Chương 742: Chẳng phải vì lão đạo muốn chấm mút chút cơ duyên sao? (2)
Thánh tử bản môn đúng là có khí độ của thiếu niên chí tôn!
“Chư vị sư huynh đệ không cần khách khí, đan dược này ta đã uống rồi, hơn nữa mỗi người chỉ có thể uống một lần thôi!”
“Dù ta có giữ lại cũng chẳng ích gì, chi bằng tặng cho các vị sư huynh đệ tăng cao thực lực.”
“Tương lai chúng ta cũng có thể cùng nhau tung hoành ngũ vực, tiếu ngạo quần hùng.”
Thẩm Thiên thấy mọi người ngại ngùng, cười khuyên nhủ.
Hỗn Độn Bổ Thiên Đan không có ích gì với Thẩm Thiên nhưng với những người khác thì vô cùng quý giá.
Hơn nữa, những người này đều là những bụi hẹ tốt chí giao với Thẩm Thiên.
Thực lực của bọn họ tăng lên thì cũng giúp Thẩm Thiên thu hoạch được những mớ hẹ tốt hơn!
“n huệ của Thánh tử chúng ta ghi nhớ trong lòng!”
Thần Tiêu tứ kiệt nhìn nhau, trong mắt ba vị nam tử đều lộ ra vẻ mặc cảm kính ngưỡng.
Còn Trương Vân Hi thì siết chặt Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, lườm Linh Lung Đế cơ ở bên một cái.
Cô nàng này vì uống Hỗn Độn Bổ Thiên Đan nên tu vi mới tăng ca như vậy sao?
Hừ!
Đợi sau khi bổn Thánh nữ luyện hóa xong viên Hỗn Độn Bổ Thiên Đan này nhất định sẽ cho nàng ta biết sư đệ ta không dễ theo đuổi như vậy!
Quế công công cầm Hỗn Độn Bổ Thiên Đan: “Đan dược vô thượng như vậy do điện hạ luyện ra sao?”
“Lan Phi nương nương nếu có thể nhìn thấy cảnh tượng này, cũng có thể mỉm cười cửu tuyền.”
Mắt nhóm Phương Thường, Trương Vân Đình đều ửng đỏ, nóng vội muốn dùng luôn đan dược.
Thẩm Thiên không kìm được nhắc nhở: “Chư vị, chúng ta đáp xuống Bồng Lai đảo trước đã.”
Chẳng lẽ định luyện hóa đan dược giữa không trung sao?
Chẳng lẽ không sợ đặt mông một cái rơi luôn xuống biển à.
“Sư đệ nhắc nhở đúng!”
Mặt nhóm Phương Thường và Trương Vân Đình đỏ lên, vội vàng bay về phía Bồng Lai đảo.
Rất nhanh, sau khi bọn họ đến Bồng Lai đảo đều lần lượt uống Hỗn Độn Bổ Thiên Đan.
Trong lúc nhất thời, năm người đều rơi vào yên lặng.
Trong cơ thể của bọn họ không ngừng có ánh sáng xanh chói lọi hiện ra, trật tự pháp tắc tung hoành, thay đổi thể chất của bọn họ.
Thẩm Thiên nhìn thấy cảnh này khóe miệng khẽ nhếch lên.
Sau khi mọi người nhận Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, vận khí của hắn sẽ tăng mạnh.
Mặc dù Hỗn Độn Bổ Thiên Đan là cơ duyên của Linh Lung Đế cơ nên sẽ không thể có tốc độ tăng khí vận lớn như cơ duyên của bản thân họ, nhưng vì hiệu quả của đan dược này quá ghê gớm nên vận khí cũng tăng lên không tồi!
Sau khi mọi người nhận được đan dược Thẩm Thiên tặng, màu sắc vòng sáng trên đầu lập tức sáng lên rất nhiều.
Thẩm Thiên nhìn vòng sáng vận khí mang màu sắc khác nhau trên đỉnh đầu mọi người, trên mặt lộ tia vui mừng.
Đám hẹ này càng ngày càng khỏe mạnh thì mình còn lo sau này vận khí không tăng lên sao?
Đúng lúc này, mặt biển tĩnh lặng cuốn lên một xoáy nước kinh trời giống như xảy ra chuyện gì đangs ợ.
Một cỗ triều tịch sôi trào mãnh liệt từ biển sâu lan tràn lên mặt biển!
Ầm!
Tiếng nổ vang trời!
Một cột nước cao ba ngàn trượng, một bóng dáng rơi xuống!
“Lão đạo thật sự gặp phải quỷ rồi!
Bích Liên Thiên tôn gào lên thê thảm rồi đụng vào mặt đất Bồng Lai đảo tạo ra một cái hố lớn!
“Sư bá, đã xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Thiên hơi nghi hoặc, không phải Bích Liên Thiên tôn đi tìm Thanh Đế mộ rồi sao?
Sao mình có cảm giá như lão bị ai đánh vậy?
Bích Liên Thiên tôn bò ra khỏi hố, dáng vẻ khá chật vật.
Tử thụ tiên y rách mướp, tóc tai rối bời, cả người cháy đen, còn hơi tỏa ra mùi thịt nướng...
“Sư huynh, đã tìm được Thanh Đế mộ chưa?”
Giọng nói hờ hững của Thần Tiêu Thánh chủ vang lên, Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể khẽ dập dờn.
“Khụ khụ, đương nhiên lão đạo tìm được Thanh Đế mộ rồi!”
“Lão già Thanh Đế kia đối xử với lão đạo khá tốt, còn đích thân tiễn ta ra ngoài.”
Bích Liên Thiên tôn ra vẻ lạnh nhạt, khóe miệng lại đang điên cuồng run rẩy.
Lão thực sự đã tìm được vị trí Thanh Đế mộ, có điều không thể nào tiến vào được.
Ngoài Đế mộ bố trí vô số đại trận, hoàn toàn phong cấm lại ngăn cách hết thảy mọi thứ bên ngoài.
Nhưng với tính cách của Bích Liên Thiên tôn nhìn thấy bảo bối trước mắt há có thể quay người rời đi được sao?
Hơn nữa, nơi này còn là Thanh Đế mộ.
Thanh Đế lòng dạ từ bi, hành y tế thế, tốt tính nổi tiếng.
Sau khi chết rồi có lẽ ông ấy sẽ không bố trí sát trận ở Đế mộ đâu.
Hơn nữa!
Ngay cả tiểu tử Thẩm Thiên còn vào được, sao lão đạo không thể vào?
Nghĩ tứi đây, Bích Liên Thiên tôn nâng cao thần côn hoàng kim lao vào trận pháp muốn mở ra một con đường.
Nhưng đợi sau khi Bích Liên Thiên tôn xông vào mới phát hiện, đây thực sự không phải sát trận nhưng còn đánh người hung ác hơn sát trận.
Những trận pháp kia như được người ta điều khiển, không ngừng triệu tập vĩ lực công kích Bích Liên Thiên tôn.
Thần hỏa vô tận cuồn cuộn, vạn pháp rủ xuống.
Dù Bích Liên Thiên tôn tu vi thông thiên cũng không chống được cỗ sức mạnh này, bị đốt cho vắt chân lên cổ bỏ chạy, chật vật không chịu nổi.
Những trận pháp này như ai đó đang trút lửa giận, nhấn Bích Liên Thiên tôn xuống biển đánh cho tê người, đánh đến mức Bích Liên Thiên tôn phải hoài nghi nhân sinh.
Lão đạo chỉ muốn đến Thanh Đế mộ học hỏi kinh nghiệm, kiếm chút cơ duyên thôi mà?
Không cho cơ duyên thì thôi, cớ gì phải thô bạo đến như vậy?
Bất chấp võ đức, đánh cho lão đạo bẹp dí!
Trong lòng lão đạo ta rất đau khổ!
…
Bồng Lai đảo ngập tràn dị tượng.
Trương Vân Hi ngồi xếp bằng, quanh thân ngập tràn thần quang sáng chói, thần hi lượn lờ.
Từng cỗ dược lực tinh thuần được luyện hóa dung nhập khắp toàn thân, lục phủ ngũ tạng, toàn thân nở rộ thần quang.
Sau lưng có Bạch Hổ vạn trượng vắt ngang hư không, gầm gừ giữa trời đất chấn nát vô số mảnh hư không!
Hỗn Nguyên Thần Lôi trút xuống, từng tia chớp sáng chói như Thần Lôi diệt thế!
Dị tượng Canh Kim Hỗn Nguyên Thần Lôi và Bạch Hổ Khiếu Thương Khung giao thoa lượn lờ ngưng tụ ra từng tia long lôi màu vàng, khí thế tràn ngập không gì có thể chống đỡ nỗi.