Chương 63: Thần Tiêu Thánh địa, Bạch Hổ Thánh nữ
Nhưng đúng vào lúc này, hai mắt Cửu Nhi lại ướt đẫm nước mắt, lau mãi không khô.
Hồn thể của nàng ta bay đến quỳ gối trước mặt Thẩm Thiên, ai oán, thảm thiết nói.
“Không, Cửu Nhi không muốn siêu độ luân hồi, chỉ muốn ở lại bên cạnh chủ nhân thôi.”
“Chính chủ nhân đã cứu Cửu Nhi ra khỏi tay lão tặc Hắc Huyết, mệnh của Cửu Nhi là của chủ nhân.”
“Nếu chủ nhân muốn Cửu Nhi siêu độ, vậy Cửu Nhi thà để giờ hồn phi phách tán chết luôn cho rồi.”
...
Thái độ của Cửu Nhi khiến Trương Vân Hi cũng ngẩn người.
Sao vậy, oán linh Cửu Tử Quỷ Mẫu mà cũng mê trai nữa à?
Cũng chỉ vì tân chủ nhân này có bề ngoài anh tuấn hơn chủ nhân cũ rất nhiều mà ngươi bất chấp đầu thai chuyển thế, muốn đi theo hắn cả đời sao?
Còn Thẩm Thiên lúc này trong lòng càng cảm thấy bất đắc dĩ hơn.
Sao vậy cô em già, ngươi định lừa ta à?
Một ngày ngươi hút của bổn Điện hạ bao nhiêu Linh Thạch trong lòng ngươi không rõ nữa sao?
Bổn Điện hạ cứu ngươi khỏi chỗ của Hắc Huyết chân nhân, ngươi không thể chơi ta như vậy!
“Cửu Nhi cô nương, cô nên theo Tiên tử siêu độ luân hồi đi thôi!”
Cửu Nhi khóc lóc nước mắt lã chã: “Chủ nhân ghét bỏ Cửu Nhi sao?”
“Tuy Cửu Nhi liễu yếu đào tơ không xứng với chủ nhân, nhưng nếu chủ nhân gặp khó khăn, Cửu Nhi có thể dùng cả sinh mệnh bảo vệ chủ nhân.”
“Cửu Nhi cầu xin chủ nhân đừng vứt bỏ Cửu Nhi được không!”
...
Trương Vân Hi thấy Cửu Nhi đau khổ cầu khẩn Thẩm Thiên như vậy liền thở dài.
“Không ngờ trong số các oán linh còn có kẻ mang ơn tất bảo như ngươi.”
“Thôi, đạo hữu nên lưu Cửu Nhi cô nương lại đi!”
“Thần Tiêu Thánh địa ta cũng có vài môn quỷ tu.”
“Đợi lát nữa khi siêu độ Quỷ Anh có thể cùng truyền thụ cho Cửu Nhi cô nương.”
“Nếu Cửu Nhi cô nương chuyên cần khổ luyện, dùng thể chất chí âm gia trì, chắc hẳn không lâu sau có thể dung linh khí thay oán khí, huyết khí, chuyển tu Quỷ đạo.”
“Có điều ngày sau tuyệt đối không được đi làm chuyện ác nữa, nếu không một khi đã làm sẽ lại hóa thành Lệ quỷ.”
“Thần Tiêu nhất mạch ta chấp chưởng thần lôi, thay trời hành đạo, nhất định không tha thứ!”
Lời của Trương Vân Hi lập tức khiến Cửu Nhi cảm kích trong lòng.
Nàng ta liên tục nói: “Sẽ không đâu, đại ân của Tiên tử tỷ tỷ Cửu Nhi xin ghi khắc trong lòng.”
“Sau này Cửu Nhi nhất định sẽ thành tâm tu hành, tích đức làm việc thiện, tuyệt đối không dám làm chuyện ác!”
Trương Vân Hi nghe thấy lời thề sắt son của Cửu Nhi liền thỏa mãn gật đầu.
Đồng thời, trong lòng nàng ta cũng thầm thở phào.
...
Thực ra, Trương Vân Hi đồng ý không siêu độ Cửu Nhi, không phải chỉ bởi vì cảm động, mà cũng bởi vì diệu pháp kinh văn siêu độ của nhất mạch Thần Tiêu Thánh địa nàng ta cũng không thông thạo lắm.
Là Thánh nữ của Thần Tiêu Thánh địa, từ nhỏ Trương Vân Hi đã đặt ra tôn chỉ dùng sức mạnh giải quyết vấn đề. Trước đây nếu gặp phải tà bảo và giáo đồ của Tà Linh giáo, bình thường nàng ta đều dùng cách siêu độ vật lý.
Còn những tàn hồn đáng thương cần cứu rỗi, nàng ta sẽ giao cho ca mình siêu độ.
Ai cũng biết, trong Thương Long, Bạch Hổ, Kim Kỳ Lân của Thần Tiêu Thánh địa, Thánh nữ mặc quang giáp Bạch Hổ là khó chơi nhất!
Mấy loại pháp khí như Cửu Tử Quỷ Mẫu châu này vô cùng khó xử lý.
Nếu thật sự giao cho Trương Vân Hi siêu độ, nàng ta cũng không dám đảm bảo chắc chắn sẽ thành công.
Nhất là nữ tử ra đời vào năm âm tháng âm ngày âm giờ âm, oán khí khó siêu độ nhất.
Muốn dùng ngoại lực để gột rửa oán khí của Cửu Nhi, trong lòng Trương Vân Hi không hề chắc chắn chút nào.
Đổi lại là ca ca Trương Vân Đình hoặc Đại sư huynh Phương Thường ra tay thì còn tạm được.
Haizz, sao lại vội vàng đồng ý với tên này vậy chứ!
Siêu độ cái gì đó là mệt người nhất!
Biết trước lần này rời núi đã bảo ca ca đi cùng rồi.
Trương Vân Hi yên lặng thở dài, nghi ngờ ban nãy mình đã bị ma ám. Nếu không sao mình lại ngớ ngẩn đồng ý với thỉnh cầu của tên này vậy chứ!
...
Đúng lúc này, cánh cửa phòng bị phá vỡ.
Một cái bóng màu đỏ chót bắn ra, lao thẳng đến chỗ Trương Vân Hi.
“Điện hạ đừng sợ, lão nô đã bảo Tần Cao đi liên hệ với Trưởng lão đội chấp pháp rồi.”
“Chó săn của Tà Linh giáo, đừng hòng làm tổn thương Điện hạ nhà ta!”
“Điện hạ, lão nô sẽ cản hắn, ngài đi trước đi!”
Quế công công nói xong liền đánh ra mấy trăm đạo kiếm khí.
Kiếm quang màu tím phô thiên cái địa đó ngưng tụ nhành một đóa hoa quỳ quỷ quyệt nở rộ trong hư không, phóng ra nhuệ khí khiến người ta thấy sợ hãi.
“Quỳ Hoa kiếm khí, chỉ mới là tu sĩ Luyện Khí kỳ bát trọng thiên mà đã có thể đánh ra được kiếm khí cường đại như vậy rồi!”
Trương Vân Hi lạnh lùng nhìn Quế công công, trong mắt như đang có điều suy nghĩ.
“Khá thú vị, không phải là truyền thừa của vị Đông Hoang Bất Bại Ma Tôn năm đó sao?”
“Đáng tiếc tu vi của lão đầu ngươi còn kém hơi xa.”
...
Vừa dứt lời, ánh mắt dưới mặt nã lông phượng lạnh đi, toàn thân Trương Vân Hi đột Đông Hoang Bất Bại Ma Tôn lôi đình màu đỏ tím vô tận.
Trong chốc lát, một con hổ dữ màu trắng cp lôi điện đỏ tím quấn quanh thân xuất hiện sau lưng Trương Vân Hi.
Trương Vân Hi chậm rãi duỗi bàn tay phải của mình ra, hai ngón tay kẹp về phía trước.
Cùng lúc đó, mãnh hổ màu trắng sau lưng nàng ta cũng đột nhiên gầm lên một tiếng.
Hổ khẩu và hai ngón tay Trương Vân Hi chồng sát lên nhau.
Keng!
Trong khoảnh khắc, kiếm quang giữa trời đất bị quét hết sạch.
Tử Vũ Nhuyễn kiếm trong tay Quế công công bị ngón tay Trương Vân Hi kẹp chặt.
Dù Quế công công điên cuồng thôi thúc linh khí muốn rút nhuyễn kiếm ra nhưng hai ngón tay của Trương Vân Hi giống như ngọn núi cao lù lù bất động.
“Nể tình ngươi hộ chủ sốt ruột, tha cho ngươi một lần!”
Trương Vân Hi lạnh lùng búng ngón tay, lôi đình chợt rung lên.
Đột nhiên, Tử Vũ Nhuyễn kiếm được mua với giá cao kia vỡ nát trong nháy mắt.
Từng sức mạnh lôi đình thuận theo cánh tay của Quế công công tràn vào trong cơ thể ông.
Trong chốc lát tóc của Quế công công dựng đứng với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
Gương mặt ông cũng bị co giật dần biến thành màu đen, bắt đầu bay ra mùi thịt nướng.
“Tiên tử thủ hạ lưu tình, đây là hiểu lầm, Quế bá không hề có ác ý.”
Thẩm Thiên vội vàng cầu tình nhưng Trương Vân Hi chỉ thản nhiên nói.
“Ta biết, cho nên hắn mới còn có thể đứng trước mặt ta.”
Nói xong câu này, Trương Vân Hi lạnh lùng xoay người sang chỗ khác nghiên cứu tràng hạt.
Thẩm Thiên vội vàng đỡ lấy Quế công công mặt bị nổ đen: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
Quế công công lắc đầu: “Lão nô không sao, lão nô chỉ hơi choáng váng.”
Thẩm Thiên dở khóc dở cười: “Vị Thánh nữ Thần Tiêu Thánh địa này không phải người xấu.”
Mắt Quế công công sáng lên, lập tức cười vui vẻ.
“Điện hạ quả nhiên lợi hại, Lan Phi nương nương nếu là dưới suối vàng có biết...”
“Nhất... nhất... nhất định sẽ mỉm cười chốn cửu tuyền!”