dẫn đầu chính là chấp pháp trưởng lão Tiếu Thiếu Mệnh, hắn là sư đệ của sư tổ, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, mấy chục năm trước phá cảnh lên Nguyên Anh thất bại, nhưng thực lực vẫn áp đảo Kim Đan cảnh.” Hàn Uyên giới thiệu cho Dịch Tiểu Phong.
Tiếu Thiếu Mệnh?
Tên này……
Dịch Tiểu Phong giương mắt nhìn lên.
Tiếu Thiếu Mệnh một bộ bạch y, khí chất nho nhã, bên hông đeo hai thanh bảo kiếm, diện mạo anh tuấn, mặt mang mỉm cười làm người ta như tắm mình trong gió xuân.
Ừ, cũng không tệ lắm.
Ít nhất biểu tình không có trang bức như Kiếm Thánh.
Dịch Tiểu Phong thấp giọng hỏi nói: “Trong nhóm người tới từ các đại tông môn, ai lợi hại nhất?”
Hàn Uyên lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Ta chỉ là tiểu tu sĩ Trúc Cơ, như thế nào biết được?”
Bất chợt, hắn lại thở dài một hơi, nói: “Sư tổ vì sao không có tới, nếu hắn tới, khẳng định hắn mạnh nhất.”
Lại bắt đầu thổi Kiếm Thánh.
Tiếu Thiếu Mệnh được thăm hỏi nhiều nhất, các tông môn chính đạo hầu như đều hướng hắn chào hỏi, biểu lộ địa vị của Thiên Kiếm thánh tông là không thể bỏ sót.
Một lát sau.
“Các ngươi xếp hàng, theo thứ tự lên đài.”
Trần Khúc mở miệng nói, thanh âm bình tĩnh.
Hơn một ngàn vị tu sĩ đều có thể nghe được rành mạch.
Lập tức liền có một vị tu sĩ hưng phấn đi lên đài kiểm tra linh căn.
Người nọ dưới sự chỉ dẫn của đệ tử Tử Tuyết phong duỗi tay ấn trên bia đá.
Ánh mắt mọi người đều dừng trên người hắn, hắn hưng phấn đến sắc mặt ửng đỏ.
Tấm bia đá rung động, lập tức có bốn viên tinh thạch sáng lên.
“Tư chất Tứ linh căn, phong, thủy, kim, mộc.”
Đệ tử Tử Tuyết phong mở miệng hô, thanh âm quanh quẩn trong quảng trường, hắn cầm lấy một khối mộc bài, dùng một cây bút giống như lông chim viết chữ lên trên.
Dịch Tiểu Phong tấm tắc bảo lạ.
Bức tường này không đơn giản a, có loại cảm giác khuếch đại âm thanh.
Sau khi biết tư chất của mình là Tứ linh căn, trong nháy mắt biểu tình vị tu sĩ kia trở nên cô đơn.
“Trong thời gian mười tức, nếu không có tông môn lựa chọn, liền tới một vị khác lên đài kiểm tra đo lường linh căn.” Âm thanh Trần Khúc lại lần nữa vang lên.
Phía trên tường, cao nhân các phái từng người đang tán gẫu, không ai chú ý đến người kiểm tra linh căn trên đài, người nọ xấu hổ đến hận không thể tìm một cái khe đất chui vào.
Khi thời gian mười tức sắp kết thúc, một tông môn tên là Phong Diệp môn lên tiếng nhận lấy vị tu sĩ này.
Tứ linh căn tuy không phải thiên tài, nhưng tốt hơn so với Ngũ linh căn, phàm nhân càng không thể so sánh.
Kế tiếp từng vị từng vị tu sĩ liên tục lên đài.
Mỗi một tu sĩ tốn thời gian không đến nửa phút, tiết tấu thật sự rất mau.
“Ta đã biết linh căn của ta, Tam linh căn, tuy rằng không tính lợi hại, nhưng cũng không kém, các ngươi đây?” Liễu Như Thấm tò mò hỏi.
Dương Ngự, Tần Cầm Tuyết thấp thỏm bất an, đều là lắc đầu.
Hàn Uyên ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt kiêu ngạo.
“Ngươi đừng nói nữa, ta biết ngươi là Song linh căn, ta cũng biết Kiếm Thánh chết sống không thu ngươi làm đồ đệ.” Liễu Như Thấm xua tay nói, trên đường đi, nàng đã biết tên mọi người.
Tên tuổi của Hàn Uyên, cũng coi như vang dội.
Hàn Uyên vừa nghe xong, sắc mặt sắp không nhịn được, thiếu chút nữa bạo tẩu.
Bị Kiếm Thánh cự tuyệt, vẫn luôn là vết sẹo lớn nhất của hắn.
“Tư chất song linh căn, phong, hỏa!”
Thanh âm đệ tử Tử Tuyết phong truyền đến, mọi người cả kinh quay đầu nhìn lại.
Trên đài kiểm tra kinh căn, một thanh niên mặc áo vải bình thường, thậm chí có chút giống nông phu, hắn mừng rỡ nhìn về phía tấm bia đá, mặt trên chỉ có hai viên tinh thạch phát sáng.
Tần Cầm Tuyết híp mắt, nói: “Hắn giống chúng ta đến từ một chỗ.”
Dịch Tiểu Phong, Dương Ngự nhướng mày.
Tuyển thủ!
Khán giả cũng bùng nổ:
“Người mới đợt này mạnh như vậy sao? Đi lên chính là Song linh căn!”
“Trâu bò a, gia hỏa này tên gọi là gì?”
“Giang Kình, thủ khoa thi đại học năm trước, là bạn học của ta.”
“Ta vừa tra xét một chút, Giang Kình rất mạnh a, không chỉ có là học bá, phương diện thể dục cũng siêu mạnh, trước mắt đã là vận động viên điền kinh quốc gia, năm nay mới vừa đạt được quán quân cuộc thi trăm mét cả nước dành cho sinh viên.”
“Được nha, có tố chất.”
“Dịch thần của ta nếu là cái đồ dỏm, ta đây liền cười ngất.”
……
“Tiểu bối, nguyện ý gia nhập Hồng Ma điện chúng ta sao?”
Hồng Ma điện dẫn đầu nói, thân hình hắn ục ịch, tướng mạo mơ hồ, đôi mắt hẹp dài, cho người ta một loại cảm giác cáo già xảo quyệt.
Hàn Uyên thấp giọng nói: “Người này là phó điện chủ Hồng Ma điện, Huyết Ẩm đạo nhân, nghe nói hắn thích uống máu người, là đại ma đầu không hơn không kém.”
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc.
Đại ma đầu như vậy thế mà có thể đến nơi này, hơn nữa cùng các phái chính đạo hòa thuận ở chung.
Không hợp lý.
Hay là Đại hội Tiên môn lần này, chính ma lưỡng đạo sẽ quyết liệt?
Dịch Tiểu Phong có nhiệm vụ phụ chính là đề cập đến rất nhiều nhân vật chính ma lưỡng đạo.
Nghe được Hồng Ma điện nguyện ý tuyển nhận chính mình, Giang Kình không có mừng rỡ như điên mà đáp ứng.
Lấy cửa lớn làm trung tâm, phía trên tường một bên là ma đạo, một bên là chính đạo, tu sĩ ma đạo kiệt ngạo khó thuần, tu sĩ chính đạo một thân chính khí, rất dễ dàng phân biệt.
“Gia nhập Càn Cực cung đi, ngươi sẽ được học tập phương pháp tu tiên thượng thừa.” Lại một thanh âm vang lên.
Càn Cực cung, một trong những môn phái lớn thuộc chính đạo.
Ngay sau đó, các tông môn khác cũng bắt đầu lên tiếng tranh đoạt.
Song linh căn tuyệt đối là thiên tài, đáng giá mượn sức.
Cuối cùng Thiên kiếm thánh tông mở miệng, Giang Kình không chút do dự, lựa chọn gia nhập lãnh tụ chính đạo.
Kết quả này không có ngoài ý muốn, các đại tông môn tuy bất mãn, nhưng cũng không dám nói ra miệng.
Trần Khúc phất tay, trực tiếp đưa Giang Kình đến cạnh đệ tử Thiên kiếm thánh tông.
Tu sĩ tiếp theo lên đài.
Không có linh căn, trực tiếp đào thải.
Các tu sĩ bắt đầu xếp hàng, đám người Dịch Tiểu Phong cũng lẫn vào trong đó.
“Ngươi tu luyện Cửu U Bàn Nhược công, đi Chí Tôn cốc đi.” Một thanh âm bỗng nhiên truyền vào trong tai Dịch Tiểu Phong.
Vệ Khấp Tâm!
Dịch Tiểu Phong theo bản năng quay đầu nhìn lại, Vệ Khấp Tâm đứng ở trên tường, vành nón che đậy đôi mắt.
Chí Tôn cốc?
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
“Một khi tu hành Cửu U Bàn Nhược công, ngươi liền không thể học tập công pháp nạp khí khác, Chí Tôn cốc có nội tình coi như là số một trong ma đạo, chỉ là điệu thấp mà thôi, ta cùng với Chí Tôn cốc có giao tình, Bạch Hồng Tiêu cũng có bạn thân ở Chí Tôn cốc, ngươi đi sẽ không bị làm khó dễ.”
“Sau khi gia nhập Chí Tôn cốc, ta sẽ đem toàn bộ tâm pháp Cửu U Bàn Nhược công cho ngươi, vào Chí Tôn cốc, ngươi phải nghĩ biện pháp bái Động Thiên lão tiên làm sư phụ, ở Chí Tôn cốc, Cửu U Bàn Nhược công cũng là thần công bất truyền, chỉ có Động Thiên lão tiên biết.”
Lời Vệ Khấp Tâm nói làm Dịch Tiểu Phong lâm vào trầm tư.
Gia nhập Chí Tôn cốc, tu luyện Cửu U Bàn Nhược công sâu hơn?
Nhưng hắn đối với Chí Tôn cốc cũng không hiểu biết gì nhiều.
Hắn hướng Hàn Uyên hỏi: “Chí Tôn cốc như thế nào? Nếu để ngươi gia nhập, ngươi nguyện ý sao?”
Hàn Uyên không cần nghĩ ngợi trả lời nói: “Đương nhiên nguyện ý, chính ma lưỡng đạo không người dám trêu chọc Chí Tôn cốc, Chí Tôn cốc cũng không gây chuyện, là nơi có thể an tâm tu luyện thật tốt, ta nghe phụ vương nói qua, Chí Tôn cốc có nội tình là hùng hậu nhất, từ truyền thuyết khủng bố của Cửu U chân nhân có thể chứng minh điểm này, mấy trăm năm qua, người có thể đạt được sức uy hiếp như Cửu U chân nhân cũng chỉ có một người, đó là sư tổ.”