Chương 10: Dung Hợp!
Trở về chỗ ở.
Mạnh Trường Khanh khoanh chân ngồi ở trên giường.
Mở bảng nhân vật ra.
[Ký chủ: Mạnh Trường Khanh]
[Chủng tộc: Nhân tộc]
[Tu vi: Đoán Mạch Cảnh cửu trọng]
[Căn cốt: Tứ phẩm]
[Ngộ tính: Bình thường]
[Vũ kỹ: Đồng Giáp Công, Cửu Ảnh Kiếm Quyết.]
【...】
[Hảo hữu trước mắt: Hạ Hàn, Bạch Tố Khê]
[Thuộc tính chưa dung hợp: Căn Cốt Nhị Phẩm, Thiên Phú Xảo Thủ]
[Khen thưởng chưa sử dụng: Kiếm Thế]
Lại một lần thu hoạch lớn.
Trên mặt Mạnh Trường Khanh hiện lên nụ cười.
Thật không ngờ, chỉ một chuyến đi đơn giản, lại có thể gặp được một thiên tài!
Hơn nữa, đó còn là một thiên tài trong thiên tài!
‘’Nhưng thiên tài như vậy, sao lại ở ngoại môn?’’
Mạnh Trường Khanh khẽ nhíu mày, nhưng rồi lập tức lắc đầu.
Không nghĩ nữa, Bạch Tố Khê này nhìn qua cũng có dáng vẻ của một người có chuyện xưa, không phải người bình thường.
‘’Hệ thống, dung hợp căn cốt nhị phẩm!’’
Mạnh Trường Khanh có chút mong đợi nói.
Hôm qua dung hợp căn cốt tứ phẩm, tốc độ tu luyện đã tăng lên mười lần.
Vậy căn cốt nhị phẩm, liệu sẽ khủng bố đến mức nào?
[Đinh! Bắt đầu dung hợp!]
Dứt lời, Mạnh Trường Khanh cảm thấy một cảm giác quen thuộc xuất hiện.
So với lúc trước, cảm giác thanh lương tràn khắp toàn thân càng đậm hơn.
Thẩm thấu tứ chi bách hài, ngũ tạng lục phủ, khắp nơi trên cơ thể.
Đây là quá trình tăng phẩm chất căn cốt lên.
Một lát sau, Mạnh Trường Khanh chậm rãi mở mắt.
Khí chất cả người dường như đã thay đổi không ít.
Có một cảm giác như trần ai đã qua đi, thân thể thăng hoa.
Có chút kỳ diệu.
Trong sách cổ, có một cách nói như vậy.
Thân vể nhân loại từng là Tiên Thiên Chi Linh, toàn thân như minh tinh, không nhiễm một hạt bụi.
Nhưng sau đó gặp phải kiếp nạn, bị thiên địa xóa Tiên Thiên Chi Linh, một thân bí tàng bị phong ấn, nên cần phải tu hành, mở ra rất nhiều bí tàng, trùng tu lại sức mạnh.
‘’Thử xem hiệu quả thế nào!’’
Mạnh Trường Khanh lấy ra một viên đan dược, trực tiếp nuốt vào bụng.
Hô!
Chỉ trong một hơi thở, toàn bộ dược lực của viên đan dược đã hoàn toàn bị cơ thể hấp thụ, không còn sót lại một chút nào.
Tốc độ này gần như gấp năm mươi lần khi còn là căn cốt tứ phẩm!
‘’Thật kinh khủng!’’
Mạnh Trường Khanh chấn động.
Năm mươi lần tốc độ tu luyện!
Một ngày tương đương với thiên tài căn cốt tứ phẩm tu luyện gần hai tháng!
‘’Tư chất chênh lệch, quả nhiên khiến người ta tuyệt vọng.’’
Phục hồi tinh thần lại, Mạnh Trường Khanh khẽ lắc đầu, lập tức nở nụ cười.
May mắn là hắn bây giờ cũng là căn cốt nhị phẩm!
Nếu như chỉ là căn cốt tứ phẩm, muốn đột phá đến Thông Khiếu Cảnh, đoán chừng còn phải tốn không ít thời gian.
Dù sao hắn mới đột phá đến Đoán Mạch Cảnh cửu trọng không lâu.
Cho nên tính toán đâu ra đấy, cũng phải tốn hơn một năm, mới có thể đột phá đến Thông Khiếu Cảnh.
Nhưng hiện tại thì khác.
Dưới điều kiện tài nguyên sung túc, sợ là tối đa nửa tháng là đủ rồi!
Mạnh Trường Khanh lại nhìn thiên phú.
Ánh mắt hắn rơi vào một thuộc tính khác.
‘’Thiên phú này không tệ.’’
Mạnh Trường Khanh mắt sáng lên.
Thuộc tính này đối với võ giả giỏi dùng vũ khí mà nói, tăng phúc thực lực cũng không phải là một chút xíu.
Thiên phú khác với tư chất căn cốt.
Là điểm độc đáo trên người mỗi người. Không ai giống ai.
‘’Dung hợp!’’
Mạnh Trường Khanh không chút do dự nói.
[Đinh!]
[Dung hợp bắt đầu!]
Dứt lời, Mạnh Trường Khanh chỉ cảm thấy hai tay bắt đầu hơi chấn động.
Rất nhiều quang mang, tựa như nước chảy tung hoành lan tràn dưới da.
Cảm giác mát lạnh lan tràn khắp cơ thể.
Khi hào quang ẩn đi, cũng có nghĩa là dung hợp đã kết thúc.
Hai tay Mạnh Trường Khanh khẽ nắm, cảm giác như là nhẹ đi một chút.
Vô luận là mười ngón tay, hay là cổ tay, khớp xương khuỷu tay đều trở nên mềm dẻo hơn rất nhiều.
Rất nhiều động tác trước kia không làm được, hiện giờ đều có thể làm được.
Rút kiếm! Mạnh Trường Khanh đơn giản thi triển ba chiêu kiếm thức.
Khác với những lần trước.
Kiếm thức trở nên càng thêm linh hoạt, mơ hồ kỳ ảo không thể nắm bắt!
Có thể tấn công từ nhiều góc độ hơn!
Có thể nói là khó lòng phòng bị!
Mạnh Trường Khanh vô cùng hài lòng.
Kể từ đó, thực lực của hắn lại được tăng phúc không nhỏ!
Nếu như lại đi đối mặt với Tử Văn Tinh Hùng kia.
Chắc chắn sẽ có thể giải quyết nó nhanh hơn!
Cuối cùng, Mạnh Trường Khanh nhìn về phía phần thưởng tăng thêm độ hảo cảm lần này.
‘’Liệu có phải là Kiếm Thế mà ta hiểu không?’’ Ánh mắt Mạnh Trường Khanh dần dần nóng lên.
Nếu vậy, phần thưởng này thật sự là quá nghịch thiên!
Phần thưởng thêm【 Kiếm Thế 】: Kiếm Thế vô hình, cần quanh năm luyện kiếm, cảm ngộ rất nhiều kiếm đạo chân ý mới có thể ngưng tụ mà ra!
Quả nhiên là vậy!
Hơi thở của Mạnh Trường Khanh cũng không nhịn được trở nên dồn dập.
Kiếm Thế là một loại lực lượng cực kỳ huyền diệu.
Nó có thể chấn nhiếp tâm thần người khác, tăng cường uy lực của kiếm pháp.
Nhưng cần có ngộ tính cực cao mới có thể lĩnh ngộ được.
Trong một trăm người luyện kiếm, cũng chưa chắc có thể có một người lĩnh ngộ Kiếm Thế.
Mà trên Kiếm Thế lại là Kiếm Ý càng hiếm thấy và kinh khủng hơn nữa.
Đó chính là kiếm đạo chân ý!
“Hệ thống, ra sức a!”
Mạnh Trường Khanh không khỏi khen ngợi trong lòng.
Chỉ với ngộ tính của hắn hiện tại, muốn luyện ra Kiếm Thế, thật không biết phải mất bao nhiêu thời gian.
Nhưng bây giờ, việc đó lại dễ như trở bàn tay.
“Dung hợp!”
Mạnh Trường Khanh hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh.
Ong!
Một giây sau, một luồng thông tin khổng lồ đột nhiên tràn vào đầu Mạnh Trường Khanh.
Đó là vô số mảnh vỡ kiếm đạo, ẩn chứa chân lý.
Mạnh Trường Khanh điên cuồng hấp thụ.
Trên người hắn cũng dần dần tràn ngập một cỗ khí tức phong mang sắc bén.
Đây chính là Kiếm Thế!
Vù!
Mạnh Trường Khanh đột nhiên mở mắt.
Trong mắt hắn lóe lên kiếm quang.
Kiếm Thế trên người hắn cũng đột nhiên đạt đến cực hạn.
Sắc bén đến cực điểm.
Kiếm trong tay hắn thậm chí còn chấn động.
Mạnh Trường Khanh lúc này, giống như một thanh thần kiếm mới được rèn thành.
Khiến người ta không dám nhìn thẳng.