Lòng bàn tay của con rùa to bằng bàn tay người nhẹ nhàng nắm lấy gốc cây hoa tử linh, kèm theo đó là một chút linh thổ cùng với rễ cây cũng được nhổ lên.
Sau khi thấy Kim Giáp Linh Quy thực hiện xong công việc, tâm thức của Từ Phong ngay lập tức quay trở lại với cơ thể và kéo theo Kim Quy ra ngoài.
Một làn sóng linh quang xẹt qua, chỉ thấy ba chân của Kim Quy đứng trên mặt đất, một chân còn lại đang nâng lên lại không cầm theo gì cả.
"Chết tiệt, khó đến mức đó sao?"
Kim Giáp Linh Quy nhìn bàn tay trống rỗng của mình với ánh mắt nghi ngờ.
Tại sao một bông hoa lớn như vậy lại bị mất?
"Ta có thể đi vào, nhưng cái gì cũng không thể mang ra." Từ Phong sờ sờ cằm, nhìn chằm chằm vào Kim Giáp Linh Quy.
Sau đó, như nghĩ ra điều gì đó, cậu đặt tay lên mai rùa và bước vào thế giới Sơn Hải thêm lần nữa.
"Tiểu Kim, ở phía Tây có một cây Linh Sâm ba trăm năm tuổi, ba mươi dặm về phía tây, ngươi đi qua ăn đi."
Từ Phong cho rằng nếu không lấy ra được thì có thể ăn bên trong.
Khi nghe tin có một cây Linh Sâm ba trăm năm tuổi, đôi mắt nhỏ của Kim Quy lập tức sáng lên, cuối cùng nó dốc hết tốc lực bay về hướng người chỉ dẫn.
“Sao lúc ta huấn luyện ngươi không đạt được tốc độ như thế này hả?.”
Ba mươi dặm trong nháy mắt trôi qua, theo sự chỉ dẫn của Từ Phong, Kim Quy đã thành công tìm được cây Linh Sâm ba trăm năm tuổi.
Hai chân rùa cẩn thận đào Linh Sâm ra cắn một miếng cả rễ lẫn thân.
Thần niệm của Từ Phong đang nhìn chằm chằm vào con Kim Quy, quan sát sự thay đổi của nó.
"Ô~~"
Kim Giáp Linh Quy kêu lên một tiếng vui vẻ rồi nằm xuống tại chỗ, tiến vào trạng thái ngủ đông.
"Đã đến lúc chứng kiến kỳ tích rồi." Từ Phong nói xong thì liền mang con Kim Giáp Linh Quy quay trở lại động phủ.
Trong động phủ, Từ Phong hào hứng đưa con Kim Quy đang ngủ say trở lại phòng Dục Thú
"Trọng lượng nặng hơn trước, hình như cũng to hơn một chút."
Lúc này trong lòng Từ Phong có rất nhiều suy nghĩ.
"Nếu như vậy, để Thiết Vũ Điểu nuôi dưỡng trong thế giới Thần Thú, chẳng phải nó có thể nhanh chóng trở thành Linh Thú sao?"
"Đến lúc đó, nếu ta nuôi nhiều hơn những loại Linh Thú như thế này để cho thuê, sau này chẳng phải ta có thể dựa vào chúng nắm chắc phần thắng sao." Từ Phong vui vẻ nói.
Trong mắt Từ Phong, nền văn minh tu tiên của cái thế giới này cực kỳ phát triển, tất cả sản phẩm công nghệ của kiếp trước, thậm chí cả sản phẩm trong phim khoa học viễn tưởng, đều có thể tìm thấy ở đây.
Có thể nói, ngoài ngón tay vàng ra thì cậu chẳng còn ưu điểm nào khác.
Lúc bước ra khỏi động phủ, thì trời đã sáng.
"Trước tiên đi cho đám cục cưng ăn trước đã rồi tính sau!"
Xa xa có tiếng xé gió truyền tới, Linh Hạc của cậu từ từ bay tới.
Vừa đến Linh Thú phong, Từ Phong đã mang theo mười con Thiết Vũ Điểu rời đi, mãi cho đến khi bay ra xa khỏi tông môn hàng ngàn dặm mới tìm được một địa điểm bí mật để hạ cánh.
"Để ta thử xem, nếu thành công, tương lai sẽ là một con đường tươi sáng."
Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên đầu con Thiết Vũ Điều mạnh mẽ nhất.
Một lúc lâu sau, một người và một chim vẫn ở nguyên chỗ cũ, chín con chim còn lại xung quanh đang ríu rít trò chuyện.
"Sao mà khó quá vậy?" Từ Phong tiếc nuối mở mắt.
Cậu ngộ ra một điều rằng, chỉ có linh thú đã ký khế ước linh hồn với cậu mới có thể vào bên trong được.
Mà mười con Thiết Vũ Điểu trước mặt đều là thông qua một loại pháp bảo mới ký kế ước cùng cậu.
“Thôi bỏ đi~”
Giấc mộng phát tài tan vỡ, Từ Phong không còn hứng thú với việc dẫn chúng đi dạo ở khắp nơi nữa mà ngay lập tức quay về tông môn.
"Từ sư huynh, hôm nay sao lại về sớm như vậy?" Đệ tử ngoại môn canh giữ Phi Linh Dục Thú Trận cười hỏi.
"Đột nhiên nhớ tới còn chuyện khác, liền trở về trước." Từ Phong nói, lấy ra hai viên linh thạch đưa cho vị đệ tử ngoại môn kia.
“Lát nữa giúp ta mời một vị sư huynh tinh thông huyễn thuật, để tinh thần của Thiết Vũ Điểu được sảng khoái một chút.”
"Không có vấn đề gì, Từ sư huynh." Đệ tử ngoại môn nhiệt tình đáp.
Vị sư huynh tinh thông huyễn thuật kia thường thì sẽ yêu cầu hai viên linh thạch mới làm việc nhưng chỉ cần hắn ra tay liền có thể trả nửa giá, cứ thế thuận lợi bỏ túi được 1 viên.
"Đi thôi ~" Từ Phong cưỡi Linh Hạc bay về phía Tiểu Thương Phong.
Tiêu Thương Phong là khu vực buôn bán ngoại môn của tông môn, nói chung tất cả những gì cần thiết đều có thể mua được ở Tiêu Thương Phong.
Tại một trong những quán trà sầm uất nhất khu thương mại, Từ Phong đang nhâm nhi ly trà trên chiếc ghế cạnh cửa sổ tầng hai.