Chương 40: Công thức đủ để thay đổi thế giới
“Hóa ra là thế, khó trách bọn họ lại có thể tìm đến mình.”
Einstein đã xác lập trước điều kiện tìm kiếm cho đời sau của mình là…
Lâm Huyền thường xuyên xuất hiện trên báo chí, tivi, tin tức thời sự.
Nói trắng ra chính là “Lâm Huyền” khá nổi danh.
Xem ra, Einstein đã dự liệu được từ trước.
“Lâm Huyền” có năng lực viết thư gửi về quá khứ tuyệt đối không phải là loại người tầm thường. Hắn chắc chắn sẽ lợi dụng loại năng lực này để sửa lại lịch sử, thu hoạch tài phú từng chút, có địa vị cao hơn người khác một bậc, có được danh vọng vô thượng.
“Thiên tài chính là thiên tài, đoán trước được rất chuẩn xác tất cả mọi thứ.”
Trong khoảng thời gian từ năm 2006 đến năm 2021 này, Kalman và Jenny vẫn luôn sinh sống tại Trung Quốc là để tìm ra “Lâm Huyền khá nổi danh”.
Mười bảy người trước đó họ tìm ra đều không phải, mình là người thứ mười tám, bọn họ cuối cùng cũng tìm được câu trả lời chính xác.
“Di sản trị giá một tỷ… Không không không, một tỷ ở năm 1961, qua nhiều năm vận hành như thế, có lẽ đã đột phá đến con số chục tỷ từ lâu rồi.”
“Khó trách Kalman và Jenny bỏ ra công sức như thế.”
Lâm Huyền xem lại bức thư này một lần nữa.
Sau khi xác định bản thân không bỏ sót bất kỳ thông tin nào, hắn dùng diêm mồi lửa… thiêu cháy nó.
Sau đó thả xuống bồn cầu xối nước trôi đi.
Thiêu hủy chứng cứ mấu chốt, đây là thói quen của Lâm Huyền.
Cẩn thận thì sẽ không tạo thành sai lầm lớn.
…
“Được rồi, nên xem thử lá thư hồi âm quan trọng nhất rồi.”
Lâm Huyền lấy ra lá thư thật dày kia.
Nặng trĩu.
Xem ra nội dung viết trong lá thư là rầt nhiều.
Sáu mươi năm trôi qua.
Đống giấy viết đã vàng khô như nến.
Không thể không nói, công nghệ máy móc chế tạo giấy hiện đại, xét về mặt bảo tồn lâu dài, đã bị giấy Tuyên Thành được chế tác thủ công thời cổ đại đánh bại hoàn toàn!
Nội dung trong lá thư này đều được viết bằng chữ Hán.
Mặc dù nghiêng ngả méo mó, trông như chữ viết của học sinh tiểu học, nhưng vẫn nhận ra được thái độ của người viết ra vô cùng chăm chút.
“Đọc chữ Hán vẫn dễ hơn nhiều.”
Lâm Huyền cầm lá thư trên tay, bắt đầu đọc.
Đây là lá thư vượt qua thời không sáu mươi năm…
Cũng chính là lá thư hồi âm Einstein gửi cho Lâm Huyền ở tương lai.
“Lâm Huyền tiên sinh kính mến.”
“Gửi lời chào đến ngài.”
“Thật xin lỗi, ta đã nuốt lời. Nhưng xin cho phép ta biểu đạt thành ý của mình trước, sau đó mới sám hối tội lỗi của ta sau.”
“Nhận được lá thư từ ngài, ta cũng nhận được sự cổ vũ. Các con của ta… Ồ, ý ta là các công thức của ta, ta rất yêu chúng. Chúng không hề sai, chúng đúng, chúng mang đến hòa bình lâu dài cho nhân loại!”
“Nếu như không có bức thư thiện ý mà ngài gửi đến, có lẽ ta đã kết thúc trong áy náy và hậm hực. Nhưng ngài đã cho ta sinh mệnh mới và niềm hy vọng mới, để ta như thể được trùng sinh!”
“Tiếp đây, xin ngài nhận lời hối lỗi từ ta. Bởi vì tâm tính đã thay đổi, đầu óc của ta trở nên rõ ràng hơn. Vì thế ta lại phát hiện ra ba công thức thần kỳ không nên bị phát hiện ra!”
“Những công thức này đủ để thay đổi thế cục thế giới, vốn không nên xuất hiện trong lịch sử, ta không nên công bố chúng ra ngoài, lại càng không nên giữ nó lại trên đời.”
“Thế nhưng… Chúng là những đứa con mà ta yêu thương, cũng là những đứa con mà ta vẫn lấy làm kiêu ngạo bấy lâu! Thân là cha, ta không thể nào xóa bỏ chúng được… Ta cảm thấy rất đau khổ.”
“Nhưng Lâm Huyền tiên sinh, xin ngài cứ yên tâm, ta tuân thủ theo ước định với ngài, không công bố chúng trước thế giới. Ta đã hủy bỏ tất cả tài liệu, chỉ chừa lại bản thảo cuối cùng nhét vào trong phong thư, gửi đến cho ngài ở mấy chục năm sau.”
“Đây là phát hiện còn vĩ đại hơn cả công thức chuyển đổi năng lượng và thuyết tương đối! Những công thức này, đủ để thay đổi toàn bộ thế giới!”
“Lâm Huyền tiên sinh, những công thức này thuộc về ngài, chúng được sinh ra vì ngài. Xử lý chúng như thế nào, đều do ngài làm chủ.”
“Cảm ơn ngài, cảm ơn thế giới này.”
“Lạc khoản: Albert Einstein.”
“Thời gian: Ngày 21 tháng 2 năm 1961.”
…
Thư không quá dài, chỉ dùng hai trang giấy để viết.
Như vậy nói cách khác, đống giấy còn lại này…
“Tất cả đều là công thức?”
Xem đống chứ Hán, chữ tiếng Anh, con số dày đặc trên trang giấy, Lâm Huyền thấy hơi đau đầu.
Nói thật…
Từng chữ, từng chữ một đều biết.
Nhưng ghép lại với nhau thì xem không hiểu nổi một chút nào!
“Tính chuyên sâu quá lớn… Tại sao Einstein lại có ảo giác mà mình có thể xem hiểu vậy chứ?”
“Có phải ông ấy cảm thấy… Ông ấy đã cố gắng viết rất rất dễ hiểu rồi không? Giống như nhật ký của học sinh tiểu học vậy?”
Làm màu quá trời quá đất luôn rồi…
Lâm Huyền lật tìm tờ đầu tiên của đống bản thảo này.
Bên trên viết rõ ràng tên của ba công thức bằng chữ Hán.
Sau khi Lâm Huyền nhìn thấy…
Lập tức sửng sốt.
Einstein nói đúng…
Nếu ba công thức này được công bố ra toàn thế giới…
Hậu quả khó mà lường được.
Ba công thức này là…
Công thức chứng minh giả thuyết Goldbach!
Phương trình năng lượng hợp hạch!
Hằng số vũ trụ!
Công thức chứng minh giả thuyết Goldbach!
Phương trình năng lượng hợp hạch!
Hằng số vũ trụ!