Chương 76: Nội Môn Đệ Tứ - Đoạn Hồn!
"Chỉ cần lấy được cái thứ tư, như vậy cơ bản cơ duyên đỏ thẫm đã có một nửa nằm trong tay ta."
Đối với việc này, Mạnh Trường Khanh đã tương đối hài lòng. Dù sao, điểm cơ duyên màu đỏ thẫm chỉ có mười cái mà thôi.
Về phần tại sao hắn có thể lấy được nhiều như vậy, ngoài thực lực của bản thân đủ mạnh ra, còn có một nguyên nhân nữa là những người khác có lẽ vẫn chưa đột phá đến Ích Hải Cảnh. Hoặc là vừa mới đột phá!
Nếu không, thực lực của mấy đệ tử đỉnh cấp kia, một khi đột phá vẫn có thể dễ dàng đối phó với những yêu thú cấp ba này.
‘’Tiếp tục đi thôi.’’
Đang lúc Mạnh Trường Khanh chuẩn bị tiến vào thác nước, bên cạnh lại truyền đến tiếng bước chân.
Chỉ thấy trong rừng rậm đi ra một bóng người. Người này mặc trang phục màu đen, khuôn mặt lạnh lùng. Trên người bắt đầu khởi động chân khí chỉ có ở Ích Hải Cảnh! Khí tức cũng có chút mạnh mẽ. Hiển nhiên không phải võ giả tầm thường.
"Ích Hải Cảnh sao?"
Mạnh Trường Khanh khẽ gật đầu. Hôm nay đã là ngày thứ ba, bắt đầu xuất hiện Ích Hải Cảnh là điều hoàn toàn bình thường.
Vận khí của hắn cũng không tệ. Tài nguyên đầu tiên gặp phải chính là Tiểu Phá Kính Đan.
Nếu không cũng không thể đột phá nhanh như vậy.
Quan sát quần áo của người này, Mạnh Trường Khanh đoán người này hẳn là đệ tử của Hình Phạt Phong. Nghĩ vậy, hắn mở ra mắt dò xét.
Thông tin cơ bản:
[Tính Danh: Đoạn Hồn]
[Chủng tộc: Nhân tộc]
[Tu vi: Ích Hải Cảnh Nhất Trọng]
Thông tin thuộc tính:
[Căn cốt: Tam phẩm]
[Ngộ tính: Thượng đẳng]
[thiên phú: Thiết Thủ]
[Công pháp vũ kỹ: 《 Càn Dương Toái Hồn Chưởng (Viên Mãn)》《 Toái Bộ (Đại Thành) 》]
Đoạn Hồn sao?
Mạnh Trường Khanh giật mình.
Khó trách bảng điều khiển này tốt như vậy.
Tuy rằng căn cốt cũng không phải cực kỳ xuất sắc, nhưng ngộ tính chính là thượng đẳng hiếm có, còn có thiên phú, mặt khác chưởng pháp Huyền cấp cao giai chỉ thuộc về Hình Phạt Phong cũng luyện đến cảnh giới viên mãn.
Khổng Lâm Tuyết đã từng nói với hắn về một số thiên tài đỉnh cấp trong nội môn.
Đoạn Hồn này chính là một trong số đó.
Cuối cùng cũng gặp được những thiên tài này.
Khóe miệng Mạnh Trường Khanh khẽ nhếch.
Hắn đến bí cảnh, ngoài việc thu hoạch tài nguyên, kết giao những thiên tài này cũng là mục đích chủ yếu.
Chỉ là Đoạn Hồn này tuy rằng bảng thuộc tính không tệ, nhưng có thể khiến hắn thực sự cảm thấy hứng thú thì dường như cũng không có.
Nhưng không sao.
Thuộc tính không dùng được thì có thể dùng để phân giải.
Nếu đã gặp nhau, vậy thì kết giao một phen đi.
‘’Đệ tử Linh Tiêu Phong?’’
Đoạn Hồn đánh giá Mạnh Trường Khanh từ trên xuống dưới, nhất thời sắc mặt trở nên bình thản.
Nhớ rõ từ sau khi thiên tài thể chất đặc thù kia thăng cấp lên đệ tử chân truyền, đệ tử nội môn của Linh Tiêu Phong cũng không có gì đặc biệt xuất sắc.
‘’Đánh một trận, người thắng được cơ duyên này.’’
Đoạn Hồn nói thẳng.
Bây giờ trong lòng hắn có thể nói là nghẹn một đoàn lửa giận.
Tự xưng là đệ nhất nội môn, lại liên tiếp bị đánh bại, thậm chí trong mười chiêu đã bị đánh tan!
Làm sao để hắn không cảm thấy nhục nhã?
Bây giờ nhất định phải đánh một trận với võ giả đồng cấp, thắng một trận mới có thể phát tiết lửa giận ra ngoài.
Người trước mắt này thì vừa vặn phù hợp điều kiện, chính là đồng cảnh, nhưng nhìn không có ấn tượng gì, đoán chừng là đệ tử bình thường, thực lực bình thường.
Không phải cấp bậc của hắn.
Như vậy, hình như có chút mùi khi dễ người, nhưng... Mặc kệ!
Bây giờ hắn chỉ cầu ý niệm thông suốt! Phát tiết cảm xúc!
Người này liền tự nhận xui xẻo đi!
“?”
Mạnh Trường Khanh sửng sốt.
Trực tiếp ra tay sao?
Tranh đoạt tài nguyên, đích thực là kẻ mạnh làm vua.
Nhưng không nói một câu nhảm nào thì quả thật hiếm thấy.
Hơn nữa ánh mắt người này, từ lúc bắt đầu vẫn đặt trên người hắn, không hề rời đi.
Cảm giác hắn cũng không phải vì tài nguyên mà đến.
"Có thể, nhưng ta muốn kèm theo một điều kiện."
Phục hồi tinh thần, Mạnh Trường Khanh mỉm cười.
"Điều kiện gì?"
Bây giờ đến phiên Đoạn Hồn ngây ngẩn cả người.
Đánh nhau, làm sao còn có thể có điều kiện.
"Nếu ta thắng, ngươi phải đồng ý trở thành bằng hữu của ta."
Mạnh Trường Khanh nói.
Đoạn Hồn nhất thời hít sâu một hơi.
Gân xanh trên trán nổi lên.
So với nửa câu sau không hiểu ra sao, càng làm cho hắn phẫn nộ chính là nửa câu đầu!
"Nếu là thắng..."
Bây giờ ai cũng cảm thấy có thể thắng hắn sao?
Người này dựa vào cái gì có loại tự tin này?
Chẳng qua là một đệ tử bình thường mà thôi!
Biết mình là ai không?
Hình Phạt Phong Đoạn Hồn!
Nội môn đệ... tứ!
"Đương nhiên có thể."
Đoạn Hồn nghiến răng nghiến lợi, trong mắt dường như đè nén ánh lửa.
Nghe vậy, Mạnh Trường Khanh cảm thấy tinh thần người này có vấn đề.
Đại khái là một tên tâm thần đi.
Điều kiện mình đưa ra có vấn đề gì sao?
Hoàn toàn không.
Làm sao còn tức giận.
"Nhưng ngươi phải sử dụng toàn lực, nếu không ta sẽ mất hứng."
Đoạn Hồn bây giờ trong lòng khó chịu đã đạt tới đỉnh điểm.
Đợi lát nữa động thủ.
Hắn cảm giác mình sẽ không khống chế được chừng mực.