Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 707: Bổn hậu có thể vận công ép ra (1)

Chương 707: Bổn hậu có thể vận công ép ra (1)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­
Bây giờ nàng ta đã ký kết khế ước với Thẩm Thiên nên dĩ nhiên không thể giết hắn lấy lửa được.
Nhưng Bất Tử Hoàng Hậu biết còn có một cách khác cũng có thể trấn áp Dị hỏa trong cơ thể.
Đó chính là bí thuật song tu được ghi lại trong Phượng Thần Đế kinh, song tu với đối tượng ký kết khế ước Phượng Thần, đối với hai bên đều có lợi ích cực lớn, thậm chí còn hữu dụng hơn luyện hóa Thái Dương Chân Hỏa.
Bởi vậy, Bất Tử Hoàng Hậu đang định dùng phương pháp này trấn áp Dị hỏa trong cơ thể.
“Thôi được, mặc dù tiểu tử ngươi tu vi nông cạn, nhưng dung mạo tuấn dật miễn cưỡng xứng với bổn cung, hôm nay lời cho tiểu dâm tặc ngươi rồi!”
Bất Tử Hoàng Hậu mở miệng, ánh lửa trong mắt càng thêm kịch liệt.
Dường như bởi vì Bất Tử Hoàng Hậu gần như tẩu hỏa nhập ma, dẫn đến thần hồn của nàng ta rung chuyển nên đã khiến nàng ta đưa ra quyết định này.
Nhưng điểm này Bất Tử Hoàng Hậu không hề biết.
Trong lòng nàng ta chỉ mặc niệm: Bổn cung chỉ vì chữa trị thương thế chứ tuyệt đối không phải vì tướng mạo anh tuấn của tiểu tử này.
Tuyệt đối không phải!
Thẩm Thiên vừa nghe vậy cơ thể liền cứng đờ.
???
Gương mặt Thẩm Thiên sững ra.
Bất Tử Hoàng Hậu nói vậy là có ý gì?
Thế nào gọi là lời cho tiểu dâm tặc ta?
Bổn Thánh tử đã làm gì rồi?
Nhưng chợt, Thẩm Thiên liền hiểu ra, Bất Tử Hoàng Hậu đã dùng phương thức hồn niệm để truyền bí pháp song tu trong Phượng Thần Đế kinh cho hắn.
Điều này khiến cơ thể Thẩm Thiên chấn động.
Khốn kiếp, nữ nhân này đang ngấp nghé nhục thể của bổn Thánh tử?
Khóe miệng Thẩm Thiên giật giật, sao có thể như vậy được?
Bổn Thánh tử luôn luôn giữ mình trong sạch, đến nay vẫn là tấm thân Thuần Dương!
Muốn vấy bẩn nhục thân của bổn Thánh tử?
Không thể nào!
Bổn Thánh tử thà chết chứ không chịu khuất phục!
Thẩm Thiên: “Hoàng Hậu tỷ tỷ, đây là lần đầu tiên của ta đấy!”
Được rồi, sau khi cảm nhận được khí tức khủng bố Bất Tử Hoàng Hậu phát ra, Thẩm Thiên liền co vòi rồi.
Tục ngữ nói, đại trượng phu co được dãn được.
Không phải là bổn Thánh tử sợ chết đâu!
Không phải!
“Lần đầu thì sao chứ, chẳng lẽ còn muốn ban thưởng cho ngươi?”
“Huống hồ, bổn cung cũng là lần đầu, ngươi cũng không bị thiệt đâu.”
Nói đến đây, gương mặt Bất Tử Hoàng Hậu đỏ lên, tay ngọc chợt vung lên hút Thẩm Thiên đến bên cạnh, Thần Viêm hừng hực lập tức phóng lên tận trời tạo dựng ra một đạo trường liệt diễm.
Trong lúc nhất thời, xuân quang vô tận đều bị hỏa diễm bao phủ, chỉ còn lại âm thanh kiều diễm như có như không quanh quẩn trong hư không.

Nửa tháng sau, trên bầu trời một hòn đảo vô danh ở Bắc Hải.
Hư không bị một bàn tay lớn miễn cưỡng xé rách, rung động kịch liệt.
Một bóng dáng đột nhiên xuất hiện giống như bị ai đó đạp ra, mau chóng rơi xuống.
Bóng dáng này chính là Thẩm Thiên.
Nửa tháng trôi qua, cuối cùng hắn đã rời khỏi được hư không loạn lưu.
“Khốn kiếp, bạo lực như vậy làm gì?”
“Trước đó ở trên giường cũng có đối xử với người ta như thế đâu.”
Thẩm Thiên nhanh chóng ổn định lại cơ thể, miệng không ngừng lầm bầm.
Lập tức, trong hư không truyền đến một giọng nói lạnh lùng nhưng hơi thở dường như hơi nặng nề.
“Tiểu tử thúi, bổn cung làm như vậy chỉ để chữa thương.”
“Chuyện này tốt nhất ngươi giữ kín trong lòng, nếu can đảm để lộ ra ngoài, bổn cung cho ngươi chết yểu luôn!”
Thẩm Thiên cũng không để ý lắm mấy lời uy hiếp truyền ra từ giữa không trung.
Hắn sờ lên cằm, hiếu kỳ nói: “Lỡ mang thai thì phải làm sao?”
Quả nhiên, hư không một lần nữa rung động.
Nửa bầu trời bị ánh nắng chiều đỏ ửng phủ kín giống như có liệt diễm vô tận muốn bốc cháy, thiêu đốt trời xanh.
Nhưng cuối cùng tất thảy đều được áp chế, khiến trời đất quay về bình yên.
“Không đâu, thứ ngươi để lại trong người bổn cung, bổn cung sẽ vận công ép ra.”
Giọng nói kia một lần nữa vang lên, sau đó không gian vốn bị xé rách một lần nữa khôi phục như cũ, hoàn toàn trở lại yên bình.
Khóe miệng Thẩm Thiên giật giật: “Thứ này mà cũng có thể vận công ép ra à?”
“Trâu thật!”
“Không đúng, phượng thật!”
...
Trong hư không loạn lưu, cơ thể Bất Tử Hoàng Hậu đang run rẩy.
Nàng ta yếu ớt thở dài: “Không ngờ lần này tẩu hỏa nhập ma lại để lộ dáng vẻ đáng xấu hổ như vậy trước mặt tiểu tử này.”
“Càng xấu hổ hơn là, trước mặt tiểu tử này bổn hậu lại hoàn toàn không chống đỡ được, đúng là mất mặt hết sức.”
“Chỉ là một nhân tộc, nhục thân sao có thể mạnh đến thế? Đúng thật là!”
Bất Tử Hoàng Hậu không ngờ vì tẩu hỏa nhập ma liệt hỏa thiêu đốt cơ thể, thần hồn rung chuyển, mình lại làm ra những hành động hoang đường như vậy.
Đợi khi nàng ta hoàn toàn tỉnh táo thì tất cả đều đã không kịp sửa đổi nữa rồi.
Thứ quý giá nhất của nàng ta cứ thế đánh mất rồi.
Tuy nhiên tiểu tử này đúng là vô cùng tuấn dật, về phương diện dung mạo cũng coi như xứng với bổn cung.
Càng quan trọng hơn là, cái đó...
Gương mặt xinh đẹp của Bất Tử Hoàng Hậu ửng đỏ, nỉ non nói: “Không được, bổn cung phải sửa soạn lại một chút, tuyệt đối không thể dùng hình tượng này đối mặt với tiểu tử đó được.”
“Nếu không chẳng phải tiểu tử đó sẽ bay lên trời luôn sao?”
“Tiểu tử thúi lần sau gặp mặt bổn cung nhất định sẽ vô cùng lạnh lùng để cứu vãn lại hình tượng.”
Bất Tử Hoàng Hậu nghiến chặt răng nhưng lại lập tức nhớ lại dung nhan tuyệt mỹ nào đấy nên trên mặt lộ vẻ đắc ý.
“Ngao Băng, cuối cùng thì ngươi cũng không bằng ta rồi.”
“Ký khế ước trước thì sao chứ? Lần đầu tiên của nam nhân này vẫn thuộc về bổn cung!”
Bất Tử Hoàng Hậu nhìn lên hư không, bước chân nhẹ nhàng di độn vào hư không bay về Nam Cương.
...
Trên hòn đảo vô danh, Thẩm Thiên chậm rãi đáp xuống.
Lúc này miệng hắn vẫn còn đang lầm bầm, cảm thấy mình quá thiệt thòi.
“Con chim gì vậy chứ!”
“Vừa kéo quần lên đã lơ người ta, bổn Thánh tử mệt đén mức mềm nhũn hai chân, thế mà lại còn định dùng pháp lực ép ra?”
Sắc mặt của hắn hơi tái nhợt, chân bước đi cũng hơi lảo đảo.
Hắn lấy từ trong Thương Minh giới ra một bình Niết Bàn Thánh dịch uống ừng ực xuống bụng xong thì khí sắc mới hồi phục được một chút.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất