Chương 509: Thật sự không thể trách ta vì đẹp trai (1)
Con rồng tím dài mấy chục nghìn mét thình lình xuất hiện sau lưng y rồi ngửa mặt rít gào. Trong phút chốc, một nửa bầu trời đều được rọi sáng bởi nó.
Trong khoảnh khắc, long uy mênh mông cuộn trào và rửa sạch chín trời mười đất của bát hoang, thậm chí còn có vẻ ngang vai ngang vế với Côn Minh.
"Không ngờ ngươi còn dám nói ra chuyện Niết Bàn cảnh đi khiêu chiến với Thẩm huynh chỉ đạt Kim Thân cảnh, có giỏi thì đánh một trận với Tề mỗ, để Tề mỗ lãnh giáo một phen xem nào!"
Trong lúc nói chuyện, mây tía sau lưng Tề Thiếu Huyền ùn ùn kéo đến và cùng phát sáng rực rỡ với con rồng tím kia.
Sau khi bế quan một tháng để củng cố tu vi Nguyên Anh kỳ xong, sức chiến đấu của Tề Thiếu Huyền đã đạt đến một tầm cao mới.
Dù sao y cũng là người đàn ông có tư chất đại đế mà!
Côn Minh nhìn về phía Tề Thiếu Huyền với ánh mắt sáng quắc, tinh thần chiến đấu mơ hồ sục sôi trong đáy mắt: "Con người, thực lực của ngươi rất mạnh."
"Tiếc là thời gian bước vào tôn cảnh quá dài, ngươi có thể tranh đấu với bổn tôn của ba trăm năm trước nhưng bổn tôn của hiện tại thì không, ngoan ngoãn lùi lại đi!"
Dứt lời, Côn Minh tiếp tục nhìn Thẩm Thiên với ánh mắt sáng rực.
Hắn ta cười nhạo: "Thôi được, hôm nay lão cá chạch đã che chở nên bổn tôn tạm tha cho cái mạng của ngươi, nhưng Tinh Đảo Hỗn Độn chỉ cho phép tu sĩ dưới năm trăm tuổi tiến vào, bọn họ không thể che chở ngươi mãi đâu, chờ xem đi!"
Dứt lời, Côn Minh hừ lạnh rồi đi thẳng về phía lỗ hổng của khí hỗn độn.
Thẩm Thiên luôn giữ im lặng và nhìn chăm chú vào đầu của Côn Minh với ánh mắt nóng bỏng.
"Thẩm huynh, Tề mỗ biết sức chiến đấu của huynh kinh thiên nên chưa chắc sẽ thua cái tên ngạo mạn đó."
"Nhưng mà điều quan trọng nhất trong lúc này là mau chóng đột phá tôn cảnh, không cần phải vội dạy dỗ hắn ta."
Tề Thiếu Huyền thấy Thẩm Thiên nhìn chằm chằm vào Côn Minh, tưởng rằng Thẩm Thiên đã bị Côn Minh chọc giận bèn lên tiếng khuyên bảo ngay.
Y hừ một tiếng: "Một con cá tạp nham hơn bốn trăm tuổi lại bảo Tề mỗ tu luyện thêm bốn trăm năm nữa, Tề mỗ chỉ cần chưởng một phát là có thể giết chết hắn ta rồi!"
"Chờ Thẩm huynh vỡ Đan thành Anh thành công hoặc là thần hóa khiếu nguyệt đột phá đến Niết Bàn cảnh thì kẻ đó chỉ là trò cười mà thôi."
Thân là thiên kiêu "từng" mạnh nhất Đông Hoang, Tề Thiếu Huyền tự có lòng kiêu ngạo của mình.
Ngoại trừ Thẩm Thiên, y tự tin rằng mình sẽ không thua bất cứ ai trong số quần hùng năm vực.
Song song đó, Tề Thiếu Huyền cũng thầm xem Thẩm Thiên là mục tiêu mà chỉ mình mới có tư cách đánh bại.
Y không cho phép con cá tạp nham không biết xấu hổ này đánh bại Thẩm Thiên bằng sự áp chế về đẳng cấp, bởi hành vi đó là sỉ nhục Thẩm huynh.
Sau này Tề mỗ sẽ thăng hoa hết sức để được chiến đấu cùng cấp với Thẩm huynh, lúc đó mới gọi là cuộc quyết chiến giữa thiên kiêu!
Thẩm Thiên không biết suy nghĩ trong lòng Tề Thiếu Huyền, hắn đang dồn sự chú ý vào đỉnh đầu của Côn Minh nên hoàn toàn không để ý đến những gì bọn họ đang nói.
Ừm, dù sao bọn họ cũng không có uy hiếp đến hắn.
Chẳng qua quang hoàn khí vận của Côn Minh kia lại khiến Thẩm Thiên coi trọng, bởi nó là vòng vàng với khí tím.
Bây giờ người có khí vận lớn đều không đáng giá như vậy sao?
Hở tí là có một đứa con số mệnh với khí tím, thật sự làm vòng đỏ thẫm của bổn thánh tử lúng túng quá!
Haiz, tức run người mà!
Không biết đến khi nào bổn thánh tử mới có thể vùng dậy, sau đó trở thành vua may mắn với quang hoàn màu vàng và thần may mắn với hào quang màu tím thuần túy nữa.
"Thánh tử không cần phải sợ, không gian trong Hải Vực Hỗn Độn sẽ thay đổi ngẫu nhiên nên rất khó để truy lùng người khác."
"Hơn nữa, Hải Vực Hỗn Độn có đầy khí hỗn độn nên thần niệm gần như mất đi tác dụng."
Trưởng lão đảo Hắc Long thấy nét mặt "nghiêm trọng" như đang lo bị Côn Minh nhằm vào của Thẩm Thiên bèn an ủi: "Chỉ cần mọi người không tiến vào Hải Vực Hỗn Độn cùng lúc với Côn Minh thì sẽ không cần phải lo đụng độ hắn ta."
Không cần phải lo đụng độ hắn ta?
Thẩm Thiên hơi sững sờ, thầm tự hỏi vì sao bổn thánh tử lại lo về việc gặp phải hắn ta.
Có lẽ các ngươi không tin lời ta nói, nhưng nếu được thì bổn thánh tử còn muốn kết nghĩa huynh đệ với hắn ta nữa kìa.
Dù sao thiên kiêu sở hữu khí tím đều là rau hẹ cực phẩm nhất.
Bọn họ trưởng thành nhanh đến đâu thì bổn thánh tử sẽ trở thành vua may mắn sớm đến đó.
Tuy nhiên, dựa theo tình huống trước mắt thì có vẻ như tên Côn Minh hiểu lầm gì đó về bổn thánh tử.
Hắn loáng thoáng nhớ ra vấn đề là Nhân Ngư công chúa Ngọc Biên Tiên thì phải?
Haiz, quả nhiên lại là thù hận và ghen tuông vì con gái.
Thẩm Thiên bất đắc dĩ thở dài với bóng lưng nổi giận đùng đùng của Côn Minh.
Hắn rất muốn giải thích với anh chàng cá đó một câu: Lý trí chút đi, thật sự không thể trách ta vì đẹp trai!
Khí hỗn độn dày đặc không ngừng cuộn trào trong đại trận.
Đó là một loại năng lượng đáng sợ, ngay cả pháp lực của thánh giả cũng sẽ bị phân giải và cắn nuốt nếu đụng phải nó.
Nghe nói Tinh Đảo Hỗn Độn này không phải là bí cảnh do năm vực của Hạ giới sinh ra mà được hình thành từ ngôi sao ngoại vực bị đánh nát rồi rơi xuống đây.
Theo một cách giải thích khác thì Tinh Đảo trong đại trận Hỗn Độn này là bí cảnh rơi từ Tiên giới xuống.
Nói chung, bất luận lai lịch của Tinh Đảo Hỗn Độn và đại trận Hỗn Độn như thế nào đi nữa, nó vẫn là cấm địa Bắc Hải giữ địa vị cao cả trong năm vực.
Chỉ những người được các Yêu tộc hàng đầu ở Bắc Hải công nhận mới có tư cách tiến vào bí cảnh tìm báu vật.
Đương nhiên, cũng nhờ bí cảnh này nên các chủng tộc như đảo Hắc Long hay Thái Hư Côn tộc mới có thể phát triển lớn mạnh theo thời gian.