Ta Cùng Nhà Bên A Di Lưu Lạc Hoang Đảo

Chương 44: Săn gấu

Chương 44: Săn gấu
"Thực không dám giấu giếm! Là bởi vì bên trong hang núi kia có Hữu Hùng! Hơn nữa còn là hai con gấu, một lớn một nhỏ." Charles không hề che giấu sự thật.
Nếu không phải vì hai con gấu kia, bọn hắn đã sớm lấy được vật tư rồi. Gấu mẹ mang theo gấu con là thời điểm nguy hiểm nhất, chúng lại rất ít khi rời xa lãnh địa của mình.
"Gấu..." Châu Phong nhíu mày. Trên hoang đảo này lại còn có gấu sao? Bất quá bây giờ hắn cũng không cảm thấy quá kinh ngạc.
"Chúng ta cùng nhau săn gấu, trước tiên giải quyết hai con gấu kia, còn lại vật tư chúng ta chia nhau." Charles tiếp tục nói.
"Phân chia như thế nào?" Châu Phong hỏi thẳng.
"Rất đơn giản, chúng ta lấy hai phần ba, ngươi có thể lấy một phần ba." Charles ngữ khí vô cùng hào sảng.
"Một phần ba? Như vậy không hợp lý chút nào, nếu như là hợp tác, ít nhất cũng phải mỗi người một nửa, với lại thịt gấu thì phân chia thế nào?" Châu Phong lắc đầu nói.
Đối phương không hề đề cập đến thịt gấu, hiển nhiên là muốn độc chiếm.
Nghe Châu Phong nói vậy, Charles cười khổ một tiếng, rồi bắt đầu giải thích. Rằng vì kế hoạch săn gấu này, bọn hắn đã chuẩn bị từ trước, huy động mười mấy người, đào cạm bẫy ở gần hang động. Châu Phong chỉ cần dẫn dụ gấu đến đó, chỉ cần gấu sập bẫy là được.
"Đối với Châu Phong huynh đệ mà nói, đây là một việc rất đơn giản, ngươi không cần tốn nhiều công sức."
"Mặt khác về phần thịt gấu, bên ngươi có nhiều đồ ăn như vậy, hẳn là không cần đến nó đâu."
"Người bên ta thì lại đông đảo, thật sự là khó mà phân chia cho đều."
Charles nói rất nhiều, nhưng vẫn cắn răng không nhả ra phần thịt gấu.
"Đơn giản? Nếu đơn giản như vậy, các ngươi cần gì tìm đến ta? Các ngươi hẳn là đã thử rất nhiều lần rồi đúng không, chắc hẳn cũng đã có người chết?" Châu Phong thản nhiên nói.
Charles có chút xấu hổ, không ngờ Châu Phong lại nhìn ra.
Thực tế là, bọn hắn đã phát hiện ra cái hang núi kia được bảy tám ngày, cũng đã tiến hành hai lần kế hoạch dụ bắt, nhưng đều thất bại. Cái cạm bẫy bọn hắn đào cách hang động mấy trăm mét, đến khi muốn dụ gấu tới mới phát hiện là quá khó khăn, bởi vì tốc độ chạy của gấu vượt xa tưởng tượng của bọn hắn. Chạy trốn khỏi gấu trong rừng gần như là không thể. Trước sau hai lần, tổng cộng đã có ba người chết. Muốn đào cạm bẫy gần hang động hơn thì lại quá mạo hiểm, chỉ cần có động tĩnh là có thể thu hút gấu đến ngay.
Sau khi chứng kiến thực lực của Châu Phong hôm đó, Charles cảm thấy nếu là Châu Phong ra tay, có lẽ có thể trốn thoát khỏi sự truy kích của gấu, vì vậy hắn mới liên tục ba ngày tìm đến Châu Phong.
"Vậy ngươi nói ra yêu cầu đi." Charles nói.
"Công bằng một chút, mỗi người một nửa, thịt gấu ta cũng muốn một nửa." Châu Phong nói.
Châu Phong nói là công bằng, nhưng thực tế lại không công bằng chút nào, đối phương ra người, bỏ công sức nhiều hơn.
"Cái này... được!" Charles chần chừ một chút rồi gật đầu đồng ý.
Hai người trở lại doanh địa. Châu Phong gọi mọi người tập hợp, còn đám người Charles đứng ở đằng xa.
"Ta phải đi làm chút việc, Dương Vĩ và Phạm Kiến hai người cứ ở lại doanh địa, nếu có nguy hiểm gì thì rút lui." Châu Phong nói.
"Lão đại, ngươi muốn đi làm gì?" Phạm Kiến không nhịn được hỏi.
"Săn gấu."
"Săn gấu!" Mọi người đều trợn tròn mắt, muốn đi đối phó với gấu! Mặc dù bọn họ đều biết Châu Phong sức chiến đấu rất mạnh, lại có tuyệt chiêu ném đá, nhưng da gấu dày thịt béo, chắc không sợ đá, chỉ khiến nó thêm tức giận thôi.
"Lão đại, thân thể ngươi vừa mới hồi phục, giờ lại muốn đi vật lộn với gấu! Chúng ta đâu cần đến mức đó." Dương Vĩ vội vàng nói. Bây giờ đồ ăn của bọn họ phong phú, căn bản không cần thiết phải liều mạng với gấu chỉ để lấy chút thịt. Với lại nghe nói thịt gấu nếu không xử lý kỹ sẽ rất hôi. Mấy ngày Châu Phong hôn mê, bọn hắn đều cảm thấy mất đi chỗ dựa tinh thần, không biết phải làm gì tiếp theo, Châu Phong đối với bọn hắn mà nói là quá quan trọng.
"Trong hang gấu có một ít vật tư, ta chủ yếu là vì vật tư." Châu Phong giải thích qua loa.
"Châu Phong, tôi đi cùng anh!" Bạch Khuynh Nhan lập tức nói.
"Em đi làm gì, đi xem náo nhiệt à?" Châu Phong dở khóc dở cười. Hắn xem Bạch Khuynh Nhan như em gái nhà bên, chỉ cần không có việc gì là được, lại còn muốn đi săn gấu cùng hắn.
"Ai biết trong người anh còn độc rắn hay không! Đông người còn giúp được anh, nếu không anh lại ngất đi thì làm sao?" Bạch Khuynh Nhan nói.
Nghe Bạch Khuynh Nhan nói vậy, Châu Phong gật đầu. Nếu có Bạch Khuynh Nhan bên cạnh, thật có thể giúp hắn nhiều việc, Phạm Kiến và Dương Vĩ lại không tiện rời khỏi căn cứ, nhỡ mà ngất xỉu trước mặt Charles thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, với lại nếu có bất trắc gì, hắn còn có thể bảo vệ Bạch Khuynh Nhan.
"Vậy đi! Em đi cùng anh xem sao." Châu Phong đồng ý.
"Hì hì!" Bạch Khuynh Nhan vui vẻ nhướng mày, mình cũng có thể giúp một tay!
"Tần dì, con sẽ dẫn Khuynh Nhan về." Châu Phong nhìn Tần Hiểu Tuyết nói.
"Ừ, hai đứa phải cẩn thận." Tần Hiểu Tuyết gật đầu, con gái đi theo Châu Phong, bà rất yên tâm.
Khi Charles nhìn thấy Châu Phong và Bạch Khuynh Nhan xuất hiện trước mặt, biểu tình Charles có chút mất tự nhiên.
"Huynh đệ, ngươi chỉ mang theo một người phụ nữ?" Charles hỏi.
"Như vậy là đủ." Châu Phong nói.
"Vậy được rồi! Chúng ta đi thôi." Charles không tiếp tục chất vấn nữa.
Mấy người hướng về phía đông mà đi. Trên đường, Charles giới thiệu kỹ hơn.
Bọn hắn muốn đối phó là hai con gấu đen, một lớn một nhỏ. Con lớn cao gần ba mét khi đứng lên, vô cùng hung hãn, tính tình cũng rất nóng nảy. Con nhỏ thì có vẻ hiền lành hơn, dễ đối phó hơn. Mục tiêu của Châu Phong là con gấu lớn, chỉ cần dụ được nó vào cạm bẫy thì không lo nó thoát ra được.
"Cạm bẫy của các ngươi thế nào?" Châu Phong hỏi. Gấu tuy to lớn, nhưng cũng là loài động vật rất linh hoạt, còn biết leo cây! Nếu là cạm bẫy bình thường, rất có thể nó sẽ leo ra. Đến lúc đó thì công cốc.
"Huynh đệ yên tâm! Chúng ta đã đào một cái hố rất lớn." Charles dùng tay khoa tay. Cái hố sâu ít nhất năm mét! Bên trong đã cắm rất nhiều cọc gỗ nhọn, gấu chỉ cần rơi xuống đó, chắc chắn bị thương nặng, căn bản không thể leo ra.
"Với lại người của chúng ta đều cầm trường mâu đứng xung quanh! Chỉ cần gấu trồi lên thì đâm mù mắt nó ngay." Charles nói thêm.
Có hai lớp bảo hiểm này, không có gì phải lo lắng. Châu Phong nghe vậy gật đầu, chuẩn bị này quả thật rất đầy đủ.
Chỉ là nếu không thể dụ được gấu đến đó thì mọi thứ đều vô nghĩa.
Đi được một nửa đường, Charles bảo thủ hạ quay về doanh địa gọi thêm người, còn bọn hắn tiếp tục đi thêm mấy cây số, đến một sườn núi khá dốc đứng.
"Phía bên kia là cái hang có vật tư!" Charles chỉ vào một hướng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất