Tu sĩ Kim Đan chết lặng khi chỉ còn nhìn thấy nửa thân trên của An Tích Vương tới tiếp đãi mình.
LÝ Thiên Luyện cũng kinh ngạc nhìn Từ Phong.
"Từ sư đệ, thâm tàng bất lộ!"
Một bàn tay to và dày vỗ nhẹ vào vai Từ Phong.
"Chỉ là mượn sức mạnh của pháp bảo mà thôi." Từ Phong mỉm cười nói.
"Được rồi, hiện tại An Tích Vương đã bị giết, chúng ta nên quay về bàn giao nhiệm vụ."
Lý Thiên Luyện liếc nhìn tu sĩ Kim Đan sau đó dẫn Từ Phong đi vào cổng dịch chuyển.
Lúc này, vị tu sĩ Kim Đan vẫn còn đang hoảng sợ.
"Hai vị đạo hữu, đừng làm như vậy, mọi chuyện có thể thương lượng."
"Mười viên linh thạch thượng phẩm các vị thấy thế nào, có thể tiện thể giúp chặt luôn đầu 4 tên lính canh kia không." Tu sĩ Kim Đan nhanh chóng nói, nhìn hai người với nụ cười nịnh nọt.
"Này, giá hiện tại đã tăng lên rồi, chúng ta muốn mười bốn viên linh thạch thượng phẩm." Lý Thiên Luyện nhếch miệng nói, nhìn vị Kim Đan tu sĩ ánh mắt vui vẻ.
"Mười bốn thì nhiều quá, mười hai có được không?." Kim Đan tu sĩ gần như khóc lên.
"Kích hoạt pháp trận dịch chuyển đi, từ nay về sau nhiệm vụ của thương hội các ngươi chúng ta không nhận nữa." Lý Thiên Luyện bình tĩnh nói.
Kim Đan tu sĩ nhất thời lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nhìn Lý Thiên Luyện.
"Ta nhận thua, mười bốn thì mười bốn, lát nữa ta sẽ nói với chủ quản phía bên kia"
"Thế thì được rồi!"
Lý Thiên Luyện cười toe toét.
"Đi thôi Từ sư đệ, lần này chúng ta cùng nhau đi."
Một lúc sau, toàn bộ tiểu thế giới bắt đầu rung chuyển.
Mà Từ Phong cũng đã được chứng kiến, một trận chiến giữa các Luyện Thể tu sĩ
Về cơ bản, đó là cuộc chiến giữa những cái máy ủi và máy ủi.
Không cần đến sự phối hợp của Từ Phong, bốn tên lính canh đều bị Lý Thiên Luyện giết sạch.
"Lý sư huynh, ta muốn hỏi một vấn đề."
"Kim Đan của ngươi là ở cấp bậc nào?" Từ Phong nhịn không được hỏi.
“Kim Đan thượng phẩm, sau đó dung hòa thành một khối Chân Long Cốt”. Lý Thiên Luyện vui vẻ nói.
"Không hổ là tiên nhân thế hệ thứ hai." Từ Phong rất hâm mộ.
“Đi thôi, những nhiệm vụ sau này đều phải dựa vào bản thân ngươi rồi.”
Hai người vào pháp trận dịch chuyển quay trở lại thung lũng, vị quản sự Hóa Thần kỳ của thương hội sắc mặt âm trầm đưa cho Lý Thiên Luyện mười bốn viên linh thạch thượng phẩm.
Tại Huyền Quang Tiên Thành, trước ánh mắt nhiệt tình của nữ chủ nhân phong trần, Từ Phong một mình đi đến địa điểm làm nhiệm vụ.
Nhìn tám viên linh thạch thượng phẩm trong tay, Từ Phong rất hưng phấn.
"Tiểu Kim, không ngờ ngươi mới bước vào thời kỳ trưởng thành, liền có sức chiến đấu mạnh như vậy, trước đó là do ta không tốt với ngươi."
Từ Phong ôm con Kim Giáp Linh Quy kích thước lớn bằng lòng bàn tay mình, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng xoa đầu rùa.
"Ô ~"
Kim Giáp Linh Quy thoải mái phát ra một tiếng kêu khe khẽ, nói rằng chỉ cần ăn thêm linh dược thì nó sẽ càng trở lên mạnh mẽ.
“Yên tâm, linh dược còn đủ.”
Từ Phong cảm thấy rằng việc Kim Giáp Linh Quy có thể trở nên mạnh mẽ như vậy có liên quan rất lớn tới Thổ Tức Chi Pháp mà Tuyền Quy truyền cho nó.
Từ chỗ Cửu Vĩ nữ tử cậu biết được gia tộc của Tuyền Quy là một Đại Thủy Tộc ở Thông Thiên Hà, nghĩ lại mới thấy Thổ Tức Chi Pháp mà họ dùng đúng là đáng kinh ngạc.
Bên bờ một con sông khổng lồ, chiếc Linh Chu chở Từ Phong chậm rãi cập bến.
"Phía trước có một cánh cửa nước, sau khi xuyên qua có thể tiến vào đáy hồ, pháp trận dịch chuyển ở dưỡi đáy hồ đó." Tu sĩ dẫn Từ Phong đi tới nói.
Từ Phong gật đầu, trong mắt lóe lên một tia sáng nhìn về phía hồ nước, quả nhiên tìm được chiếc Thủy Môn đã được giấu kín.