Chương 734: Nó vẫn chỉ là đứa bé thôi! (1)
Lá sen của Hỗn Độn Thanh Liên tam thập lục phẩm khẽ đung đưa giống như đã nối liền với trời đất, che lấp cả Tử Phủ.
Lá sen nở rộ sáng chói chia ra từng khu vực dẫn theo khí Hỗn Độn vô tận rộng lớn bao la hùng vĩ.
Cả Tử Phủ Tinh Thần giới đều bị khí Hỗn Độn vô tận bao phủ.
Khắp nơi trở nên mờ mịt mông lung, giống như hỗn độn sơ khai!
Nếu có người tu vi cao thâm nhìn thấy cảnh tượng trước mắt chắc chắn tâm thần sẽ chấn động.
Nếu nói Hỗn Độn Thanh Liên Thập nhị phẩm là cấm kỵ, vậy thì Hỗn Độn Thanh Liên tam thập lục phẩm kia chính là tồn tại cấp sáng thế!
Không ai có thể ngờ, dị tượng như vậy lại xuất hiện trên người một tiểu bối sắp đột phá Nguyên Anh kỳ?
Đúng là không thể nào tưởng tượng được!
Sau khi bị khí Hỗn Độn cuốn qua, Tử Phủ Tinh Thần giới của Thẩm Thiên cũng xảy ra thay đổi cực lớn.
Hồn hải màu vàng hóa thành đại địa, khí Hỗn Độn cuốn lên, bầu trời bị bóng tối bao phủ, tất thảy đều lặng im trong hỗn độn.
Sức mạnh vô cùng cuồng bạo bắt đầu lan tràn trong Tử Phủ Tinh Thần giới.
Thần hỏa hừng hực sôi trào mãnh liệt, xông thẳng lên bầu trời đốt cháy hư không thành hư vô.
Cuồng phong lạnh thấu xương ập đến không ngừng, quét sạch cả trời đất khiến khí Hỗn Độn bạo động theo.
Mặt đất chấn động nứt ra vô số khe hở giống như muốn vỡ nát hoàn toàn.
Trong vòm trời ẩn chứa kiếp nạn kinh khủng, lôi vân hội tụ, đại đạo hỗn loạn như muốn phá hủy hết không gian này.
Không chỉ là như thế, Hỗn Độn Kim Đan trong cơ thể Thẩm Thiên cũng đang thuế biến.
Viên Hỗn Độn Kim Đan này đang chậm rãi lơ lửng đến bên dưới nhụy Hỗn Độn Thanh Liên tam thập lục phẩm.
Một cỗ khí Hỗn Độn nồng đậm từ hạt giống Hỗn Độn Thanh Liên tam thập lục phẩm bộc phát ra, không ngừng cuốn lên lượn lờ trên Hỗn Độn Kim Đan, tia sáng cực kỳ chói lọi.
Kim quang sáng chói, lôi đình chói lọi, Hỗn Độn Kim Đan hút sạch khí Hỗn Độn một cách trắng trợn.
Ầm!
Tử Phủ của Thẩm Thiên rung động xảy ra diễn biến kịch liệt.
Hỗn Độn Kim Đan bắn ra tia sáng vô cùng chói mắt như đánh tan toàn bộ hỗn độn!
Dưới sự tẩy lễ của khí Hỗn Độn, ngay cả Hỗn Độn Kim Đan cũng xảy ra thuế biến, không ngừng lớn lên.
Một trượng!
Hai trượng!
Bốn trượng!
Tám trượng!
...
Ba mươi ba trượng!
Một viên Hỗn Độn Kim Đan lớn chừng ba mươi trượng, giống như thần thai trời sinh sừng sững giữa không gian hỗn độn.
Quanh thân nó có khí Hỗn Độn lượn lợ, bộc phát ra khí tức hỗn độn vô cùng kinh khủng.
Thẩm Thiên nhìn thấy Kim Đan trước mặt thì khóe miệng giật liên hồi.
Thứ đồ chơi này là Hỗn Độn Kim Đan của bổn Thánh tử à?
Sao giống trứng khủng long quá vậy?
Không đúng, làm gì có quả trứng nào to như vậy?
Đừng nói trứng khủng long, dù trứng rồng thật cũng không to đến thế!
...
Tuy nhiên trong lòng Thẩm Thiên không lo lắng lắm mà còn hơi mong chờ.
Nên biết Nguyên Anh được thai nghén từ trong Kim Đan, hấp thu bản nguyên sinh mệnh trong Kim Đan.
Nói như vậy, sức mạnh của Kim Đan càng lớn thì Nguyên Anh ngưng tụ ra sẽ càng cường đại.
Thẩm Thiên nhìn Hỗn Độn Kim Đan cao ba mươi trọng, khóe miệng khẽ nhếch lên.
“Kim Đan lớn như vậy chắc chắn sẽ ngưng tụ ra Nguyên Anh vô định!”
Nghĩ vậy trong lòng hắn có chút mong chờ!
“Toái đan thành anh!”
Thẩm Thiên hét lớn một tiếng, thôi thúc dược lực liên tục đánh về phía Hỗn Độn Kim Đan.
Dưới sự gia trì của dược lực vô tận trong Hỗn Độn Bổ Thiên đan, toái đan thành anh đã trở nên dễ như trở bàn tay.
Cho dù Kim Đan của Thẩm Thiên hơi... hơi... lớn!
Được rồi... là siêu lớn!
Sức mạnh hội tụ không ngừng của dược lực như trường hà bao trùm cả bầu trời từ hỗn độn chứ không còn chuo vào trong quả trứng vàng óng nữa.
Trong lúc nhất thời, quả trứng lớn màu vàng tỏa ra ánh hào quang rực rỡ.
Nó xen lẫn khí Hỗn Độn mờ mịt tăm tối và lộ ra cảnh tượng vô cùng xán lạn.
Trong không gian vô tận hỗn độn cũng có một mặt trời hừng sực đang mọc lên, ánh sáng mạnh mẽ như muốn xua tan toàn bộ bóng tối.
Ầm!
Một tiếng nổ cực lớn!
Kim Đan to lớn nứt ra, tiếng nổ vang lên, Nguyên Anh sáng chói phá trứng lao ra.
Nguyên Anh này toàn thân óng ánh, da thịt trắng nõn non nớt, toàn thân trần trụi, có vẻ rất giống dung mạo Thẩm Thiên.
Nếu không phải kích thước của nó hơi lớn một chút thì dù Thẩm Thiên có nói là con riêng của mình thì e vẫn có người tin.
Ừm, đúng vậy, hình thể của nó... hơi lớn một chút.
Được rồi, Nguyên Anh này không phải hơi lớn một chút!
Là rất lớn, lớn siêu cấp!
Lớn như viên Hỗn Độn Kim Đan kia vậy!
Nguyên Anh khổng lồ cao ba mươi trượng ngồi xếp bằng trong Tử Phủ!
Người nào nhìn thấy đều cảm thấy choáng váng, luôn cảm thấy Nguyên Anh khổng lồ này mà đặt mông xuống là có thể đè chết mình.
Thẩm Thiên nhìn thấy cảnh này khóe miệng giật giật.
Người ta toái đan thành anh thành Nguyên Anh, còn bổn Thánh tử toái đan thành anh lại biến ra Nguyên Anh khổng lồ?
Đáng sợ hơn là, đầu của bổn Thánh tử còn chưa lớn bằng lỗ mũi Nguyên Anh của mình? Như vậy có ổn không?
Như vậy không hề ổn!
Ánh mắt hắn thuận theo cái đầu nhỏ của Nguyên Anh nhìn xuống cánh tay, nhìn xuống bụng, sau khi Thẩm Thiên nhìn thấy dưới hông của Nguyên Anh khổng lồ...
Ừm, Thẩm Thiên trầm mặc.
Ông trời ơi!
Sao ông bất công quá vậy?
Nó mới chỉ là một đứa trẻ mà!
“Ta đã tạo ra Nguyên Anh thần kỳ gì đây?”
Trong lúc Thẩm Thiên đang hoài nghi nhân sinh thì phát hiện sức mạnh Hỗn Độn Tân Hỏa kinh trong cơ thể đang tự động vận chuyển.
Dưới sự dẫn sắt của khí Hỗn Độn, sức mạnh của mười mấy loại kỳ vật thiên địa đã thay đổi trong nháy mắt.
Bọn chúng tiến vào trong Hỗn Độn Tân Hỏa kinh, kích phát ra ta sáng nhiều màu chói lọi.
Ngũ Hành giao nhau hóa thành ánh sáng hỗn đoạn lượn lờ quanh người Nguyên Anh.
‘Chuyện gì vậy? Không phải như vậy chứ?”
“Đây rõ ràng là Nguyên Anh, vì sao có thể điều động được sức mạnh Tân Hỏa Kinh?”