"Chúc Long Đại Tôn, ngươi có biết hắn ta đang ở đâu không?"
Đáp án này cũng đúng với suy đoán của Từ Phong.
"Ta không biết, Chúc Long Đại Tôn đang du ngoạn thế giới Sơn Hải, có thể sẽ nghỉ ngơi ở nơi nào đó." Cửu Vĩ nữ nhân nhẹ giọng nói.
"Ngoài ra, sau khi trời tối, mọi sinh linh sẽ bước vào trạng thái không hoạt động. Cho dù không ngủ đông, chúng cũng sẽ ở trong nhà mình và không ra ngoài."
"Cho nên, ngươi tốt nhất không nên di chuyển quá nhiều trong khoảng thời gian này, đặc biệt nếu con rùa nhỏ màu vàng kia làm kinh động tới Chúc Long Tôn, vậy thì cho dù ngươi có ở thế giới khác tới cũng sẽ không xong đâu."
Dưới sự khống chế của Cửu Vĩ nữ tử, những con đom đóm kia bắt đầu ngưng tụ thành nhiều hình dạng khác nhau.
Có lúc chúng biến thành một chiếc đèn trời, có lúc chúng biến thành một con bướm, có lúc chúng lại biến thành một con chim hay một con thú và có lúc chúng biến thành hình ảnh của cậu.
"Cảm ơn Cửu Vĩ cô nương đã thông báo cho ta."
"Còn một chuyện cuối cùng nữa, Chúc Long Đại Tôn cần nghỉ ngơi bao lâu."
"Chậm thì nửa năm, nhanh thì ba tới năm ngày."
Cửu Vĩ nữ tử bước vào khoảng không rồi đi đến dưới chân một cái cây khổng lồ lớn nhất trên núi Thanh Khâu.
"Được rồi, ta muốn nghỉ ngơi." Cửu Vĩ nữ tử nói xong, cây đại thụ có độ lớn tới 10 trượng mở ra một cánh cửa.
“Ta không làm phiền nữa~”
Sau khi Từ Phong nói xong, thì liền bay về phái ổ của Kim Giáp Linh Quy.
Con Kim Giáp Linh Quy có kích thước bằng một ngôi nhà, vậy mà cũng bị rơi vào trạng thái nghỉ ngơi khi trời biến tối.
Lúc này, Từ Phong cảm nhận được, rùa con của cậu đang bắt đầu tiến hóa một cách thàn kì.
Nó giống như một loại tiến hóa, thức tỉnh sức mạnh tiên tổ bên trong huyết mạch của nó.
Nhìn bầu trời đêm tối tăm và con Kim Giáp Linh Quy đang ngủ say, Từ Phong quyết định để rùa con ở lại đây một thời gian.
Cậu đã thử qua rồi, dù có ở bên trong Thế Giới Sơn Hải Thần Thú cậu vẫn có thể cảm nhậm được linh thức của nó.
Trong phòng ty luyện của động phủ, Từ Phong từ từ mở mắt ra, sau đó tự nhiên bắt đầu rèn luyện các công pháp của gia tộc.
Cậu dần dần cảm nhận được sức mạnh linh hồn của rùa con, đã chuyển thành tu vi của chính mình.
Từ Phong không khỏi nghĩ ngợi, trước đây cậu không chỉ bám váy cha mẹ, mà hiện tại còn bám cả váy rùa con.
Ngày hôm sau, Từ Phong đi đến Dục Thú Phong để thăm đám kho báu trước đây của mình.
Nhìn thấy người chủ đã lâu không gặp, Thiết Vũ Kiều lúc đầu có chút bối rối, sau khi nhận ra liền bắt đầu lẩm bẩm với Từ Phong, như muốn hỏi tại sao không đến gặp bọn chúng.
"Từ sư huynh, mười con Thiết Vũ Điểu này sắp tấn cấp rồi. Nếu chúng ta bổ sung thêm tài nguyên, chúng đều sẽ tiến vào Kim Đan kỳ, trong vòng 1 tháng sẽ trở thành linh thú.”
Người nói vẫn là vị đệ tử ngoại môn mà Từ Phong quen thuộc, nhìn Từ Phong với ánh mắt rất nhiệt tình.
"Hiện tại thiếu cái gì?"
"Phong Linh Đan, một con 2 viên là đủ."
Từ Phong tính toán một lúc, giá cả của một viên Phong Linh Đan nằm trong khoảng từ 110 đến 130 viên linh thạch, cho dù là loại đắt nhất nếu tính 10 viên cũng chỉ có giá 2.600 viên linh thạch.
“Ngươi có thể dùng bao nhiêu viên linh thạch để mua Phong Linh Đan?”
"Ta có mối quan hệ khá tốt với một vị sư huynh luyện đan, một viên Phong Linh Đan giá 115 viên linh thạch, không giấu gì huynh, ta cũng đã tính cả giá 1 viên linh thạch tiền công rồi" Đệ tử canh giữ Dục Thú Phong cười nói.
Sau một hồi tính toán, Từ Phong lấy ra 23 viên linh thạch trung phẩm.
"Canh giữ chúng tốt một chút!"
"Từ sư huynh yên tâm. Nếu trong một tháng bọn họ đều không lên được linh thú, ta sẽ tự sát để tạ tội!" Ngoại môn đệ tử hưng phấn nói.