Ta đã Đại Thừa Kỳ, hệ thống mới tới

Chương 6: Ta nhưng là Giang Nhân Hoàng ca ca

Chương 6: Ta nhưng là Giang Nhân Hoàng ca ca
Vị lão nhân quỳ trong đại sảnh Giang gia chính là trưởng bối cao nhất và cũng là tộc trưởng của Giang gia.
Thấy Ma Bào lão giả đến, Giang tộc trưởng run rẩy chống gậy đứng dậy, hành lễ vái chào, vẻ mặt mừng rỡ: "Lão tổ tông xuất quan sớm hơn dự kiến hai ngày, không biết đã đột phá Nguyên Anh đỉnh phong, bước vào cảnh giới Hóa Thần chưa?"
Ma Bào lão giả lắc đầu, tiếc nuối nói: "Bước vào Hóa Thần đâu có dễ dàng như vậy, chỉ tiếc hơn mười đứa trẻ sơ sinh kia, sau khi tiến hành Huyết Tế cũng không giúp ích mấy cho tu vi của ta. Xem ra muốn đột phá Hóa Thần, không thể chỉ dựa vào Huyết Tế trẻ sơ sinh, phải tìm những phương pháp khác."
Vẻ tiếc nuối trên mặt Giang tộc trưởng thoáng qua rồi biến mất, ông ta nói: "Mới có cung phụng báo lại, những phụ huynh mất con ở Thanh Thành đang náo loạn khắp nơi, thậm chí còn đến trước cửa Thành Chủ phủ gây rối. Lần này khó mà dẹp yên được, lão tổ tông đổi phương pháp cũng tốt. Mấy năm nay chúng ta đã trộm quá nhiều trẻ sơ sinh, đã có người nghi ngờ đến chúng ta rồi."
"Ai?"
"Một tên tán tu gọi là Viên Ngũ Hành, tu vi Kim Đan, mấy năm nay hắn luôn tìm cách lẻn vào trong lúc chúng ta tiến hành Tế Tổ."
Ma Bào lão nhân khẽ cười nhạt, vẻ mặt thờ ơ: "Xem ra hắn phát hiện tần số của Tế Tổ và việc vứt bỏ trẻ sơ sinh có sự tương đồng. Một tên tán tu, bắt hắn lại dùng làm Huyết Tế cũng được."
"Đúng rồi, mấy bà mẹ Ngu Dân đanh đá kia cứ gây chuyện mãi, vậy thì bắt luôn họ làm Huyết Tế, để cho họ đoàn tụ với con cái."
"Ừ."
"Người tốt bụng thế mà sao ngươi không xuống dưới đoàn tụ với cha mẹ ngươi?"
"Ai?" Ma Bào lão giả giật mình quay lại, tìm xem ai dám nhiều lời như vậy. Đồng thời, thân thể hắn nhanh chóng lùi lại, nhưng hắn không cảm nhận được ai đang đến gần.
Có thể lừa gạt được cảm giác của hắn, hoặc là những tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong giỏi ngụy trang, hoặc là tu sĩ Hóa Thần.
Giang Ly không nói hai lời, liền tung một cái tát, đánh bay Ma Bào lão giả lên bàn thờ, bài vị trên bàn rơi vãi đầy đất, thậm chí còn đánh gãy nửa hàm răng của Ma Bào lão giả.
"Ngươi!"
Ma Bào lão giả vô cùng kinh hãi, hắn cảm nhận được Giang Ly cũng ở cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong như mình, nhưng động tác của đối phương lại nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng.
Giang Ly trải qua bao nhiêu trận chiến sinh tử, kinh nghiệm chiến đấu phong phú vô cùng, đừng nói tu vi bị ép xuống Nguyên Anh Kỳ, cho dù bị ép xuống Kim Đan Kỳ, hắn vẫn có thể dễ dàng đánh bại Ma Bào lão giả.
Giang Ly vẫn không nói gì, im lặng chiến đấu, đánh gục Ma Bào lão giả xuống bàn, liên tiếp ra quyền, mỗi quyền đều nặng hơn quyền trước, thậm chí trong lúc đó, hắn còn nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
【 Chúc mừng kí chủ đánh bại Giang Nhất Tinh, nhiệm vụ tân thủ hoàn thành. 】
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Giang Ly không hề vui mừng, vẫn tiếp tục dùng lực lượng Nguyên Anh Kỳ đánh Giang Nhất Tinh.
Hắn sợ dùng lực mạnh hơn sẽ đánh chết Giang Nhất Tinh.
Giang Ly dùng thần thức quét qua không gian, lập tức nhận ra Ma Bào lão giả chính là Giang Nhất Tinh.
Nhưng vì hắn đã cải trang, nên Giang Nhất Tinh không nhận ra hắn chính là Giang Ly.
"Ngươi... biết... ta là ai... À... ta chính là Giang Nhân Hoàng... Giang Ly... ca ca..."
Giang Nhất Tinh nói lắp bắp, vì mất nửa hàm răng nên miệng vẫn còn gió lùa.
"Phải không!"
"Giang Nhân Hoàng ca ca!"
"Uy phong thật lớn!"
"Nhân Hoàng còn không bằng ngươi uy phong!"
"Tự mình lập bài vị!"
“Biết rõ mình đáng chết phải không!”
“Còn là nói đối ngoại giả chết!”
Giang Ly cười lạnh, mỗi câu nói xong lại đấm một quyền, liên tiếp đấm đến khi Giang Nhất Tinh thất khiếu chảy máu, tinh thần mơ hồ mới dừng tay. Chỉ cần thêm vài quyền nữa là đánh chết hắn.
Giang Ly nhặt tấm bảng tên của Giang Nhất Tinh lên, lạnh lùng hừ một tiếng.
“Dùng Tế Tổ Tín Ngưỡng chi lực tiêu diệt thể nội oán khí, thông minh vặt.”
Giang Ly kéo lê Giang Nhất Tinh ra khỏi cửa. Khi ra đến cửa, đầu Giang Nhất Tinh đập mạnh vào khung cửa, phát ra tiếng “cạch”. Người nhà Giang gia sớm nghe thấy tiếng động ở Từ Đường, vừa thấy Giang Ly xuất hiện liền xông ra, muốn giết chết tên “tặc” này.
Trừ một số ít người ra, hầu hết người nhà Giang gia đều cho rằng Giang Nhất Tinh đã chết, nên không nhận ra hắn. Khi những người này tấn công Giang Ly đều không tránh né Giang Nhất Tinh, có vài đòn đánh trúng người hắn, nhưng so với những cú đấm của Giang Ly thì những đòn tấn công này không đáng kể, Giang Nhất Tinh vẫn chưa chết.
Giang Ly ung dung chặn tất cả các đòn tấn công, đánh ngã những kẻ ra tay, vẻ mặt thản nhiên.
“Tiền bối, ngài… ngài làm gì vậy…?” Viên Ngũ Hành đi theo phía sau, bị hành động của Giang Ly làm cho sợ hãi. Việc lật đổ Giang gia, bắt giữ thủ phạm, là chuyện mà hắn chưa từng dám nghĩ đến.
“Làm gì? Đại Chu lấy pháp trị nước, đương nhiên là đi báo quan.” Giang Ly nói một cách đương nhiên.
“Nhưng mà Thành chủ và Giang gia là một phe a.” Viên Ngũ Hành không hiểu Giang Ly muốn làm gì, chỉ thấy người này tu vi cao thâm, khó đoán biết.
“Thì càng tốt, nếu không làm sao biết được có bao nhiêu người bao che cho Giang gia, rốt cuộc là người đứng đầu một thành, một phủ, hay là những kẻ đứng sau…?” Giang Ly cười nhạt.
Viên Ngũ Hành nghe mà tim đập thình thịch, đây là muốn lật trời sao!
“Ngươi đi gọi cha mẹ của những đứa trẻ bị mất tích đến, bảo họ rằng hung thủ đã bị bắt, đang ở Thành chủ phủ chờ xét xử.”
“Dạ!”

Thành chủ Thanh Thành họ Tăng. Ông ta cho rằng mình may mắn đến lạ, từ một tiểu lại nhỏ bé, không ngừng được quý nhân giúp đỡ, thăng quan tiến chức, nay đã ngồi vào vị trí Thành chủ Thanh Thành mà biết bao đồng liêu mơ ước. Nhờ dựa vào Giang gia, tuy chưa trực tiếp gặp Nhân Hoàng Điện hạ, nhưng dựa vào Giang gia chẳng khác nào dựa vào Nhân Hoàng.
Ông ta biết, vài vị Thành chủ Thanh Thành trước kia đều có địa vị rất cao, người cao nhất đã làm đến Tri phủ, khiến ông ta thầm ghen tị.
Tăng Thành chủ như mọi ngày, chuẩn bị nghỉ ngơi sớm. Gần tối, dù chưa đến giờ tan sở, nhưng ông ta là Thành chủ, tan sở sớm nửa tiếng cũng chẳng ai nói gì.
Nhưng khi ông ta chuẩn bị nghỉ ngơi thì có thuộc hạ báo rằng ngoài cửa có người có án lớn cần Thành chủ quyết định.
Tăng Thành chủ không vui, có án lớn tức là không thể giải quyết ngay, giờ tan sở phải dời lại.
“Ngươi bảo người đó ta có việc ra ngoài, bảo hắn quay lại ngày mai.”
“Đại nhân, người đó nói hắn đã bắt được hung thủ vụ bắt cóc trẻ em, chính là Giang Nhất Tinh, lão thái gia đã chết của Giang gia. Giang lão thái gia hiện giờ bị hắn đánh đến tinh thần mơ hồ, dân chúng nghe tin kéo đến, cửa thành đã bị bao vây kín mít.”
“Khốn kiếp, sao không nói sớm!” Tăng Thành chủ hoảng sợ, đá văng tên thuộc hạ bất cẩn đó, vội vàng chỉnh lại y phục, ngồi ngay ngắn trên đại sảnh.
“Người nào ở ngoài cửa ầm ĩ, cho vào đây!” Tăng Thành chủ ngồi trên cao, vẻ mặt nghiêm nghị.
Giang Ly bước vào đại sảnh, xách Giang Nhất Tinh như xách gà con, bên cạnh là Viên Ngũ Hành vừa kích động vừa sợ hãi, phía sau là hơn chục người cha mẹ khóc lóc, vừa đá vừa mắng Giang Nhất Tinh, phía sau nữa là đám đông xem náo nhiệt.
Luật pháp Đại Chu quy định rõ ràng, quan viên địa phương xét xử án phải công khai.
Lúc này, Tăng Thành chủ vô cùng hận luật pháp này, dưới con mắt mọi người, ông ta khó lòng bao che cho Giang gia…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất