Chương 726: Đan đạo đệ nhất Đế, hôm nay rất tự bế! (1)
Nói tới đây, Thanh Đế thở dài, tiếng thở càng ngày càng nặng.
Làm sao có thể dễ dàng điều khiển khí tức hỗn độn cấm kỵ chứ?
Lúc trước, Thanh Đế dùng tu vi vô thượng để dung luyện mà suýt nữa đã bị khí tức hỗn độn phản phệ mà bị thương nặng.
Vạn năm nay vẫn khó mà tiêu tan.
Nhưng Thẩm Thiên đã xuất hiện, mặc dù Thanh Đế có nhìn thấy một tia cơ hội, nhưng cũng không dám ôm hy vọng quá lớn.
Dung nạp khí tức hỗn độn và luyện hóa khí tức hỗn độn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Chênh lệch trong đó không khác gì một trời một vực.
Thanh Đế chỉ hy vọng, một ngày kia Thẩm Thiên có thể luyện hóa khí tức hỗn độn, luyện chế ra được hỗn độn bổ thiên đan.
Thể chất của hắn biến thái như thế, nói không chừng có thể tạo nên kỳ tích đó!
Cũng là hoàn thành tâm nguyện cả đời của ông.
Ông thật tình không biết, sau khi nghe những lời này, sắc mặt Thẩm Thiên trở nên cực kỳ cổ quái.
Chuyện đơn giản như vậy nào cần phải chờ đến ngày sao
“Thanh Đế tiền bối, hiện giờ vãn bối rất tự tin có thể luyện chế hỗn độn bổ thiên đan.”
Thẩm Thiên tràn trề từ tin, sắc mặt Thanh Đế lại tràn đầy chấm hỏi.
“Tiểu tử ngươi đừng có khoe khoang. Luyện hóa khí tức hỗn độn không phải nói đùa đâu.”
“Mặc dù tiểu tử ngươi có thể chất kỳ lạ, có thể chứa đựng khí tức hỗn độn, nhưng đừng có tùy tiện đi luyện hóa nó.”
“Nếu không, một khi bị khí tức hỗn độn phản phệ, nói không chừng cả thân thể này của ngươi cũng hỏng luôn đó!”
Không đợi Thanh Đế nói hết lời, Thẩm Thiên đã chậm rãi vươn tay lên, một sợi ánh sáng màu trắng bạc lượn lờ bay ra.
Ánh sáng mông lung, nhìn như bình thản, nhưng lại tản mát khí tức khiến cho người ta kinh tịch.
Sợi ánh sáng này rõ ràng chính là khí tức hỗn độn.
“Làm sao có thể… tiểu tử này làm sao có thể khống chế được khí tức hỗn độn!”
Cho dù tâm tính Thanh Đế vững vàng nhưng nhìn thấy khí tức hỗn độn này vẫn rung động.
Cũng phải thôi, việc này thực sự quá dọa người mà.
…
Từ thời Thái Cổ tới nay, chưa từng nghe nói có người có thể điều khiển khí tức hỗn độn nữa, ngay cả trong cổ tịch cũng không tìm thấy ghi chép liên quan.
Thanh Đế cũng từng căn cứ vào nội dung bên trong hỗn độn bổ thiên dan mà suy đoán, có lẽ từ thời Hoang Cổ tuế nguyệt xa xôi có tồn tại một cao thủ nào đó có thể luyện hóa thành công khí tức hỗn độn.
Nếu không, chắc chắn sẽ không có đan phương này được lưu truyền lại.
Thế nhưng đây chỉ là suy đoán mà thôi, không có bất kỳ căn cứ nào.
Nhưng lúc này đây, trước mắt ông, Thẩm Thiên lại có thể điều khiển khí tức hỗn độn một cách hoàn mỹ, không để sót một tí nào ra ngoài.
Điều này khiến cho Thanh Đế cực kỳ chấn động, trong lòng cũng dâng lên mong mỏi sâu sắc.
Nếu Thẩm Thiên có thể điều khiển khí tức hỗn độn, lại dựa vào ba loại dị hỏa cường đại kia trong cơ thể hắn…
Chẳng phải có nghĩa là thực sự có cơ hội luyện chế ra được loại đan dược vô thượng kia sao
Tâm nguyện cả đời của bổn Đế, bổn Đế sắp được thấy tận mắt rồi sao?
Lúc này, Thẩm Thiên đang ngồi xếp bằng trong mộ Thanh Đế.
Trong tay hắn cầm một cuốn đan phương cũ kỹ, hai mắt lấp lóe kim mang.
Ánh mắt tiên thiên đạo đồng hội tụ trên phương thuốc, nhìn thấu hư vông, phá giải hết ảo diệu trong đan phương.
Rất hiển nhiên, lúc này Thẩm Thiên đang định luyện chế ra đan dược vô thượng – hỗn độ bổ thiên đan.
Theo như lời Thanh Đế, hỗn độ bổ thiên đan có nguồn gốc từ thời đại hoang cổ, là do một vị đại năng vô thượng nào đó sáng tạo ra trước tuyên cổ.
Từ thời thái cồ tới nay, hỗn độn bổ thiên đan chưa từng xuất hiện trên mảnh thiên địa này.
Nếu không phải Thanh Đế nắm được đan phương này trong tay, ông cũng cho rằng đây là thứ lừa người, không có thật.
Dù sao thì điều kiện luyện chế ra hỗn độn bổ thiên đan thực sự quá hà khắc mà.
Ngay cả Đan Đạo Đệ Nhất Đế từ mười vạn năm trước cũng không cách nào luyện chế ra, đương nhiên chốn phàm trần càng không cần nói tới.
Nhưng hỗn độn bổ thiên đan này lại có được diệu dụng không thể nói hết.
Theo truyền thuyết, hỗn độn bổ thiên đan chính là đan mệnh nghịch thiên cải mệnh, đoạt tạo hóa của thiên địa, xma nhập vào huyền cơ của nhật nguyệt, ngay cả thiên đạo cũng không thèm nể mặt!
Mà tác dụng của nó chính là: không quan tâm đến đẳng cấp, căn cốt, ngộ tính, thiên phú thế nào, nó đều sẽ đền bù hết thiếu hụt của bản thân, tạo dựng nên thể chất hoàn mỹ.
Căn cốt và ngộ tính thiên phú đều được trời sinh định sẵn, rất khó tăng cường từ hậu thiên.
Phàm là bảo dược có thể tăng cường căn cốt, ngộ tính, thiên phú đều là kỳ trân hi thế.
Mà tu sĩ có tu vi càng cao, muốn tăng căn cốt, ngộ tính lại càng khó.
Dù sao thì, lầu cao vạn trượng cũng được xây nên từ đất bằng, khi lầu đã chồng cao rồi, muốn củng cố nền móng sẽ càng khó khăn hơn ban đầu.
Nhưng hỗn độn bổ thiên đan hoàn toàn không bị hạn chế ở phương diện này.
Nó có thể tăng cường thiên phú của tu sĩ Luyện Khí kỳ trên diện rộng, cũng hữu hiệu với cả Thánh giả Độ Kiếp kỳ.
Tu vi tăng lên, sẽ không ảnh hưởng đến hiệu quả kỳ diệu này của thuốc.
Đây cũng chính là điểm yêu nghiệt nhất của nó. Nhìn khắp ngũ vực, tuyệt đại đa số bảo dược, thậm chí cả thánh dược, đều rất khó giúp tu sĩ Độ Kiếp kỳ tăng thiên phú, tối đa cũng chỉ có thể tăng thêm chút tu vi mà thôi.
Hỗn độn bổ thiên đan xuất hiện chính vì đền bù tiên thiên không đủ, để bản thân người dùng hướng tới sự hoàn mỹ.
Không nói khoa trương, nó hoàn toàn xứng đáng được xưng là nghịch thiên cải mệnh.
“Bổn Thánh tử lại muốn xem xem rốt cuộc cái thứ hỗn độn bổ thiên đan này có gì mà kỳ lạ!”
Quang mang trong mắt Thẩm Thiên lại càng ác liệt, được tiên thiên đạo đồng giải mã, cho dù là đan phương hoang cổ hắn cũng cảm ngộ được.
Sau lưng Thẩm Thiên bỗng nhiên bốc lên rất nhiều dị tượng, chiếu rọi ra uy thế kinh khủng.
Nam minh ly hỏa dâng trào, hóa thành một đạo hỏa diễm sáng lóa che khuất cả bầu trời.