Chương 415: Đàn ông thì phải nhanh! (2)
Cường giả của động thiên và phúc địa khác cũng đang hết sức bày binh bố trận, chỉ để ngăn chặn những con lệ quỷ này trong một thời gian.
Chẳng qua số lượng lệ quỷ quả thực kinh khủng, tuy cùng một lúc chỉ một phần nhỏ lệ quỷ trùng kích trong trận pháp nhưng cũng không thể chịu đựng khi có người điều khiển phía sau nha!
Sau khi nhóm lệ quỷ đầu tiên xông vào trận pháp, trận pháp còn chưa kịp nghỉ xả hơi thì đợt lệ quỷ thứ hai đã theo sát phía sau rồi.
Tấn công gần như không có thời gian ngừng làm những đạo trận pháp lần lượt sụp đổ.
Mặc dù liên quân tiên môn bày trì trận pháp mới rất nhanh, nhưng một khi trận pháp sụp đổ sẽ tạo thành phản phệ làm cho nhiều người bị thương nặng.
Bạch Liên thiên tôn tuy giỏi thần thông y thuật nhưng lúc này cũng sứt đầu mẻ trán.
...
Những bóng người ngã xuống bên cạnh khiến sắc mặt Thẩm Thiên dần sầm xuống.
Hắn không nghỉ ngơi giây phút nào, vẫn luôn chiến đấu, trong tay đang cầm Phệ Tiên Đằng và Nam Minh Ly Hỏa hướng về phía lệ quỷ càn quét không ngừng.
Nơi nào sợi dây đi qua, tất cả lệ quỷ đều bị phệ tiên đằng chém thành hai khúc sau đó bị đốt cháy bởi Nam Minh Ly Hỏa.
Nhưng đối mặt với mấy chục nghìn đội quân âm binh mà nói, chút lệ quỷ đó chỉ giống như nước sông đổ biển.
Tức thì càng nhiều lệ quỷ ùn ùn kéo đến lấp đầy hết những chỗ trống.
Giết, giết, giết!!!
Trong trận chiến đẫm máu, Thẩm Thiên tiến vào một loại trạng thái đặc biệt và kỳ diệu.
Tiếng trống trận vang lên trong đầu hắn, cảm giác máu đang sục sôi trong người.
Trên người hắn tỏa ra ánh sáng vàng nhè nhẹ, hơn nữa càng ngày càng trở nên sáng hơn!
Trong lúc mơ hồ, hắn cảm giác mình dường như đang chạm vào một lớp màng, một hàng rào thần bí.
Đó là hàng rào luân chuyển thứ ba của Kim Thân, trước đó đã sắp đến gần hôm nay chỉ còn thiếu một cước nữa!
Đối mặt với sát khí màu đen kéo đến bên ngoài trận pháp kia, Thẩm Thiên bước một bước chậm rãi, Long Uyên Thánh Giáp bên trong khôi phục lại hình dáng như cũ.
Thánh Giáp màu vàng rực rỡ, bên ngoài có lôi đình vòng quanh giống như thần tiên giáng trần, phía sau còn có năm hư ảnh thần thú ngửa mặt lên trời gầm thét.
Giờ phút này, trên người Thẩm Thiên tỏa ra khí thế đáng sợ, trở thành tiêu điểm trong ánh mắt của mọi người, thu hút rất nhiều sự chú ý!
Thẩm Thiên đạp thêm một bước, chạy tới rìa của trận pháp chỉ còn cách lệ quỷ vài mét.
Khi ngẩng đầu lên thậm chí có thể cảm nhận sát khí và gió lạnh.
Một đôi cánh được đúc bằng vàng đột nhiên giương ra sau lưng hắn, phóng ra thánh quang vô tận làm cả người càng thêm uy lực phi phàm.
"Chiến Thần Biến - Trọng Thủy Biến!"
Một búi tóc chuyển sang màu bạc trắng, khí tức quang người Thẩm Thiên tăng lên mạnh mẽ, ngay cả hư không cũng run lên khi tay phải nắm chặt lại.
"Kiếm Thiên Tru, ra ngoài!!!"
Tiếng kiếm rung vang vọng đến chín tầng mây, làm trường kiếm trong tay tất cả người tu tiên xung quanh đều run rẩy.
Tựa như chúng đang sợ hãi!
Không biết từ khi nào mà trong tay Thẩm Thiên xuất hiện một thanh trường kiếm, xích quang thấp thoáng trên thân kiếm tựa như làn sóng nước chảy dập dờn.
Kiếm phát ra âm rung trong trẻo giống tiếng rồng gầm phượng thét.
Ở phần lưỡi kiếm ngay cả hư không cũng đã bị tách rời tạo ra hàng loạt vết nứt.
Trong tay Thẩm Thiên cầm kiếm Thiên Tru, cánh thần màu vàng phía sau đột nhiên mở ra.
Cả người biến thành một đạo Xích Kim Sắc Thần Quang, bắn nhanh về hướng đội quân lệ quỷ vô tận trong nháy mắt.
...
Trước đó, việc Bích Liên thiên tôn tấn công quỷ quân một mình đã khiến lệ quỷ vô cùng giận dữ.
Nếu không phải Thần Tiêu thánh chủ Trương Long Uyên đích thân ra tay, chắc chắn Bích Liên thiên tôn không dễ dàng thoát thân như vậy.
Hiện tại Thẩm Thiên to gan đã khiến tất cả lệ quỷ nổi giận rồi.
Ô!
Tiếng khóc thê lương truyền ra từ trong đám mây đen.
Vô số mặt quỷ thê thảm, ghê tởm và dữ tợn hiện lên từ từ trong đám mây.
Một thanh chuôi trong hư không do sát khí mà ngưng tụ thành đao, kiếm, búa và xiên tỏa ra sức mạnh đáng sợ bắn nhanh về phía Thẩm Thiên.
"Thánh tử Thần Tiêu sao dám mạo hiểm như vậy?"
"Đây cũng là mấy chục nghìn lệ quỷ cấp Kim Đan, không phải đến tìm cái chết sao!"
"Đáng tiếc cho Thần Tiêu Thánh Địa vất vả lắm mới tìm được đứa con khí vận, hôm nay lại mất sao?"
Từng giọng nói tiếc nuối vang lên trong đám đông, khóe miệng Bích Liên thiên tôn giật giật: "Tiểu tử khốn kiếp này."
"Lão đạo bên ta đều đã thử qua, những con lệ quỷ này có người điều khiển trong bóng tối nên phối hợp cực kỳ ăn ý, sức lực một người hoàn toàn không có cách nào để phá trận, không phải đang chơi liều sao!"
Trên mặt của Bạch Liên thiên tôn lộ vẻ lo lắng: "Thánh chủ sư huynh gọi Thiên nhi trở về đi, quá nguy hiểm rồi."
Ngoài dự đoán, nét mặt Thần Tiêu thánh chủ Trương Long Uyên không có chút gì là lo lắng cả.
Tiên quang bên ngoài cơ thể ông nhẹ nhàng dao động: "Không sao, Thiên nhi là đứa con khí vận được thiên mệnh phù hộ, tuyệt đối không gặp chuyện gì bất trắc đâu."
"Nói không chừng cơ hội phá cuộc lần này sẽ rơi vào trên người Thiên nhi."
Cơ hội phá cuộc ở trên người Thẩm Thiên?
Lời nói của Thần Tiêu thánh chủ làm mọi người xung quanh khẽ nhíu mày.
Thẩm Thiên thực sự chỉ là một Kim Thân kỳ, số tuổi của hắn thậm chí còn không bằng số lẻ của những người khác nữa.
Mấy chục nghìn lệ quỷ cấp Kim Thân vây quanh tấn công, bọn họ thật sự không thể tưởng tượng nổi làm sao Thẩm Thiên có thể dùng sức của chính mình phá vỡ chúng?
"Chờ xem! Ở trước mặt đứa con khí vận của thiên mệnh, không có chuyện gì là không thể."
Giọng nói lạnh lùng của Thần Tiêu thánh chủ vang lên.
Lời nói không có bất kỳ sự thuyết phục nào ở trong miệng ông lại có vẻ như chắc chắn và tự tin như vậy.
Vào lúc này, một tiếng hét thảm thiết bỗng nhiên vang lên từ trong đám mây kia.
A!!!
Tiếng hét thảm thiết một bóng người rơi từ trong mây xuống.
Là Thẩm Thiên sao?