Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 51: Kim Lân Tử Huyết Đan!

Chương 51: Kim Lân Tử Huyết Đan!


Dù sao có thể vào nội môn, đại đa số đều là thiên tài, đối với thiên tài mà nói, không có gì là không thể làm được.
Nhưng hắn lại có cảm giác gì đó không đúng.
Hắn nhíu mày, dường như ngửi thấy mùi vị của "Thế" trên người Mạnh Trường Khanh.
"Quên đi, bây giờ ta cũng không cảm ứng được gì."
Thủ các trưởng lão lắc đầu, lại đắp tạp thư lên mặt, "Vẫn là ngủ đi."
――
Trở về chỗ ở, Mạnh Trường Khanh ném hai quyển bí tịch vào ngăn kéo khóa kỹ.
Trong vòng nửa năm, hắn nhất định sẽ không động đến chúng.
Tiếp theo, Mạnh Trường Khanh tiếp tục tu hành.
Khoảng cách bí cảnh mở ra không còn bao lâu nữa, hắn nhất định phải nắm chặt thời gian để tăng tiến tu vi.
Dù đã chém giết Bắc Thiên Khách, nghiệm chứng thực lực của mình, nhưng nội môn rộng lớn như vậy, hắn mới tiếp xúc được bao nhiêu người.
Nơi đây là nơi quần hùng hội tụ, không thể sơ hở.
Lúc trước Thạch gia huynh đệ trong Nhiệm Vụ Đường chính là một ví dụ.
‘’Thái Huyền Thất Mạch.’’
Mạnh Trường Khanh hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên Linh Dung đan ném vào miệng.
Ba ngày sau, cửa viện của Mạnh Trường Khanh bị gõ vang.
Một giọng nói dễ nghe vang lên:
‘’Mạnh sư đệ, là ta, Khổng Lâm Tuyết.’’
Giọng nói ấy thanh thúy như tiếng chim hót, cùng với vẻ ngoài xinh đẹp của nàng khiến không ít đệ tử Linh Tiêu Phong đi ngang qua đều ngoái đầu nhìn lại.
Cửa viện mở ra, thân ảnh Mạnh Trường Khanh lộ ra.
‘’Khổng sư tỷ.’’
Mạnh Trường Khanh mỉm cười.
‘’Sẽ không quấy rầy Mạnh sư đệ chứ?’’ Khổng Lâm Tuyết mỉm cười dịu dàng.
‘’Tất nhiên là không, mời vào.’’
Mạnh Trường Khanh nghiêng người, mời Khổng Lâm Tuyết vào.
Khi cửa viện đóng lại, những đệ tử bên ngoài đang vây xem liền bắt đầu bàn tán xôn xao.
‘’Người kia hình như là Khổng Lâm Tuyết của Dược Vương Phong, một trong những luyện đan sư nhị phẩm trẻ tuổi nhất của tông môn a!’’
‘Sao nàng lại đến Linh Tiêu Phong của chúng ta vậy?’’
Bởi vì thân phận cao quý của luyện đan sư, nên trong tông môn, Dược Vương Phong có địa vị rất cao.
Thông thường đều là đệ tử những phong khác chủ động tìm đến họ.
Nhưng hôm nay lại ngược lại.
‘’Đó là chỗ ở của Mạnh Trường Khanh, chắn chắn là đến tìm hắn.’’
‘’Mạnh Trường Khanh là ai vậy?’’
‘’Tin tức này của ngươi cũng quá bế tắc, ngay cả Mạnh Trường Khanh cũng không biết.’’
‘’Nguyện nghe tường tận.’’
‘’Ngươi có biết Quỷ Chỉ Bắc Thiên Khách không?’’
‘’Là võ giả ma đạo Thông Khiếu đỉnh phong kia?’’
‘’Ừm, tên đó đã bị Mạnh sư đệ chém giết, nghe nói lúc đó Mạnh sư đệ mới Thông Khiếu Cảnh tứ trọng.’’
‘’Tứ trọng chém giết cửu trọng đỉnh phong, cái này cũng mạnh đến quá đáng đi, phóng tầm mắt đến hàng ngũ đệ tử nội môn chúng ta, cũng không có bao nhiêu người có thể làm được, ngoại trừ mấy tên biến thái kia.’’
‘’Đúng vậy, đúng là khoa trương, sau đó Mạnh sư đệ thuận đường cứu Khổng Lâm Tuyết và một đám đệ tử từ tay Bắc Thiên Khách, hôm nay Khổng Lâm Tuyết tới đây, đoán chừng là muốn cảm tạ.’’
Mọi người đều bàn tán xôn xao, trong mắt dần dần lộ ra vẻ hâm mộ.
Dù sao Khổng Lâm Tuyết cũng không phải đệ tử bình thường của Dược Vương Phong.
Thứ nhất, dung mạo nàng thanh lệ, bề ngoài tuyệt mỹ, là đối tượng mà rất nhiều người ngưỡng mộ.
Thứ hai, nàng là luyện đan sư nhị phẩm, tiền đồ rộng lớn.
Điều quan trọng nhất là, sư tôn của nàng là nhân vật cực kỳ trọng yếu của Dược Vương Phong.
Nếu có thể kết giao với người như vậy thì con đường võ đạo ngày sau có thể tưởng tượng được sẽ thuận buồm xuôi gió đến mức nào.
Muốn đan dược gì liền có!
‘’Đáng hận a, tại sao chuyện như vậy không thể rơi vào trên người mình?’’
――
Viện lạc nhã tĩnh.
Ở góc có một gốc cây cổ thụ.
Gió mát thổi qua, lá rụng xào xạc, tràng cảnh hữu tình.
‘’Hàn xá đơn sơ, không có gì, mong Khổng sư tỷ thứ lỗi.’’
Mạnh Trường Khanh dẫn Khổng Lâm Tuyết ngồi xuống ghế đá trong vườn.
‘’Bốn ngày không gặp, Mạnh sư đệ lại trở nên xa lạ.’’
Khổng Lâm Tuyết liếc Mạnh Trường Khan: "Chúng ta không phải bằng hữu sao? Bằng hữu cần gì phải nói những lời này?
‘’Là lỗi của ta.’’
Mạnh Trường Khanh cười lắc đầu.
Tuy rằng lúc trước đã định ra quan hệ bằng hữu, nhưng hai người tiếp xúc dù sao cũng quá ít.
Hắn chỉ tuân thủ tiến độ bình thường khi xoát hảo cảm, không ngờ Khổng Lâm Tuyết sốt ruột hơn hắn.
‘’Hôm nay tới đây, là để thực hiện lời hứa lúc trước.’’
Khổng Lâm Tuyết thản nhiên cười, nói: "Mạnh sư đệ mời xem.’’
Nói xong, nàng lấy ra một hộp ngọc từ trong Trữ Vật Giới Chỉ.
Hộp ngọc tuy được phong bế, nhưng vẫn tràn ngập mùi đan dược nồng nặc.
Mạnh Trường Khanh chỉ ngửi một hơi, cũng cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào, có thể thấy được đan dược bên trong tinh diệu đến mức nào.
‘’Đây là đan dược tam phẩm, Kim Lân Tử Huyết Đan.’’
Khổng Lâm Tuyết mở hộp ngọc ra, một viên đan dược màu vàng óng ánh lập tức hiện ra trước mắt.
Kim đan có hoa văn lượn sóng trên bề mặt, tựa như hình rắn, giống như có sinh mệnh, như ẩn như hiện.
‘’Kim Lân Tử Huyết Đan!’’
Mạnh Trường Khanh hít một hơi.
Bây giờ hắn cũng không phải là tiểu bạch không biết gì về đan đạo, rõ ràng phân lượng của viên đan dược này không nhỏ.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất