Chương 1002: Nguy cơ giải trừ, lão Long Vương khôi phục! (1)
Những người khác mặc dù không nói gì nhưng trong lòng họ đều vô cùng cảm kích.
Nếu không có Thẩm Thiên ra tay mạnh mẽ cứu viện Bắc Hải thì nơi này đã biến thành quỷ vực, không còn người sống lâu rồi.
Thẩm Thiên Thánh chủ không hổ là chúa cứu thế của Bắc Hải!
Mà lúc này, hư không lập tức trở nên bắt đầu vặn vẹo.
Một cỗ khí tức vô cùng bá đạo phát ra, quét sạch trời đất.
Sắc mặt mọi người kinh hãi nói: “Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ vẫn còn Tà Linh?”
Đám Ngao Dạ và Côn Hư đều chuẩn bị sẵng sàng để nghênh định, ánh mắt nghiêm túc.
Bọn họ nhớ rõ còn có hai Tà Linh cấp Chuẩn Tiên bị Sở Long Hà kéo vào trong hư không loạn lưu giao chiến.
Theo lý mà nói, trận chiến này đáng lẽ cũng nên kết thúc rồi!
Điều này cũng có nghĩa là nếu Bích Liên bại trận bọn họ còn phải đối phó với hai Tà Linh cấp Chuẩn Tiên.
Rất nhiều người lấy pháp bảo, rút đại khí chuẩn bị đón đầu tấn công Tà Linh.
Lúc này hư không rung động, một bóng dáng bước ra.
Đó là một lão nhân tóc trắng, một thân đạo bào rách tung toé, đầu tóc rối bời bay múa, khóe miệng còn dính vết máu nhưng khí tức của lão ta mênh mông vô biên, oai hùng mạnh mẽ, chiến huyết trong cơ thể sôi trào, cực kỳ bành trướng.
Ngao Dạ và Côn Hư vội vàng tiến đến: “Bích Liên trưởng lão, huynh không sao chứ?”
“Hai tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên kia đâu?”
Người này chính là Bích Liên trưởng lão Sở Long Hà.
Nhìn thấy lão ta bình yên thoát thân tất cả mọi người đều thở phào một hơi.
Nhưng sau đó, mọi người đều nhíu mày.
Bởi vì họ cũng không nhìn thấy hai tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên nên trong lòng không khỏi lo lắng.
Chẳng lẽ hai tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên vẫn còn ở trong hư không loạn lưu?
Hoặc là, bọn hắn đang ẩn nấp ở nơi kín đáo nào đó?
Đây là Tà Linh cấp Chuẩn Tiên đấy, nếu không giải quyết triệt để bọn hắn thì mọi người khó mà ăn ngon ngủ yên được.
Tà Linh bực này nếu ra tay tập kích có rất ít thế lực có thể ngăn cản được.
Dù mạnh nhất như Hắc Long đảo và Thái Hư Côn tộc thì cũng phải trả cái giá rất nặng nề mới có thể trấn áp được.
Cho nên, tất cả mọi người định tìm cho ra hai tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên kia.
Gương mặt Sở Long Hà hờ hững nói: “Hai thằng nhãi con đó dĩ nhiên bị lão đạo chém chết rồi!”
Thần côn trong tay lão ta chấn động, sức mạnh mênh mông xuất hiện, khí trấn sơn hà.
Giọng điệu của Sở Long Hà vô cùng nhẹ nhõm giống như không phải vừa giết Chuẩn Tiên mà chỉ vừa giết hai tên tiểu lâu la thôi.
Sắc mặt đám Ngao Dạ kinh hãi, bọn họ không ngờ chiến lực của Sở Long Hà lại mạnh đến như vậy.
Lấy một địch hai, giết hết hai tên.
Ngao Dạ và Côn Hư nhìn nhau, trong lòng vô cùng cảm thán.
Không ngờ Thần Tiêu thánh địa lại có nhiều cường giả như vậy, che giấu kỹ quá.
Không chỉ mình Thánh chủ thần võ cái thế Thẩm Thiên có thể dùng sức lực cá nhân cứu vớt Bắc Hải mà còn có cường giả tiền bối như Sở Long Hà, cũng là một kẻ nổi bật trong số các Chuẩn Tiên.
Đó là chưa kể đến Trương Long Uyên vô cùng thần bí kia.
Mặc dù Trương Long Uyên không đến nhưng không ai dám coi thường ông.
Dù sao cũng là một trong hai người nổi tiếng của Thần Tiêu nên đâu chỉ là hư danh.
Xem ra, Thần Tiêu thánh địa đã định sẵn sẽ bước lên đỉnh cao rồi.
Sở Long Hà tung người tiến đến, đứng giữa bầu trời hét: “Còn ai nữa không?”
“Thêm vài tên Tà Linh nhãi ranh đến đây để lão đạo luyện tay một chút nào!”
Chiến ý Sở Long Hà sôi trào, còn định tái chiến tiếp.
Song khi lão ta nhìn thấy rõ tình hình bên ngoài thì không kìm được đứng sững tại chỗ.
Bên ngoài đã không còn Tà Linh nữa mà tất cả đều bị nhốt trong đại trận, còn đang không ngừng bị đánh giết.
“Sao vậy, sao lại kết thúc nhanh vậy?”
“Viện quân Đại Hoang Tiên Triều tới à?”
Hai mắt Sở Long Hà trợn tròn, không ngờ mình mới đánh nhau một trận mà đại quân Tà Linh đã không còn nữa.
Đám Ngao Dạ thấy thế liền mỉm cười tiến lên giải thích một lượt.
Lúc này Sở Long Hà mới kịp phản ứng lại, trên mặt lộ ra tia kiêu ngạo: “Thấy chưa, đây là Thánh chủ của bản môn đấy!”
Mọi người gật đầu, vô cùng cảm khái.
Ánh mắt Sở Long Hà xoay chuyển, nghiêm nghị quát to: “Các vị đạo hữu, các ngươi cũng nhìn thấy phong độ tuyệt thế của Thánh chủ bản môn rồi!”
“Không ngại nói cho các ngươi biết, hắn là sư điệt của lão đạo, là do một tay lão đạo chỉ dạy đấy!”
“Giờ Thần Tiêu thánh địa vẫn đang thu nhận môn đồ, lão đạo sẽ đích thân dạy bảo.”
“Hiện tại bái sư cầu học, học phí giảm phân nửa, miễn phí tiền trọ.”
“Chỉ cần một món Đại Thánh khí là có thể bái nhập Thần Tiêu thánh địa, thành đồng môn với Thẩm Thiên Thánh chủ.”
“Các vị đi ngang qua đi ngang lại tuyệt đối không nên bỏ lỡ!”
“Qua thôn này rồi thì sẽ không còn cửa hàng khác nữa...”
Mọi người: “...”
Ngao Dạ không kìm được trợn trừng mắt.
Lão tiểu tử này, thật sự là Bích Liên mặt dày.
Đến lúc nào rồi mà còn muốn dụ dỗ người ta.
Mà lúc này, Thẩm Thiên thả người xuống, bay đến bên cạnh mọi người.
Trong Chu Thiên Tinh Đấu đại trận những Tà Linh kia căn bản không thể gây ra được sóng gió gì.
Chỉ cần đứng yên chờ đợi, mượn sức trận pháp là có thể tiêu diệt toàn bộ đại quân Tà Linh rồi.
Tuy nhiên, dù thắng trận đại chiến này nhưng mọi người không vui vẻ mấy.
Tổn thất của các tộc Bắc Hải quá mức thê thảm, vô số người gia đình ly tán, cửa nát nhà tan.
Thậm chí còn có rất nhiều bộ tộc đã hoàn toàn bị xóa sổ trong trận chiến dịch này, cả tộc bị diệt sạch.