Chương 1093: Hạo kiếp lớn trước nay chưa từng có! (3)
Trong trận doanh Nam Cương có Thần Hoàng tuyệt thế bay ra, tấn công lên bầu trời.
Toàn thân nàng ta có Thần Hoàng Bất Diệt Viêm và Nam Minh Ly Hỏa cùng quẩn quanh, uy thế ngập trời.
Nàng ta phất tay mười mấy Chân Tiên ho ra máu rút lui, vẻ mặt vô cùng hãi.
Thần Hoàng hóa thành một nữ tử cao quý, người mặc Hoàng Vũ đế y, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng như Đế Hoàng tuyệt đại làm trời đất thần phục.
Nhìn thấy người này, mọi người hoảng sợ nói: “Bất Tử Hoàng Hậu!”
“Nàng ấy cũng tới!”
Bất Tử Hoàng Hậu chính là chúa tể của Nam Cương, tu vi thông thiên.
Chỉ cần một mình Bất Tử Hoàng Hậu cũng có thể cản được vài trăm Chân Tiên.
Có nhiều cường giả như vậy đến trợ giúp, cuối cùng Đại Hoang Tiên Triều cũng thở phào.
Nhưng mà lúc này, hư không tách ra.
Trời đất bị xé ra một kẽ lớn, vòng xoáy màu đen vạn dặm, cực kỳ kinh người.
Uy áp vô cùng kinh khủng bỗng nhiên hiển hiện, kinh hãi tất cả mọi người.
Mọi người đều hoảng hốt, giọng nói run rẩy: “Đây là... Đại đế!!!”.
Ầm!
Một bóng dáng bước ra, bễ nghễ Bát Hoang.
Phất tay, trời long đất lở.
Mười mấy tên Chuẩn Đế ho ra máu thụt lùi phía sau, người bị thương nặng
Tâm thần bọn hắn đều run rẩy, mặt xám như tro.
“Đánh bại Tiên Triều cho ta!”
Cường giả cấp Đại Đế không phải là người bọn hắn có thể chống chọi được.
Một đòn này đã đánh đổ Thiên Phủ, vô số thành trấn vỡ vụn thành bột mịn.
Tà Linh tộc nhân cơ hội này hoành hành, chém giết vô số tu sĩ.
“Đáng chết!”
Tu sĩ Trung Châu sắp rách cả mí mắt, sát ý ngập trời.
Trận chiến đấu này quá khốc liệt, máu chảy thành sông, hội tụ thành biển, hóa thành đại dương mênh mông.
Cả bầu trời đều bị huyết sắc bao phủ.
Nhìn thấy mà giật mình.
Dường như cảm thấy sát phạt quá chậm, Tà Linh Đại Đế hơi nhíu mày, lại lần nữa ra tay.
Hắn ta chậm rãi nâng cánh tay lớn lên, thôn phệ cương vực vạn dặm thành chân không.
Nếu đòn này đánh xuống chắc chắn có thể đánh cho Đô Thiên phủ thành một vùng phế tích.
Dừng tay!”
Một nam tử áo tím thả người lao đến, đạp nát hư không vô tận, bay thẳng đến trước mặt Đại đế.
Ánh mắt Tà Linh Đại Đế lấp lóe, trở tay đánh sang.
“Ầm!”
Trời đất vang lên tiếng nổ lớn.
Nhưng, nam tử áo tím nhẹ nhàng đáp xuống, không hề bị ảnh hưởng.
Nhìn thấy người này, ánh mắt Tà Linh Đại Đế hơi kinh ngạc.
Hắn ta không ngờ giới này còn có người có thể ngăn cản được công kích của Đại Đế.
Sắc mặt mọi người vui vẻ, liên tục cao giọng nói: “Hoang Thạch Đế quân!”
“Đế quân tới, chúng ta được cứu rồi!”
Hoang Thạch Đế quân là chí cường của Ngũ vực, cường đại vô song.
Cũng chính là hy vọng của mọi người.
Ánh mắt Tà Linh Đại Đế lạnh lẽo, nói: “Hoang Thạch, ta đã từng nghe thấy cái tên của ngươi!”
“Còn chưa thành Đế mà cũng dám xưng là Đế Quân, đúng là quá mức cuồng vọng!”
“Nhưng đáng tiếc hôm nay gặp phải bổn Đế thì chắc chắn phải bỏ xác ở đây rồi!”
Hoang Thạch Đế quân hờ hững liếc nhìn Tà Linh Đại Đế một cái, khẽ nói: “Ồn ào!”
Ông ta bay lên đưa quyền đánh về phía Tà Linh Đại Đế.
Tà Linh Đại Đế nhe răng cười: “Thật can đảm!”
Đường đường là Đại Đế sao có thể e ngại kẻ còn chưa thành Đế?
Tà Linh Đại Đế cũng giơ tay lên đánh về phía Hoang Thạch Đế quân.
Ầm!
Công kích của hai bên va chạm nhau tạo ra triều tịch năng lượng vô tận.
Sắc mặt Tà Linh Đại Đế khẽ biến đổi.
Hắn ta phát hiện hình như Hoang Thạch Đế quân là người khá cuồng bạo, sức mạnh cực kỳ kinh khủng.
Ngay cả cơ thể Đế cũng không thể đỡ được cỗ sức mạnh này!
Ầm!
Tà Linh Đại Đế bị đánh lui, hai tay run rẩy kịch liệt máu me đầm đìa.
Rõ ràng hắn ta đã chịu thiệt lớn khi giao thủ với Hoang Thạch Đế quân.
“Sao có thể như vậy, sao ngươi có thể mạnh đến như vậy?”
Tà Linh Đại Đế không thể nào tin được!
“Giết!”
Nhưng Hoang Thạch Đế quân căn bản không thèm để ý, một lần nữa phóng về phía Tà Linh Đại Đế.
Rầm rầm rầm!
Uy thế kinh khủng quét sạch trời đất, điên đảo càn khôn.
Hoang Thạch Đế quân càng đánh đánh càng hăng, khí thế cái thế khiến các ngôi sao trên trời cũng phải run rẩy.
Ông ta đánh ra quyền ấn, giống như sao băng trên bầu trời không gì không phá được.
Tà Linh Đại Đế bị đánh bay đi xa mười vạn dặm.
“Muốn chết!”
Đại đến rống to, bấm pháp quyết thi triển Đế pháp vô tận bắn về phía Hoang Thạch Đế quân.
Thanh Đồng Cổ Ấn trước ngực Hoang Thạch Đế quân phát sáng, chói lóa mắt.
Trong chốc lát trong cổ ấn bộc phát ra vĩ lực đáng sợ, uy thế ngập trời.
Thanh Đồng Cổ Ấn bỗng nhiên phóng lớn, diễn hóa ra Vạn Cổ Thần Sơn, trấn áp trời đất.
“Phiên Thiên Ấn!”
Hoang Thạch Đế quân thét dài vung Cổ Ấn lên đánh về phía Đại Đế.
Phụt!
Đại Đế ho ra máu, như diều đứt dây rơi xuống bầu trời.
Màn này khiến mọi người vô cùng vui mừng.
Không ngờ ngay cả Đại Đế cũng không phải đối thủ của Hoang Thạch Đế quân.
Ngũ vực được cứu rồi!
Khóe miệng Tà Linh Đại Đế đẫm máu, vẻ mặt vô cùng hung tàn.
Tuy hắn ta trọng thương nhưng sinh mệnh lực vẫn rất mênh mông, không có đáng ngại gì lớn.
Ánh mắt Tà Linh Đại Đế hung hăng: “Đây là ngươi ép ta đấy!”
“Chuẩn bị nghênh đón phán xét của Thánh Linh đại quân đi!”
Tà Linh Đại Đế lấy ra một lệnh bài rồi đột nhiên bóp nát.
Sau đó không lâu hư không một lần nữa nứt ra.
Trời đất run rẩy kịch liệt, có tám bóng dáng từ bên trong bước ra.
Vị nào khí thế cũng vô cùng kinh khủng, đủ để chín trời mười đất phải run rẩy.
Rõ ràng đây là cường giả cấp Đại Đế đang giáng lâm.